Wednesday, August 23, 2023

RFA, HRW và những chiêu trò xuyên tạc, kích động chính sách dân tộc, tôn giáo ở Việt Nam

 

Dân tộc và tôn giáo là những vấn đề nhạy cảm ở nhiều quốc gia, nó gây ra những cuộc xung đột đẫm máu, vô tiền khoáng hậu. Thế nên, lợi dụng vấn đề này nhằm kích động ly khai ở các vùng dân tộc thiểu số, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc là âm mưu mà các thế lực thù địch thường xuyên thực hiện nhằm chống phá Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam.

Gần đây, lợi dụng vụ việc ở Đắk Lắk, RFA phát đi một bài viết được đăng tải trên nhiều trang mạng xã hội với tựa đề “Việt Nam phủ nhận đàn áp người Thượng vì tôn giáo, HRW nói chính phủ “ngoan cố”” , trong đó, tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) mà người phát ngôn là ông Phil Robertson, Phó Giám độc Phân ban Châu Á của HRW cho rằng: “Chính phủ Việt Nam luôn ngoan cố khi phản bác các cáo buộc vi phạm nhân quyền đồng thời hạn chế sự tiếp cận của các quan sát viên độc lập của quốc tế tới khu vực bị cho là xảy ra vi phạm”. Cũng theo RFA thì ông Phil Robertson gửi cho đài này một email ngày 9/8/2023 nhấn mạnh: “Có những vi phạm nghiêm trọng, đang diễn ra đối với quyền tự do tôn giáo và tín ngưỡng ở Tây Nguyên của Việt Nam, nhưng Chính phủ đang hoàn toàn phủ nhận, bác bỏ các cáo buộc vi phạm nhân quyền và sau đó hạn chế sự tiếp cận của cộng đồng quốc tế đối với những khu vực đó để từ chối cơ hội kiểm chứng của các quan sát viên độc lập”. Và “biểu hiện rõ ràng nhất về đàn áp tự do tôn giáo ở khu vực Tây Nguyên và một số nơi khác ở Việt Nam là việc chính quyền ở các địa phương đó rất tích cực theo dõi, quấy rối, thẩm vấn và bắt giữ tín đồ của nhiều nhóm tôn giáo”.



Trước hết cần nói đôi chút về ông Phil Robertson và cái gọi là Tổ chức Theo dõi Nhân quyền quốc tế (HRW). Tuy tên gọi là vậy nhưng HRW lại không bảo vệ quyền con người theo đúng nghĩa mà ngược lại thường tìm cách can thiệp vào việc xử lý của các cơ quan chức năng một số nước, trong đó có Việt Nam với những nhân vật hoạt động chống đối nhà nước, vi phạm pháp luật. HRW thường xuyên có những bản báo cáo, phúc trình xuyên tạc tình hình nhân quyền tại Việt Nam, can thiệp vào công việc nội bộ Việt Nam. Tổ chức này đã bị các cơ quan chức năng và người dân Việt Nam nhiều lần vạch mặt, lên án. Tiêu biểu cho sự thù địch, hồ đồ của HRW với tình hình nhân quyền ở Việt Nam là ông Phil Robertson – Phó Giám đốc Ban Á Châu của HRW. Trong nhiều năm qua ông này luôn dành ác cảm, thậm chí hằn học khi phát biểu về Việt Nam. Chẳng hạn, ông này rêu rao: “Việt Nam chà đạp lên nhân quyền khi bắt giữ các nhà hoạt động với các cáo buộc ngụy tạo rồi thẩm vấn khắc nghiệt trong thời gian tạm giữ họ hàng tháng trời không có luật sư bào chữa”. Như một lời đề nghị, ông Phil Robertson nói: “Chính phủ Hoa Kỳ cần gây sức ép để Việt Nam có các hành động rõ ràng nhằm cải thiện nhân quyền, bắt đầu bằng việc phóng thích vô điều kiện và ngay lập tức các nhà hoạt động nhân quyền”. Để phụ họa, ông Phil Robertson dẫn lại việc Nhà nước Việt Nam đã “bỏ tù ít nhất là 31 người” vì thể hiện ý kiến trên mạng xã hội trái ngược với quan điểm của chính quyền, “bắt giữ ít nhất 26 người khác….với các tội danh ngụy tạo, mang động cơ chính trị như tuyên truyền chống nhà nước hay lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước”. Cũng từ chuyện này, ông ta cho rằng phát luật Việt Nam không tương thích với Công ước quốc tế. Gần đây nhất là Bản phúc trình dài 66 trang mà thực chất là tổng hợp các nội dung mà HRW xuyên tạc về tình hình Việt Nam trong thời gian từ 2004 đến 2022 cùng với những phát biểu hồ đồ và áp đặt của ông Phil Robertson: “Chính quyền Việt Nam đàn áp một cách có hệ thống các quyền dân sự và chính trị, khiến các nhà hoạt động và các nhà bất đồng chính kiến luôn phải đối mặt với rủi ro thường trực… Nhà cầm quyền áp dụng các chiến thuật lạm dụng nhân quyền như quản chế các nhà hoạt động tại gia vô thời hạn, câu lưu khi họ rời khỏi nhà, và cấm xuất cảnh trên cơ sở các lý do an ninh quốc gia ngụy tạo”. Bản phúc trình còn xuyên tạc trắng trợn: “Nhà cầm quyền đã áp dụng nhiều phương pháp để kiềm tỏa người dân tại gia, như cử các nhân viên an ninh mặc thường phục đóng chốt ngoài tư gia, khóa cửa ra vào của người bất đồng chính kiến bằng khóa ổ, thậm chí đổ keo đa năng vào các ổ khóa, dựng rào chắn và các chướng ngại vật, và huy động côn đồ địa phương đe dọa người dân”. Để chứng minh cho những luận điệu vớ vẩn, áp đặt trên, HRW nêu lại các sự kiện quấy rối của các tay sai đắc lực trong quá trình chống phá đất nước ta như:  Phạm Chí Thành, Phạm Đoan Trang, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Thúy Hạnh, Phạm Văn Điệp, Nguyễn Tường Thụy…

Bình luận về bản chất của những cái gọi là phúc trình, phát biểu của Phil Robertson, ai cũng thấy rõ, luôn tìm cơ hội để bóp méo, xuyên tạc sự thật, kích động chia rẽ; dùng các chiêu bài tuyên truyền tư tưởng ly khai, tự trị bằng những luận điệu nham hiểm, dối trá – đó là những thủ đoạn không có gì mới của các tổ chức phản động lưu vong và những kẻ xấu đang hiện hữu trong các buôn làng.

