Saturday, June 20, 2015

Phải chăng chính giới zân chủ muốn thay máu phong trào dân chủ hiện nay?



Những năm gần đây, hiện tượng phổ biến xảy ra là chính những người tự nhận đấu tranh dân chủ phê phán nhau, lên án và phơi bày những yếu kém của phong trào này và thống thiết đòi nó phải thay đổi, thậm chí cực đoan hơn là họ đã ngầm tự tiêu diệt, triệt tiêu phong trào này với hy vọng tạo dựng phong trào khác thay thế nó.

Dư luận ngày gần đây đang tập trung quan sát một fanpage mới xuất hiện mang tên “Những Nhà Dân Chủ Độc Tài” tự ví mình là “nhát dao đầu tiên” quyết tâm giải phẫu phong trào dân chủ Việt, cắt bỏ đi “những khối ung thư đang làm mục nát tiến trình dân chủ hóa, để giới hoạt động Việt Nam gỡ được tiếng nhục trong các sinh hoạt quốc tế, và dân tộc có được một tương lai khá khẩm hơn”.

Giải thích lý do cho sự xuất hiện của mình, trong lời mở đầu với tiêu đề “Đến với chúng tôi”, admin fanpage cho biết:

Từ nhiều năm nay, vô vàn nỗ lực để cải thiện môi trường chính trị ở Việt Nam đã bị người Việt Nam tự tay đổ xuống cống. Sự phí phạm đáng buồn ấy phần nhiều xuất phát từ cảnh mục ruỗng, thối nát của phong trào dân chủ Việt Nam.
Nơi đây, đa số những kẻ hô hào tự do chỉ có tư duy nô lệ, những kẻ tự xưng dân chủ chỉ muốn làm chủ dân chúng, và những kẻ nhân danh công lý chỉ thích tùy tiện phán xét mọi người.
Nơi đây, người ta nhân danh quốc gia để chửi bới kẻ đồng bào khác chính kiến với mình trên mạng ảo và trên đường phố.
Nơi đây, người ta thờ cúng nhân quyền, nhưng xem tất cả những người dính líu đến thể chế hiện hành như súc vật.
Nơi đây, những kẻ cầm đầu luôn hô hào đấu tranh chống cái xấu, nhưng chỉ dành hầu hết thì giờ để đấu tranh nội bộ, nhằm giành giật danh tiếng giữa đám đông ngu muội và đồng tiền tài trợ từ các chính phủ phương Tây.
Chính những nhà dân chủ đang dập tắt tương lai dân chủ của nước nhà. Họ đã nhấn nó chìm nghỉm trong văn hóa chợ búa, xã hội đen, những scandal đạo đức tởm lợm và vô vàn vụ tham nhũng ngân sách. Tương lai của nước Việt Nam không thể nằm trong tay những con người như vậy.
Sự thật, hơn bao giờ hết, cần được ai đó nói ra.
Chúng tôi, những người trong cuộc, cảm thấy cần phải lên tiếng về thực trạng phong trào”.
Trong một bài viết khác, admin tự nhận đang là đại diện cho giới trẻ trong phong trào dân chủ đó nêu ra 8 nguyên nhân khiến phong trào này đang chết già, không lôi cuốn được giới trẻ là”
1. Hầu hết các đảng phái, hội nhóm đều không có mục tiêu, đường lối rõ ràng. Trong mắt thanh niên, các tập thể này giống những đám đông lộn xộn, thiếu hiểu biết và thừa thời gian, hơn là những tổ chức có khả năng hành động để thay đổi đất nước.
2. Nhân sự của phong trào quá thảm hại. Tuyệt đại đa số các nhà dân chủ không biết gì về dân chủ, và tuyệt đại đa số những nhà hoạt động nhân quyền vẫn coi nhân quyền như một điều răn mà Chúa mới ban ra. Văn hóa lưu manh, tác phong chợ búa, bệnh cuồng Tây và nạn tham nhũng đã trở thành một thông lệ quen thuộc và chính thức trong phong trào. Tất cả những hiện tượng này đều khiến bộ phận giới trẻ có hiểu biết cảm thấy dị ứng.
3. Phong trào được xây dựng trên nỗi ám ảnh về hận thù quá khứ, cuộc chiến ý thức hệ trong quá khứ và những chính thể quá khứ, trong khi giới trẻ chỉ cần tương lai.
4. Phong trào không đưa ra được đường lối để xây dựng đất nước trong hiện tại và tương lai, dù trong chính trị ngày nay, người dân không cần hô hào mà cần giải pháp.
5. Hầu hết các nhà dân chủ Việt Nam vẫn giữ bản chất độc tài, gia trưởng. Họ không hề muốn biết giới trẻ đang nghĩ gì, làm gì, mơ ước gì, mà chỉ muốn áp đặt suy nghĩ chủ quan của mình lên lớp con em. Đa số còn giữ một ác cảm khinh khỉnh về tuổi trẻ Việt, rằng đây là một thế hệ nông cạn và vô ơn, chỉ biết chơi bời hưởng thụ và bị chính quyền tẩy não hoàn toàn.
6. Hầu hết các nhà dân chủ Việt Nam thiếu hiểu biết hơn giới trẻ, nhưng một mực tin rằng giới trẻ Việt Nam rất thiếu hiểu biết.
7. Hầu hết các nhà dân chủ thực ra không quan tâm đến dân cho lắm. Sinh hoạt của họ chỉ gói gọn trong một cộng đồng nhỏ những người cùng văn hóa và ý thức hệ, mà chúng tôi tạm gọi là "làng Dân Chủ An Nam". Dưới "chế độ độc tài" ngộ nghĩnh ở Việt Nam, một tay cảnh sát địa phương chắc chắn còn tiếp xúc và lắng nghe dân thường nhiều hơn một nhà dân chủ.
8. Phong trào dân chủ Việt Nam đã có một thông lệ, là lớp người trẻ trở thành con tốt thí của những ông lớn nhiều tiền đứng giật dây. Một ngày đẹp trời nào đó, chúng tôi sẽ kể một chút về nội tình vụ 14 sinh viên Công giáo, để bạn đọc có cái nhìn rõ hơn về hiện tượng này