Lợi dụng vấn đề dân tộc, tôn giáo và dựng lên các tổ chức đội lốt để thực hiện mưu đồ là phương thức mà bọn phản động Fulro lưu vong đã và đang sử dụng và chúng coi đây là các chiêu bài hữu hiệu, đắc lợi. Thời kỳ trước, chúng dùng “Tin lành Ðêga” hay “Quỹ người Thượng” để tập hợp lực lượng, kích động tâm lý ly khai, xúi giục, lôi kéo đồng bào dân tộc thiểu số nhẹ dạ gây nên các cuộc bạo loạn và điểm nóng chính trị. Gần đây, vẫn tiếp tục âm mưu thành lập “nhà nước Tây Nguyên tự trị”, chúng lập mới các tổ chức phản động đội lốt tôn giáo mang tên “Giáo hội Tin lành đấng Christ Việt Nam” rồi “Giáo hội Tin lành đấng Christ Tây Nguyên”. Vô cùng nguy hiểm là từ nước ngoài, chúng dựng nên các chân rết trong vùng đồng bào các dân tộc thiểu số Tây Nguyên và một số địa phương, song với tinh thần cảnh giác cao độ, đấu tranh tích cực, từ năm 2017 đến nay, chúng ta đã xử lý theo pháp luật hàng chục đối tượng cộm cán của tổ chức phản động này. Tuy nhiên, mầm độc của chúng vẫn gieo rắc khắp nơi. Dù luận điệu, hành vi của các phần tử chống phá chế độ, chống phá cuộc sống bình yên của miền đất đại ngàn có xảo trá đến đâu thì cũng không thể che đậy được bộ mặt của chúng, bộ mặt của những kẻ phản bội Tổ quốc, phản bội buôn làng và đồng bào ruột thịt. Rất đáng tiếc, RFA cùng một số tổ chức và cơ quan truyền thông quốc tế, đặc biệt là HRW và cá nhân ông Phil Robertson thiếu thiện chí với Việt Nam lại tích cực “cổ vũ”, “đồng hành” và bênh vực cho cái xấu, kẻ ác một cách vô lối là không thể chấp nhận được.

Tuesday, August 15, 2023

Không thể bôi nhọ truyền thông khi nó phản ánh hoặc lên án hành vi sai trái, vi phạm pháp luật

 

Trọng các lý do được Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ viện dẫn để đánh giá về tự do tôn giáo ở Việt Nam, có nhiều lý do khá khôi hài, thể hiện sự ngang ngược, đi ngược tiêu chí Nhà nước pháp quyền - giá trị mà Mỹ và phương Tây lâu nay vẫn cổ súy.

Chẳng hạn, trong báo cáo tự do tôn giáo quốc tế năm 2022, Ủy ban này lên án báo chí, truyền thông mạng xã hội lên án những hành vi sai trái, vi phạm pháp luật liên quan đến tôn giáo là “đàn áp” tự do báo chí. Xin trích:

“báo chí nhà nước và các blog ủng hộ chính quyền tiếp tục lên án các chức sắc tôn giáo và các tín đồ lên tiếng phản đối chính quyền, cáo buộc họ lợi dụng tôn giáo để tư lợi hoặc “câu kết với các thế lực thù địch nhằm mục đích kích động gây mất trật tự công cộng và hoạt động chống lại Đảng Cộng sản và Nhà nước”. Các phương tiện truyền thông nhà nước, bao gồm báo Công an Nhân dân của Bộ Công an, tạp chí Tuyên giáo và Giáo dục của Đảng Cộng sản Việt Nam, và các blog ủng hộ chính phủ như Đấu Trường Dân Chủ, Tiếng nói trẻ và Hội Cờ Đỏ gán cho các chức sắc tôn giáo là "cực đoan", và khẳng định những lời chỉ trích của họ là bịa đặt hoặc dựa trên thông tin xuyên tạc nhằm bôi xấu Đảng và nhà nước Cộng sản, "gieo mầm chia rẽ" hoặc "gây rối trật tự xã hội." Chẳng hạn, ngày 28 tháng 6, báo điện tử Bình Phước đăng bài chỉ trích linh mục Công giáo Nguyễn Đình Thục ở Giáo phận Vinh. Tác giả bài báo cho biết Nguyễn Đình Thục đã lợi dụng vỏ bọc là linh mục để kích động giáo dân dân trí thấp, gây rối an ninh trật tự xã hội. Báo chí nhà nước và các trang web ủng hộ chính quyền đôi khi đồng nhất một số hệ phái Thiên Chúa giáo và các nhóm tôn giáo khác, thường là các nhóm gắn với các nhóm dân tộc thiểu số như đạo Vàng Chứ của người H’Mông ở Tây Bắc, Công giáo Hà Mòn và Tin lành Đề Ga của người Thượng ở Tây Nguyên, và nhóm Khmer Krom ở Tây Nam Bộ, với các phong trào ly khai, quy trách nhiệm cho họ đối với các vấn đề chính trị, kinh tế và xã hội”.

“Báo chí nhà nước cho biết chính quyền địa phương và cấp tỉnh ở các tỉnh miền núi phía bắc, bao gồm Cao Bằng, Tuyên Quang, Bắc Kạn và Thái Nguyên, tiếp tục khẳng định rằng đạo Dương Văn Mình là mối đe dọa đối với an ninh quốc gia, ổn định chính trị và trật tự xã hội. Báo chí nhà nước và các trang web ủng hộ chính quyền tiếp tục gọi đạo Dương Văn Mình là “tà đạo” hoặc “tổ chức bất hợp pháp”. Một số trang web ủng hộ chính quyền tiếp tục chia sẻ những câu chuyện giật gân về việc Dương Văn Mình sống sa đọa và chiếm đoạt tài sản do các tín đồ đóng góp để chi dùng cá nhân. Một số người ủng hộ Dương Văn Minh cũng báo cáo rằng các cán bộ địa phương đã tố cáo nhóm này trong các cuộc trò chuyện với người dân địa phương”.

“Một số trang web của chính quyền cấp tỉnh, trang web của báo chí nhà nước và các trang web ủng hộ chính quyền tiếp tục đề cập đến Pháp Luân Công là một “tà đạo” hoặc một “nhóm tôn giáo cực đoan”. Nhiều trang web ủng hộ chính quyền gắn Pháp Luân Công với các hoạt động chống lại Đảng Cộng sản và nhà nước hoặc gắn với một chương trình chính trị thù địch. Một số trang cáo buộc Pháp Luân Công gây tổn hại đến văn hóa truyền thống, gây rối trật tự xã hội và mất an toàn công cộng”.

Rõ ràng khi cơ quan chức năng, cơ quan tư pháp đã xác định rõ, tổ chức tôn giáo nào là trái pháp luật, không được phép hoạt động hoặc có biểu hiện vi phạm pháp luật thì báo chí phản ánh, cung cấp thông tin đến công chúng là điều hiển nhiên.

Chưa kể báo chí, truyền thông có quyền phát hiện, tố giác tôi phạm, đây là chức năng rất quan trọng.

Nhìn lại cách thức tấn công báo chí, truyền thông mạng xã hội của ỦY ban tự do tôn giáo Hoa Kỳ nói trên, khó ai tưởng tượng nổi, đó là tổ chức được Chính phủ Mỹ tài trợ, nuôi dưỡng lại tự do mình vượt lên trên, đi ngược lại giá trị tự do ngôn luận, tự do báo chí mà chính nước này cổ súy. Chỉ cần mọi sai phạm dán mác tôn giáo là báo chí, truyền thông “bất khả xâm phạm”?!?

Ngẫm cái lý của của Ủy ban trên khác nào câu cửa miệng, giễu cợt kẻ ngang ngược không nói lý là “lý người mèo” của người Việt đâu cơ chứ?

Friday, August 11, 2023

Vì sao USCIRF luôn “o bế, bảo kê” cho tổ chức phản động đội lốt “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”?

 

Gần như báo cáo về tự do tôn giáo quốc tế mỗi năm, USCIRF đều dành phần nội dung không hề nhỏ để lên án chính quyền trong “ứng xử” với số cầm đầu “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” (GHPGVNTN)

Trong báo cáo Tự do tôn giáo năm 2022 mới công bố này cũng vậy, USCIRF vu cáo chính quyền không can thiệp mâu thuẫn giữa GHPGVNTN tại huyện Củ Chi, thành phố Hồ Chí Minh với cư dân địa phương cũng cho biết bị cộng đồng địa phương quấy rối, vu cáo công an địa phương đã không “bắt những người thực hiện hành vi quấy rối phải chịu trách nhiệm”, hàm ý chính quyền “thao túng các nhóm tôn giáo đã được công nhận và cáo buộc các đặc vụ của họ gây ra xung đột nhằm trấn áp hoạt động của các nhóm tôn giáo chưa đăng ký”.

Một vụ việc khác liên quan đến GHPGVNTN được USCIRF dẫn dắt tỉ mỉ để quy kết chính quyền xử lý sai phạm trong xây dựng trái phép, đánh lận việc xây nhà trái phép với cơ sở thờ tự nhằm tạo cớ vu cáo Việt Nam “đàn áp tôn giáo”, xin trích nguyên văn:

“Vào tháng 10, Ủy ban Nhân dân huyện Ngọc Hồi đã ra lệnh cho Trụ trì Thích Nhật Phước của GHPGVNTN tại chùa Sơn Linh, tỉnh Kon Tum phá dỡ một tòa nhà được sử dụng làm chùa trong vòng 45 ngày, với lý do đây là một ngôi nhà xây dựng trái phép trên đất nông nghiệp. Theo Đài Á Châu Tự Do, chính quyền thị trấn Plei Kần đã yêu cầu trụ trì của chùa phải chấp hành yêu cầu trước ngày 12 tháng 12; nếu không, họ sẽ phá dỡ công trình và tính chi phí phá dỡ cho trụ trì. Ngày 13 tháng 12, công an và nhiều quan chức địa phương đã phá dỡ chùa Sơn Linh của GHPGVNTN khi trụ trì Thích Nhật Phước đang đi sang tỉnh khác. Công an đã ngăn không cho mẹ của sư trụ trì vào khu vực chùa để can thiệp. Theo mẹ của trụ trì Thích Nhật Phước, nhân viên chính quyền địa phương đã mang tượng Phật và bài vị ra khỏi chùa, sau đó phá bỏ tòa nhà bằng gỗ bằng cưa máy, cần cẩu và máy xúc. Năm 2019, chính quyền huyện Ngọc Hồi đã phá dỡ một công trình kiến trúc khác của ngôi chùa được xây dựng trên cùng khu đất. Trụ trì Thích Nhật Phước đã chia sẻ với Đài Á Châu Tự Do rằng nhiều cá nhân đã xây nhà trên khu đất nông nghiệp gần đó, nhưng không hề bị cưỡng chế phá dỡ. Trụ trì Thích Nhật Phước cho biết ông tin rằng chính quyền đã phá hủy chùa vì ông từ chối tham gia Giáo hội Phật giáo Việt Nam”

Đọc những lập luận vu cáo, quy kết chính quyền trong “phân biệt đối xử” với tổ chức GHPGVNTN cho thấy sự o bế, bảo kê vô lối, không cần biết đạo lý, luật pháp của USCIRF. Có vẻ như, đối với họ, các tổ chức mang danh tôn giáo  là thành  phần Nhà nước phải đặc biệt ưu đãi, đặc cách, ứng xử đặc biệt, vượt lên trên khuôn khổ pháp luật và xã hội Việt Nam mới là không “vi phạm tự do tôn giáo”?!?

Tìm hiểu về tổ chức này được biết, tổ chức này do ông Thích Quảng Độ tự xưng đứng đầu, liên tục có hoạt động chống phá Nhà nước, pháp luật Việt Nam về tôn giáo mấy chục năm qua.

Ông Thích Quảng Độ tên thật là Đặng Phúc Tuệ, sinh năm 1927 tại huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình, đăng ký nhân khẩu thường trú tại chùa Thanh Minh Thiền Viện, số 90 Trần Huy Liệu, pường 15, quận Phú Nhuận, thành phố Hồ Chí Minh.

Trong thời gian từ tháng 4-1977 đến tháng 12-1978, ông Thích Quảng Độ đã có thái độ bất mãn, chống đối chính quyền nhân dân, dọa tự thiêu và lợi dụng việc tổ chức “Đại giới đàn” để thuyết giảng, vu cáo chính quyền đàn áp Phật giáo, như: Ra lời kêu gọi và kích động tăng, ni sinh sẵn sàng “tử vì đạo” nếu cần; đồng thời nhân vụ sư cô Như Hiền uống thuốc tự vẫn, ông Thích Quảng Độ cùng một số đối tượng khác tung tin sư cô Như Hiền chết để phản đối chính quyền. Do có những hành vi tổ chức các hoạt động chống đối Nhà nước, ông Thích Quảng Độ đã bị bắt giữ, truy tố trước pháp luật.