Trước đó đã từng có một fanpage của một nhà dân chủ trẻ tuổi trong NO-U mang tên “Đồng hành với No-U” với hàng loạt bài viết phơi bày những hành động, lời nói phi dân chủ, lối sống buông thả, chụp mũ bừa bãi, phe nhóm đấu đá lẫn nhau…trong cái gọi là “phong trào No-U” này.

Tâm lý chán ghét, muốn thay máu phong trào dân chủ này dường như đã là đòi hỏi thống thiết mọi ngôi nhà dân chủ, không chỉ từ giới trẻ đang điều hành 2 fanpage kia.

Nguyễn Lân Thắng với vị thế được xem như “đàn anh” trong phong trào này từng than thở, chán ngán về phong trào dân chủ từ lâu không lôi kéo được giới trẻ, rặt toàn ông già bà cả cứ lê la hết sân này chiếu nọ.
 
Ông Mai Dũng không dám nói thẳng quan điểm của mình, núp sau danh nghĩa nghe người bạn chia sẻ thất vọng về phong trào dân chủ qua bài viết “An ninh chưa phá đã tự chết” cho rằng những “hàng ngũ” của “phong trào tranh đấu Dân chủ” này hiện “thiếu hiểu biết cơ bản về tính đa nguyên dân chủ, yếu về kỹ năng tranh đấu nhưng tự phụ huyễn hoặc về vai trò cá nhân cộng thêm tính háo danh và đố kỵ nên có những hành động làm thui chột ý nghĩa, hình tốt đẹp cao cả của phong trào tranh đấu, làm giảm sút lòng tin của quần chúng, không thu hút được sự ủng hộ đông đảo của đồng bào”. Không chỉ yếu kém năng lực, tự phụ, háo danh, đố kỵ lại còn “chỉ thích phê phán đả kích bôi nhọ những người không “thần phục” họ”, “đi vận động, nói xấu, bôi nhọ, vu cáo người này người khác là an ninh gây chia rẽ trong phong trào Dân chủ”, nếu có “Góp ý cho nhau chân thành có khi lại bị họ vận động vu cho mình là thế này thế nọ trong khi hội chứng bầy đàn bất chấp lẽ phải đang là căn bệnh trầm kha hiện nay của nhiều hội nhóm”.




Có một fan của ông Mai Dũng bày tỏ ủng hộ “Vào nhà họ thì vắng hoe chả thấy có mấy ai là dân thường vào đọc status của họ cả mặc dù họ kết nối tới mấy nghìn bạn bè...điều đó cho thấy sức lan toả của họ rất kém”. Một fan khác cho rằng “có lẽ an ninh nên trả lương cho những người hoạt động dân chủ này bởi họ hoạt động dân chủ nhưng chính họ đã phá phong trào dân chủ còn quyết liệt hơn cả an ninh”.