Tuy nhiên, với chính sách nhân đạo, TAND TP Hồ Chí Minh đã khoan hồng, trả ông Độ về Thanh Minh Thiền Viện. Nhưng cũng kể từ đó, ông Thích Quảng Độ công khai chống lại chủ trương thống nhất Phật giáo toàn quốc và đã cùng một số đối tượng chống đối trong cái gọi là “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” tiến hành nhiều hoạt động nhằm cản trở việc chuẩn bị cho đại hội thống nhất Phật giáo toàn quốc, duy trì các hoạt động mang danh nghĩa “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”.

Do đó, UBND TP Hồ Chí Minh đã ra quyết định cấm ông Độ cư trú trên địa bàn; UBND tỉnh Thái Bình cũng đồng thời ra quyết định buộc ông Độ cư trú tại chùa Đông Xoài, tỉnh Thái Bình.

Tuy nhiên, từ năm 1992, ông Thích Quảng Độ tự ý vào cư trú tại TP Hồ Chí Minh và liên tục tiến hành các hoạt động chống đối, viết và phát tán nhiều tài liệu xuyên tạc tình hình trong nước.

Nhân danh cái gọi là “Viện trưởng Viện Hóa đạo – Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”, ông Thích Quảng Độ đã ký, phát tán rộng rãi trong và ngoài nước hàng chục loại tài liệu có nội dung đả kích, chống đối chế độ, yêu sách với Nhà nước đòi phục hồi “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”...

Tháng 10-1994, ông Thích Quảng Độ cùng Đức Nhuận chỉ đạo Thích Không Tánh, Nhật Ban, Hồng Ngọc, Nguyên Lý... thành lập cái gọi là “Tăng đoàn bảo vệ chánh pháp” và “Ban Công tác Từ thiện xã hội – Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” để tiến hành các hoạt động tuyên truyền, lôi kéo, kích động tăng ni, Phật tử chống lại đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước.

Năm 1994, lợi dụng tình hình lũ lụt ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ,... ông Thích Quảng Độ đã chỉ đạo một số đối tượng trong nhóm “Tăng đoàn bảo vệ chánh pháp” và “Ban Công tác Từ thiện xã hội – Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” tổ chức cho khoảng 150 tăng ni, phật tử trương cờ, băng rôn, khẩu hiệu mang danh “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”..., lợi dụng việc cứu trợ để phô trương lực lượng và tuyên truyền nhằm công khai hóa các hoạt động của “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”.

Do Thích Quảng Độ liên tiếp có những hành vi chống đối, ngang nhiên lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng để vi phạm pháp luật, nên tháng 1-1995, ông Độ đã bị bắt tạm giam và tháng 8-1995, TAND TP Hồ Chí Minh đã xét xử, tuyên phạt Thích Quảng Độ cùng nhóm của ông ta (Không Tánh, Đồng Ngọc, Nhật Thường, Trí Lực) 5 năm tù giam và thời hạn quản chế 5 năm về tội phá hoại chính sách đoàn kết và lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước.

Tuy nhiên, thực hiện chính sách nhân đạo của Đảng, Nhà nước ta, nhân dịp Quốc khánh 2-9-1998, Chủ tịch nước đã quyết định đặc xá, tha tù trước thời hạn cho ông Thích Quảng Độ, trả về nơi cư trú cũ tại Thanh Minh Thiền Viện.

Song, “ngựa quen đường cũ”, ngay sau khi về TP Hồ Chí Minh, ông Độ lại cùng Huyền Quang, Đức Nhuận được sự hậu thuẫn của số chống đối cực đoan trong Phật giáo người Việt lưu vong hải ngoại như Võ Văn Ái (ở Pháp), Hộ Giác và Viên Lý (ở Mỹ)... lộ rõ bản chất chính trị phản động, đã công khai thách thức chống chính quyền và pháp luật, kêu gọi phục hồi “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”.

Ông Thích Quảng Độ cầm đầu, chỉ đạo số tay chân liên tục tiến hành các hoạt động chống phá Nhà nước; trực tiếp liên lạc, trao đổi, cung cấp tài liệu thông tin ra ngoài vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền, tự do tôn giáo; tổ chức, sắp xếp nhân sự cho cái gọi là “Đại hội Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất nhiệm kỳ 9” tại Tu viện Nguyên Thiều (tỉnh Bình Định) và giữ chức vụ “Viện trưởng Viện Hóa đạo”.

Liên quan đến việc Thích Quảng Độ nhân danh “Viện trưởng Viện Hóa đạo GHPDVNTN” ký quyết định bổ nhiệm Ban Đại diện Phật giáo một số tỉnh, TP phía Nam, trước đây, khi trả lời báo chí, Hòa thượng Thích Thanh Tứ, Phó Chủ tịch Hội đồng Trị sự Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, khẳng định, việc làm của ông Thích Quảng Độ là mạo xưng, không có giá trị pháp lý, trái với Hiến chương của Giáo hội Phật giáo Việt Nam và trái với pháp luật của Nhà nước Việt Nam.

“Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” ra đời tháng 1-1964 tại Sài Gòn với sự hợp nhất của 11 hệ phái, tổ chức Phật giáo ở miền Nam lúc bấy giờ. Tháng 11-1981, các bậc tôn túc đứng đầu “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” đã cùng các vị đứng đầu Phật giáo của 8 tổ chức Phật giáo khác tự nguyện gia nhập Giáo hội Phật giáo Việt Nam.

Trong lời nói đầu của Hiến chương Giáo hội Phật giáo Việt Nam đã ghi rõ: Giáo hội Phật giáo Việt Nam là tổ chức duy nhất đại diện cho Phật giáo Việt Nam về mọi mặt quan hệ ở trong nước và ngoài nước. Vì vậy, về mặt lịch sử cũng như pháp lý, “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” không còn tồn tại theo nguyên nghĩa là một tôn giáo độc lập.