Một cô gái trẻ tuổi khác có tên Hồng Đạt sau một thời gian tìm hiểu về phong trào dân chủ đã tuôn ra những kết luận gây sốc “Hầu hết tư tưởng đấu tranh không nhằm đoàn kết hướng đến lý tưởng chung mà chỉ nhằm vào cái mục đích quái gì chả hiểu. Kẻ vì tiền, người vì tình, kẻ thích nổi tiếng, người thích thể hiện đẳng cấp, kẻ ham ăn nhậu, người thích phô trương, kẻ ngồi đếm like, người nằm soi mói dìm hàng nhau”. 

Trần Bùi Trung, con trai của bà Bùi Hằng không khá hơn, thất vọng về sự mất đoàn kết, đánh giá các nhà dân chủ, trí thức dân chủ thua xa “dân oan”, tín đồ hay người dân tộc H’Mông.


Dư luận còn chưa quên nguyên nhân gây tan rã Hội Nhà báo độc lập khi nó vừa mới được PR rùm beng ban đầu xuất phát từ bài viết lên án tình trạng hoang tưởng về tầm vóc của phong trào dân chủ hiện nay, sau đó dần lộ diện ra tranh chấp tiền bạc, vai trò điều hành, phe phái trong nội bộ tổ chức này nói riêng, phong trào dân chủ nói chung

Việc xuất hiện những người như Nguyễn Chí Đức công khai tuyên chiến với phong trào dân chủ xem như là minh chứng cao trào, không thể nào che đậy nổi của xu hướng này.

Qua một vài tổng hợp kể trên cho thấy, chưa bao giờ sự bất mãn, chán ghét, tẩy chay nhau nổi lên mạnh mẽ như hiện nay trong chính cái gọi là “phong trào dân chủ”. Giờ đây ai đó còn ca ngợi lẫn nhau mới là sự hiếm hoi, lạc lõng trong cái phong trào vốn có văn hóa “con hát mẹ khen hay” từ thuở khai sinh này, lên án, chê bôi, đánh phá nhau mới là mốt hợp thời, mới được xem là người đấu tranh dân chủ chân chính có tâm, có tầm, … 

Là cá nhân luôn theo dõi phong trào này, dù sao tôi cũng đánh giá cao xu hướng này, và thấy tiếc rằng, những điều mà họ đang ra sức thể hiện hiện nay là những điều mà những người bị họ chụp mũ là “dư luận viên” đã cảnh báo từ rất lâu rồi.

Võ Khánh Linh

TẠI SAO CÁC NHÀ DÂN CHỦ LẠI ĐẤU TRANH NHÂN QUYỀN


 Xin đăng lại bài viết khá sắc sảo của   Fanpage Những Nhà Dân Chủ Độc Tài cho thấy đúng là "kẻ trong chăn mới biết chăn có rận là thế nào
------ 
Các nhà dân chủ Việt Nam đang ngày càng trở nên già cỗi không chỉ về tuổi đời mà còn cả tinh thần. Từ năm 2011 đến nay, các nhà dân chủ chỉ diễn trò "NẠN NHÂN" bị đàn áp chứ chưa làm được việc gì nên hồn. Bao biện cho tâm lý "nạn nhân" này, các nhà dân chủ chuyển hướng sang tự gọi mình là "đấu tranh vì nhân quyền" cho nó sang mồm. Họ không còn dám tự nhận mình là một nhà hoạt động chính trị mà chỉ dám nhận mình là "xã hội dân sự".


Chiêu bài nhân quyền là một chiêu bài hèn yếu, né tránh bản chất thật sự của các hội nhóm hoạt động chính trị: đó là tìm mọi cách gây nhiễu loạn trong nước, lợi dụng cơ hội để thực hiện chính biến. Các hội nhóm hoạt động vì nhân quyền hiện nay như Hội Anh em Dân Chủ, Mạng lưới Bloggers 258, Vì một Hà Nội xanh... chỉ là vỏ bọc cho Việt Tân ở đằng sau để tiếp cận người dân nội địa tốt hơn.

Nhân quyền là cách thức dễ dàng để các hội nhóm mang danh Xã hội dân sự này dễ dàng thâm nhập vào các hoạt động của các NGOs. Việc các hội nhóm chống đối nhảy choi choi vỗ ngực mình là nhà đấu tranh nhân quyền đã khiến các NGO gặp khó khăn trong hoạt động vì rơi vào cảnh "vàng thau lẫn lộn". Mặc dù nhiều leader của giới NGOs cố giữ giọng điệu ôn hòa nhưng các nhà chống đối này liên tục cướp diễn đàn và khiến các hoạt động nhân quyền của NGOs nhuốm màu sắc cực đoan
Mang danh Nhân quyền, các hoạt động chống đối này dễ dàng tiếp cận nguồn fund của Mỹ và EU, mà cụ thể là NED. NED là tổ chức đã kích động một loạt các cuộc biểu tình lớn như Mùa xuân Ả Rập, Thái Lan, Myanmar. Nhân quyền là cách thức hợp lý để Mỹ có thể can thiệp chính trị vào bất cứ quốc gia nào nếu muốn.

Vậy là vì lợi nhuận, các nhà dân chủ với các tên tuổi lớn như Đoan Trang, Hoàng Dũng CĐVN, Gió Lang Thang, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh... đã chấp nhận bán rẻ mình thành con bài cho chính phủ Mỹ. Họ đã làm vẩn đục các hoạt động nhân quyền tại Việt Nam đang được các NGOs gây dựng. Họ làm bẩn đầu óc của giới trẻ, khiến giới trẻ lệch lạc trong nhận thức về dân chủ và nhân quyền.

Nếu đã hoạt động nhân quyền, hãy hoàn toàn vì nhân quyền!
Nếu đã hoạt động chính trị hãy công khai mình là một nhà chính trị.
Cách nói nhập nhằng các khái niệm của các "nhà dân chủ" hiện nay chỉ thể hiện rõ họ là đám người tham lam, ô hợp, kém bản lĩnh và hèn hạ.
Những Nhà Dân Chủ Độc Tài

Tuesday, June 9, 2015

Tụ tập trái phép dưới hình thức sinh hoạt thể thao, văn hóa cũng sẽ bị xử lý


Gần đây, các nhóm zận chủ thường biến tướng các cuộc tụ tập, biểu tình thành hoạt động dạng cổ súy văn hóa, thể thao, diễu hành kiểu như đạp xe hay đi bộ vì cây xanh (nhóm NO-U, Vì Một Hà Nội xanh), đạp xe từ thiện (nhóm Hội Anh em dân chủ), … để tránh bị xử lý theo tội tụ tập trái phép theo Nghị đinh 38 CP. Tuy nhiên dù núp dưới danh nghĩa nào thì bất cứ hoạt động tụ tập đông người nơi công động, trên vỉa hè, lòng lề đường đều phải được các cơ quan có thầm quyền, cơ quan quản lý cho phép và đảm bảo hoạt động đúng mục đích, không gây ảnh hưởng đến giao thông, trật tự công cộng, phục vụ tốt nhất cho lợi ích của cộng đồng.



Thông thường, xuất phát từ những sinh hoạt văn hóa tập thể, cá nhân sống trên địa bàn Thủ đô, thì bất cứ cơ quan, tổ chức, cá nhân có nhu cầu hoặc tổ chức các hoạt động thể thao, diễu hành, lễ hội, quảng cáo … phục vụ cộng đồng hoặc nhu cầu chính đáng mà sử dụng một phần lòng lề đường đều phải tuân thủ quy định pháp luật Nhà nước. Bởi vì khi các hoạt động này diễn ra vô hình chung đã chiếm dụng vỉa hè, lòng lề đường, nguy cơ gây cản trở, ách tắc giao thông rất lớn nên việc các cơ quan chức năng cần có phương án phân luồng giao thông, thậm chí ra thông báo trên các phương tiện truyền thông đại chúng để hạn chế giao thông hoặc cấm đường trong khu vực diễn ra hoạt động sinh hoạt văn hóa tập thể này là bắt buộc.

Tại Điều 35 Luật Giao thông đường bộ năm 2008 quy định rõ việc “Tổ chức hoạt động văn hóa, thể thao, diễu hành, lễ hội trên đường bộ” phải được cơ quan quản lý đường bộ có thẩm quyền đồng ý, có phương án bảo đảm giao thông tại khu vực diễn ra hoạt động văn hóa, thể thao, diễu hành, lễ hội, mới được xin phép tổ chức các hoạt động trên theo quy định của pháp luật. Nếu vi phạm quy định này, cơ quan, tổ chức, cá nhân sẽ bị xử lý như đối với hành vi tụ tập đông người trái phép trên đường bộ hoặc có hành vi gây cản trở giao thông.