Như vậy, việc USCIRF năm nào cũng đưa ra những thông tin bị bóp méo, xuyên tạc, phản ánh sai lệch tình hình tự do tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam dựa trên việc tiếp xúc và tiếp nhận những luận điệu vu cáo, xuyên tạc từ Thích Quảng Độ va tay chân là sự bịa đặt trắng trợn. Bản chất của sự việc còn đi cùng sự hà hơi, hậu thuẫn, tiếp sức cho những công dân Việt Nam vi phạm pháp luật núp dưới vỏ bọc “đấu tranh cho tự do tôn giáo”, “dân chủ, nhân quyền”để xâm phạm an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc.

 

 


 

 

 

Monday, August 7, 2023

Bịa đặt chính quyền gỡ bỏ, xử lý công trình xây dựng trái phép là ngăn cản tín ngưỡng

 


Trọng các lý do được Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ viện dẫn để đánh giá về tự do tôn giáo ở Việt Nam, có nhiều lý do khá khôi hài, thể hiện sự ngang ngược, đi ngược tiêu chí Nhà nước pháp quyền – giá trị mà Mỹ và phương Tây lâu nay vẫn cổ súy.

Chẳng hạn, trong báo cáo tự do tôn giáo quốc tế năm 2022 mới công bố gần đây, Ủy ban này trích dẫn ra một số vụ việc chính quyền xử lý công trình xây dựng trái phép, bị buộc phải tháo dỡ, xem đó là bằng chứng “xâm hại”, “đàn áp” tôn giáo, cụ thể:

“Đầu tháng 11, chính quyền thành phố Hà Nội đã triển khai hàng trăm cảnh sát đến thôn Hoành, xã Đồng Tâm, Hà Nội, để hỗ trợ cải tạo nhà văn hóa, một không gian cộng đồng do chính quyền quản lý. Nhiều giáo dân Công giáo phản đối việc cải tạo, cho rằng nhà văn hóa nằm trên đất của Nhà thờ Công giáo. Các cán bộ công an đã thiết lập các trạm kiểm soát trong khu vực và không cho những người biểu tình rời khỏi nơi cư trú trong giờ làm việc trong nhiều ngày để đảm bảo họ không làm gián đoạn việc cải tạo”.

“Những người ủng hộ Dương Văn Minh cho biết, kể từ tháng 12 năm 2021, chính quyền địa phương ở các tỉnh Tuyên Quang, Bắc Cạn, Thái Nguyên và Cao Bằng đã phá hủy ít nhất 30 nhà đòn những công trình kiến trúc nhỏ được sử dụng để cất giữ các vật dụng liên quan đến tang lễ. Tính đến cuối năm, chỉ còn nhà ở huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên là còn nguyên vẹn. Các quan chức địa phương ở bốn tỉnh này cũng gây áp lực cho những người theo Dương Văn Minh để yêu cầu họ dỡ bỏ những bàn thờ được thiết kế theo chỉ dẫn của Dương Văn Minh”.

“Vào tháng 10, Ủy ban Nhân dân huyện Ngọc Hồi đã ra lệnh cho Trụ trì Thích Nhật Phước của GHPGVNTN tại chùa Sơn Linh, tỉnh Kon Tum phá dỡ một tòa nhà được sử dụng làm chùa trong vòng 45 ngày, với lý do đây là một ngôi nhà xây dựng trái phép trên đất nông nghiệp. Theo Đài Á Châu Tự Do, chính quyền thị trấn Plei Kần đã yêu cầu trụ trì của chùa phải chấp hành yêu cầu trước ngày 12 tháng 12; nếu không, họ sẽ phá dỡ công trình và tính chi phí phá dỡ cho trụ trì. Ngày 13 tháng 12, công an và nhiều quan chức địa phương đã phá dỡ chùa Sơn Linh của GHPGVNTN khi trụ trì Thích Nhật Phước đang đi sang tỉnh khác. Công an đã ngăn không cho mẹ của sư trụ trì vào khu vực chùa để can thiệp. Theo mẹ của trụ trì Thích Nhật Phước, nhân viên chính quyền địa phương đã mang tượng Phật và bài vị ra khỏi chùa, sau đó phá bỏ tòa nhà bằng gỗ bằng cưa máy, cần cẩu và máy xúc. Năm 2019, chính quyền huyện Ngọc Hồi đã phá dỡ một công trình kiến trúc khác của ngôi chùa được xây dựng trên cùng khu đất. Trụ trì Thích Nhật Phước đã chia sẻ với Đài Á Châu Tự Do rằng nhiều cá nhân đã xây nhà trên khu đất nông nghiệp gần đó, nhưng không hề bị cưỡng chế phá dỡ. Trụ trì Thích Nhật Phước cho biết ông tin rằng chính quyền đã phá hủy chùa vì ông từ chối tham gia Giáo hội Phật giáo Việt Nam”.

Vào tháng 10, chính quyền địa phương ở huyện Tam Bình, tỉnh Vĩnh Long, đã yêu cầu cộng đồng Phật giáo Khmer Krom tại địa phương phá dỡ ngôi chánh điện đang được xây dựng gần như hoàn thiện, cho rằng công trình này được xây dựng trái phép. Các Phật tử Khmer Krom cho biết chính quyền đã cố gắng ngăn cộng đồng xây dựng thánh đường kể từ khi kế hoạch bắt đầu vào tháng 11 năm 2020, bất chấp sự hỗ trợ ban đầu từ các quan chức địa phương”

Điểm chung việc chính quyền yêu cầu phá dỡ các công trình này đều là xây dựng trái phép, xây dựng trên đất nông nghiệp, bất chấp cảnh cáo từ chính quyền vẫn cố tình thực hiện. Nếu chiểu theo luật pháp Mỹ về những công trình xây dựng kiểu này, có được phép tồn tại hay không? Bất cứ quốc gia nào cũng có pháp luật để quản lý việc xây dựng, không để xâm hại đến lợi ích chung và lợi ích của cá nhân khác, không gây hại, đe dọa gây hại cho cộng đồng từ công trình trái phép. Không thể lấy lý do tôn giáo làm tiêu chí đặt ngoài vòng pháp luật được. Nếu cứ gắn đuôi tôn giáo vào để được lộng hành, vượt trên pháp luật thì xã hội cần gì Nhà nước, cộng đồng? Hẳn lúc đó chính giữa các giáo hội cũng canh tranh ảnh hưởng, “thanh toán” lẫn nhạu, đẩy thế giới vào dầu sôi lửa bỏng.

Thật khó hiểu cho một báo cáo của nước Mỹ lại vô pháp vô thiên đến vậy.

 

 

Friday, August 4, 2023

Không thể đánh đồng khiếu kiện dân sinh, đất đai với ngăn cản tín ngưỡng, tôn giáo

 


Trong báo cáo đánh giá về tự do tôn giáo Việt Nam, Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ  (USCIRF) liên tục viện dẫn một số vụ việc khiếu kiện mang tính dân sinh hay tranh chấp, khiếu kiện liên quan đến tổ chức giáo hội, đánh đồng, đánh lận rằng đó là không có tự do tín ngưỡng. Thật khó “thấu hiểu” nổi logic nạy.

Xin lấy hai ví dụ:

- “Vào ngày 13 tháng 7, lực lượng công an đã xô xát với người dân địa phương, nhiều người trong số đó thuộc cộng đồng Công giáo. Những người này đã tìm cách ngăn cản việc phá dỡ một con đường tại xã Nghi Thuận, tỉnh Nghệ An. Lực lượng công an đã bắt giữ ít nhất 10 người biểu tình với cáo buộc "chống người thi hành công vụ" và "gây rối trật tự công cộng.” Những người biểu tình cho biết họ lo sợ rằng việc phá hủy con đường sẽ dẫn đến việc mở rộng một khu công nghiệp, và khu công nghiệp này sẽ lấn chiếm đất của giáo xứ. Chính quyền Nghệ An đã chia sẻ với báo chí rằng việc phá hủy con đường để phục vụ khu công nghiệp đã được thực hiện đúng quy trình, phục vụ lợi ích công cộng, và được sự ủng hộ mạnh mẽ của hầu hết người dân địa phương”.

- “Chính quyền cấp tỉnh và địa phương tiếp tục thu hồi đất thuộc về các tổ chức tôn giáo và cá nhân với danh nghĩa thực hiện các dự án phát triển kinh tế - xã hội. Nhà chức trách tiếp tục nhiều dự án mà đòi hỏi phải thu hồi quyền sử dụng đất và phá dỡ tài sản của các tổ chức tôn giáo hoặc các cá nhân trên cả nước. Theo báo cáo, nhà chức trách không can thiệp một cách có hiệu quả vào nhiều tranh chấp đất đai liên quan đến các tổ chức tôn giáo hoặc các tín đồ tôn giáo; trong hầu hết các trường hợp, các tổ chức tôn giáo hoặc tín đồ không thành công trong việc giữ lại quyền sử dụng đất của họ. Những hành động đó dẫn đến tranh chấp đất đai liên quan đến cả các tổ chức tôn giáo đã được công nhận, đã đăng ký và chưa đăng ký. Báo chí nhà nước và các trang web ủng hộ chính quyền khẳng định rằng các linh mục Công giáo ở nhiều giáo xứ đã chiếm giữ hoặc hối thúc giáo dân sử dụng hoặc chiếm giữ trái phép đất đai được sử dụng hợp pháp bởi những người dân khác không phải tín đồ Công giáo hoặc bởi chính quyền. Vào tháng 9, khi ông Nguyễn Đình Thục, chánh xứ Lộc Mỹ, Giáo phận Vinh, xây dựng một sân chơi cho trẻ em gần nhà thờ, chính quyền huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An, cáo buộc ông lấn chiếm hành lang an toàn đê điều trái phép. Theo các chức sắc của giáo hội, khu đất này là một vùng đất ngập nước mà người dân thường vứt rác. Mặc dù từ đầu năm, các chức sắc của giáo hội đã thông báo cho chính quyền xã trước khi san lấp mặt bằng, nhưng chính quyền chỉ cảnh báo bằng miệng về những quan ngại của họ sau khi sân chơi được hoàn thành”

Những vụ việc này chính quyền và truyền thông đã lý giải cặn kẽ, không hiểu sao Ủy ban nọ không đếm xỉa đến mà cứ nói một chiều, cứ lấy đó làm dữ kiện để quy kết vậy?

Vụ việc thứ nhất, vụ việc đã nằm trong quy hoạch, có quyết định đầu tư dự án rõ ràng, vành đai, ranh giới rành mạch, làm gì có chuyện lo sợ dự án sẽ lấn chiếm vào đất giáo xứ như vẽ vời, kiếm cớ để thanh minh, chạy tội cho kẻ phạm tội được. Đến đứa trẻ khó nghe lọt được lý do này, ấy vậy mà USCIFR lại sử dụng được, đưa hẳn vào cáo cáo tố cáo chính quyền Việt Nam đàn áp tôn giáo mới tài.

Mời xem link về vụ việc  https://plo.vn/cong-an-nghe-an-thong-tin-vu-ngan-can-thi-cong-tan-cong-canh-sat-o-xa-nghi-thuan-post689001.html

Xem clip này do người dân tường thuật, quay lại sẽ hiểu ngay lý do USCIRF “đổi trắng thay đen” bản chất vụ việc chỉ để bảo vệ cho linh mục Nguyễn Đình Thục và nhóm con chiên côn đồ

https://www.facebook.com/watch/?v=1111728242956659

Vụ việc thứ hai, không cần bàn thêm, với lý do rằng đất ở đó bỏ hoang nên giáo xứ dưới sự chỉ đạo của linh mục Nguyễn Đình Thục ra chiếm lấy làm sân chơi cho trẻ em giáo xứ, bất chấp đây là hành lang an toàn đê điều - tức là phần đất “bất khả xâm phạm”. Chưa kể trò hề của mấy linh mục phản động này, khi chiếm được mảnh đất sẽ xem như của giáo xứ, chính quyền không được “xâm phạm”, để lâu thành của mình vĩnh viễn, trong khi đất này rõ ràng không thể xây dựng bất cứ công trình gì, giữ an toàn mùa lũ lụt.

Đọc cái lập luận trong báo cáo của USCIRF thấy rõ, họ chỉ tiếp thu thông tin một chiều từ nguồn chống chính quyền, viết diễn giải theo ngôn ngữ thành phần chống Nhà nước này và tiệt nhiên không cần đối chiếu, xem xét với nguồn tin chính thống hay tính pháp lý, bối cảnh vụ việc có hợp luân thường đạo lý hay không.

Kiểu cách bảo vệ tự do tôn giáo này sao dạng báo cáo này ngày càng phản cảm, khiến dư luận bất bình

Tuesday, August 1, 2023

Chiêu trò xuyên tạc vấn đề tự do tôn giáo ở Việt Nam


Làm nóng, thổi phồng những vụ việc liên quan đến tôn giáo, gán ghép, xuyên tạc chính sách tôn giáo của Nhà nước, chia rẽ đoàn kết dân tộc là thủ đoạn rất phổ biến của những thế lực, tay sai ngày đêm rình mò chống phá Việt Nam.

Chẳng hạn như bài viết “Tự do tôn giáo tại Việt Nam là như thế này ư?” đăng trên trang phản động Dân Làm báo mới đây. Bài viết lợi dụng kẻ phạm tội giết hại linh mục Trần Ngọc Thanh, việc chính quyền Thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn, tỉnh Hoà Bình ngăn cản buổi lễ trái phép, bóp méo dữ liệu thông tin, liên hệ đến các vụ giải tỏa Chùa Liên trì, việc một số mục sư chuyên hoạt động chống phá cực đoan cho rằng bị dân cư nơi cư trú sách nhiễu, đánh đồng cho đó là bằng cớ quy kết Việt Nam không có tự do tôn giáo.



Các ví dụ được nêu trong bài viết kiểu “chọn lọc”, trích dẫn hướng lái có chủ ý này đã cho thấy động cơ của kẻ viết bài. Tuy nhiên, có thể minh bạch ngay các ví dụ này một cách dễ dàng từ chính thông tin công khai trên báo chí trong nước, cụ thể như:

Đối với vụ việc Linh mục Trần Ngọc Thanh bị tên sát nhân Nguyễn Văn Kiên xông vào nhà thờ chém chết đã được cơ quan công an làm rõ. Nguyễn Văn Kiên khai với cơ quan công an: bản thân và gia đình Kiên theo đạo nhiều năm, Kiên năm nay đã 33 tuổi nhưng không lấy được vợ, cuộc sống bị đảo lộn, thường xuyên đau ốm. Kiên nghi ngờ cuộc sống bản thân bấp bênh là do “vong” đi theo quấy rối, làm hại. Do đó Kiên cho rằng chém linh mục Thanh sẽ có thể giải thoát cho mình. Việc làm này là do bản thân Kiên tự làm, không ai xúi giục, kích động. Như vậy, kẻ sát nhân chắc chắn sẽ lĩnh bản án thích đáng, không thể đánh đồng kẻ sát nhân này với thông tin trích dẫn có chủ ý lệch lạc, thêu dệt nhằm gắn “hàm ý” chính quyền đững sau xúi giục hay bao che cho kẻ thủ ác này được.

Đối với vụ việc Giáo xứ Vụ Bản, Thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn, tỉnh Hoà Bình: Vụ việc này sảy ra vào ngày 20/2/2022. Thời điểm đó tình hình dịch bệnh Covid – 19 đã diễn biến phức tạp… Hơn nữa, buổi sinh hoạt này không có trong Kế hoạch năm 2022 Giáo xứ Vụ Bản đã gửi UBND và đặc biệt là lại tổ chức tại địa điểm thờ tự, sinh hoạt tôn giáo xây dựng trái phép gây bức xúc trong nhân dân. Quá trình tìm hiểu, từ nhân chứng tại hiện trường cho biết sự việc hoàn toàn khác, không như những gì đăng tải trên MXH, các đối tượng cố tình đưa thông tin sai, bóp méo sự thật nhằm kích động, gây phản ứng gay gắt trong dư luận tín đồ Thiên chúa giáo nói riêng và quần chúng nhân dân nói chung.

Đối với một số vụ việc như khiếu kiện để xin lại, đòi lại đất, cơ sở thờ tự có liên quan đến tôn giáo đã giao cho Nhà nước quản lý; tình trạng lấn chiếm, hiến tặng, chuyển nhượng đất, thuyên chuyển, bổ nhiệm chức sắc tôn giáo, chia tách tổ chức; xây, sửa cơ sở thờ tự, đặt các biểu tượng tôn giáo và hoạt động tôn giáo ngoài khuôn viên cơ sở thờ tự trái pháp luật; nội bộ một số tổ chức tôn giáo có sự mất đoàn kết, có biểu hiện tranh giành lợi ích, quyền lực lãnh đạo, nhất là trước mỗi kỳ Đại hội; một số chức sắc, chức việc, nhà tu hành có biểu hiện sa sút đạo hạnh làm mất uy tín trong chức sắc, tín đồ tôn giáo, gây bức xúc, chia rẽ nội bộ… dẫn đến một vài hiện tượng, vụ việc, điểm nóng thu hút sự quan tâm dư luận, là một điều khó tránh. Trong xã hội, mâu thuẫn về lợi ích, khác nhau về nhận thức, bất đồng trong sinh hoạt tín ngưỡng,…dẫn đến va chạm, xử lý là không thể tránh được. Lợi dụng những vụ việc, khúc mắc, mâu thuẫn cá nhân, khiến kiện quyền lợi, đánh đồng, quy kết vấn đề đảm bảo hay không đảm báo tự do tôn giáo, là hết sức lố bịch.

Nhà nước Việt Nam trong thực hiện nhất quán quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, mặt khác khẳng định Việt Nam không phân biệt đối xử giữa người có tín ngưỡng, tôn giáo; không phân biệt hay kỳ thị bất kỳ tôn giáo nào, dù là nội sinh hay truyền từ nước ngoài, tôn giáo đã ổn định hay mới được công nhận, miễn sao hoạt động của họ nằm trong khuôn khổ pháp luật. Dư luận của tuyệt đại bộ phận chức sắc, tín đồ cũng thừa nhận rằng, chính sách, pháp luật về tôn giáo của Nhà nước Việt Nam là đúng đắn, phù hợp, không có cản trở nào trong các hoạt động và sinh hoạt tôn giáo của họ. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Không ai được xâm phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tự do tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật.

 


Sunday, July 30, 2023

Đừng vội quy chụp, đánh giá thiếu thiện chí về tự do tôn giáo ở Việt Nam

 

Những ngày qua, các trang truyền thông chống phá đất nước đua nhau quáng bá về phiên điều trần của Tiểu ban Sức khỏe toàn cầu, Nhân quyền toàn cầu và Ủy ban Đối ngoại của Hạ viện Mỹ với chủ đề: “Tình trạng tồi tệ về tự do tôn giáo trên thế giới” dưới. Thành phần tham gia vẫn là một số tên gọi quen thuộc, luôn có cái nhìn ác cảm, thiếu thiện chí về Việt Nam như Ủy hội Hoa Kỳ về tự do tôn giáo quốc tế (USCIRF); đại diện Bộ Ngoại giao Mỹ phụ trách vấn đề tự do tôn giáo, quyền chủ toạ của Dân Biểu Christopher Smith – người nhiều lần đệ trình dự luật chống Việt Nam về nhân quyền và nhất là đại diện các tổ chức phản động cực đoan ở hải ngoại như tổ chức Cứu trợ người vượt biển (BPSOS) do Nguyễn Đình Thắng cầm đầu. Dễ hiểu, với thành phần đó, họ biến phiên điều trần thành buổi “đấu tố”, phán xét, bôi lem về vấn đề tự do tôn giáo ở Việt Nam, vu cáo Việt Nam “đàn áp và bỏ tù” hàng loạt người dân tộc thiểu số hoạt động tôn giáo…



Trước những phát biểu hồ đồ, vô căn cứ, bóp méo, xuyên tạc một cách trắng trợn của USCIRF, đại diện Bộ Ngoại giao Mỹ, BPSOS về tự do tôn giáo ở Việt Nam, ông Quốc An nêu ra ý kiến phản bác trên diễn đàn blog.

Thứ nhất, ông cho rằng, Việt Nam đã nhiều lần công bố trước thế giới quan điểm, chủ trương, chính sách về tín ngưỡng, tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam là “tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng và không tín ngưỡng của nhân dân, thực hiện bình đẳng, đoàn kết lương giáo và giữa các tôn giáo. Khắc phục mọi thái độ hẹp hòi, thành kiến, phân biệt đối xử với đồng bào có đạo, chống những hành động vi phạm tự do tín ngưỡng; đồng thời nghiêm cấm và ngăn chặn mọi hành vi lợi dụng tôn giáo phá hoại độc lập và đoàn kết dân tộc, chống phá chủ nghĩa xã hội, ngăn cản tín đồ làm nghĩa vụ công dân”. Điều này thể hiện nhất quán trong Hiến pháp và các văn bản luật của Việt Nam, văn kiện của các Đại hội Đảng. Lập trường này của Việt Nam hoàn toàn phù hợp với luật pháp quốc tế về các quyền chính trị, dân sự nói chung và tự do tôn giáo nói riêng.

Thứ hai, thực tế ở Việt Nam, các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật, không một tôn giáo nào hoạt động đúng pháp luật mà bị ngăn cấm. Mọi người dân Việt Nam hoàn toàn tự nguyện, tự do lựa chọn theo hoặc không theo một tín ngưỡng, tôn giáo nào, không bị ép buộc, cấm đoán. Quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân luôn được Nhà nước Việt Nam tôn trọng và đảm bảo. Ở Việt Nam ngày càng có thêm nhiều tổ chức tôn giáo được công nhận và hoạt động. Số lượng các tín đồ tôn giáo tăng nhanh. Các cơ sở thờ tự liên tục được xây dựng, mở mang, tạo điều kiện cho sinh hoạt tôn giáo. Hoạt động in ấn, phát hành kinh sách được xuất bản tự do theo nhu cầu của các tôn giáo. Công tác giáo dục, đào tạo về tôn giáo được thúc đẩy. Các hoạt động đối ngoại về tôn giáo ngày càng được đẩy mạnh… Có thể nói, đời sống tôn giáo ở Việt Nam chưa bao giờ phong phú, sôi động như hiện nay. Các tổ chức nhân quyền và tôn giáo quốc tế đã nhiều lần đến thăm, làm việc, khảo sát thực tế và thừa nhận việc đảm bảo quyền con người, trong đó có quyền tự do tôn giáo ở Việt Nam đạt được nhiều tiến bộ.

Thứ ba, việc tại điều trần có nhắc đến những trường hợp mà họ cho là đang bị “đàn áp và bỏ tù” vì thực thi quyền tự do tín ngưỡng”. Cần nói ngay rằng, đó là những trường hợp đã có các hành vi lợi dụng, đội lốt tôn giáo để chống phá Nhà nước Việt Nam, xúi giục nhân dân gây rối trật tự an ninh, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Một số phần tử cơ hội chính trị đã lợi dụng lòng tin của nhân dân để làm băng hoại đạo đức xã hội, thực hiện các động cơ chính trị đi ngược lại lợi ích của quốc gia, dân tộc, bị các thế lực thù địch bên ngoài xúi giục, kích động chống phá Nhà nước Việt Nam. Những hành vi đó đã vi phạm pháp luật Việt Nam và đương nhiên phải bị xử lý theo pháp luật. Đó là việc làm hoàn toàn chính đáng, hợp pháp nhằm bảo vệ an ninh trật tự, giữ nghiêm kỷ cương phép nước, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của nhân dân, trong đó có giáo dân.

Cũng như mọi quốc gia trên thế giới, Nhà nước Việt Nam không cho phép bất kỳ tôn giáo nào được đứng ngoài luật pháp, đứng ngoài dân tộc, đứng trên lợi ích quốc gia. Một yêu cầu khách quan đặt ra trong đời sống tôn giáo ở Việt Nam là dù nội sinh hay ngoại sinh, các tôn giáo muốn phát triển đều phải hòa đồng với dòng chảy văn hóa của dân tộc và phải chịu sự quản lý của Nhà nước. Khi xem xét, giải quyết các vấn đề có liên quan đến tín ngưỡng, tôn giáo, một trong những yêu cầu cơ bản mà Nhà nước Việt Nam đặt ra là trong sáng vô tư, không có sự phân biệt hay đối xử thiên vị giữa các tôn giáo. Mục tiêu trong thực hiện chính sách tôn giáo của Việt Nam là đoàn kết dân tộc, phát huy lòng yêu nước, trách nhiệm của đồng bào có đạo và đồng bào không có đạo đối với sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.

Việc thúc đẩy, nâng cấp quan hệ giữa Việt Nam và Vatican mới đây và những đánh giá tích cực của Giáo hoàng về tự do tôn giáo ở Việt Nam là thực tế không thể phủ nhận.

Thật đáng tiếc khi quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ ngày càng thắt chặt, thúc đẩy, thì vẫn có những bộ phận, thành phần, thế lực công khai hậu thuẫn, tiếp thu thông tin một chiều từ các tổ chức thù địch, chống phá Việt Nam ở Mỹ, dùng những thông tin xuyên tạc, bịa đặt đó để phán xét hồ đồ về tự do tôn giáo của Việt Nam, hòng làm xấu đi nỗ lực thúc đẩy quan hệ song phương, có lợi cho nhân dân hai nước.