UBND Thành phố Hà Nội đã quy định rõ tại  Khoản 8 Điều 9 Quyết định số 15/2013/QĐ-UBND ngày 9/5/2013 khi “cơ quan, tổ chức có nhu cầu sử dụng đường đô thị để tiến hành hoạt động văn hóa (thể thao, diễu hành, lễ hội) phải gửi văn bản đề nghị, phương án bảo đảm an toàn giao thông và các tài liệu thể hiện việc được phép tổ chức hoạt động văn hóa, đến cơ quan quản lý đường đô thị theo phân cấp. Nội dung văn bản đề nghị phải nêu rõ nội dung, chương trình, thời gian sử dụng đường đô thị”. Sau khi được cơ quan quản lý đường đô thị có thẩm quyền chấp thuận bằng văn bản về phương án bảo đảm giao thông, các cơ quan, tổ chức, cá nhân mới được triển khai theo quy định được cấp phép. UBND TP giao cho Sở Giao thông vận tải là cơ quan trực tiếp quản lý đường đô thị có trách nhiệm phối hợp với các Sở, ngành, đơn vị liên quan hướng dẫn, đôn đốc, giám sát, kiểm tra việc thực hiện Quy định này.

Do vậy, dù rằng các hoạt động lành mạnh như đạp xe, chạy bộ, tuần hành, giao lưu…mang tính từ thiện, văn hóa, cộng đồng diễn ra trên các tuyến đường đô thị, người dân có nhu cầu tổ chức hoặc tham gia đều phải tuân thủ các quy định trên. Trường hợp vi phạm, sẽ không tránh khỏi việc phải nhận các hình thức xử lý được quy định tại Nghị định số 34 /2010/NĐ-CP của Chính phủ về  xử phạt vi phạm giao thông đường bộ từ hình thức cảnh cáo, phạt tiền hoặc cao hơn tuy theo tính chất, hậu quả. Cụ thể như, điểm a, Khoản 3 Nghị định 34 /2010/NĐ-CP quy định mức phạt tiền từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng đối với hành vi “Sử dụng đường bộ trái quy định để tổ chức các hoạt động văn hóa, thể thao, diễu hành, lễ hội”.

Bài viết này nhằm cảnh báo các rận chủ có ý định núp dưới sinh hoạt văn hóa, thể thao, tưởng niệm…đều không thể tự bao biện cho rằng đó là “quyền” của mình mà không cần phải được chính quyền cho phép, đến khi bị xử lý thì la oai oái rằng, chính quyền đàn áp người yêu nước, chính quyền sợ người yêu cây xanh, chính quyền cản trở sinh hoạt chính đáng của nhân dân, bla, bla…
 Võ Khánh Linh

Trịnh Hội - chân dung kẻ cơ hội



Lướt trên mạng Internet và những dòng tự giới thiệu có thể thấy Trịnh Hội có lí lịch đẹp với mác luật sư, MC, diễn viên, từng là con rể của ông Nguyễn Cao Kỳ, chồng của diễn viên nổi tiếng Nguyễn Cao Kỳ Duyên. Nếu sự nghiệp diễn viên đang lên như diều gặp gió ở Việt nam, ít ai có thể tưởng tượng được cái ngày Trịnh Hội bị Cơ quan an ninh Việt Nam triệu tập làm việc, điều tra về quan hệ với Hoàng Tứ Duy - phát ngôn viên Việt Tân (theo như Trịnh Hội tường thuật lại) và từ đó bị cấm nhập cảnh với cáo buộc tham gia tổ chức khủng bố Việt Tân và có các hoạt động chống Nhà nước.


Ít có thông tin về cá nhân của con người này dù nhiều năm ở Việt Nam, nhưng chỉ duy có việc, trước khi chia tay cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên, Trịnh Hội đã sử dụng thư điện tử của cô này, tán phát các bài viết tố cáo chính quyền, danh sách các ĐSQ, cơ quan công quyền Việt Nam trong và ngoài nước cùng với số điện thoại, địa chỉđể kêu gọi “khủng bố” bằng hình thức phản đối. Thư điện tử này được Trịnh Hội và đồng bọn trải thảm trên mạng Internet đến tất cả các diễn đàn trên mạng, tới hàng vạn thư điện tử cá nhân, thư điện tử nhóm, khiến dư luận sốc vì không ai tin cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên bất thình lình “chống phá điên cuồng” đến vậy. Sau đó, cô Kỳ Duyên đã phải thanh minh, mọi chuyện tự lắng xuống, kèm theo sự chia tay lặng lẽ giữa Kỳ Duyên và Trịnh Hội. Không cần hiểu nhiều về Trịnh Hội, chỉ cần qua hành động này đủ biết bản chất cơ hội, cực đoan, quá khích, sẵn sàng chà đạp lên nhân cách người khác, cho dù đó từng là vợ mình, để đạt mục đích chống phá điên cuồng của y.
Sau lần bị cấm về Việt Nam, lần tìm thông tin trong giới chống Việt Tân ở nước ngoài, hóa ra đã có không hề ít hoạt động chống phá Nhà nước Việt Nam gắn bó với “thương hiệu” Việt Tân của Trịnh Hội bị cộng đồng người Việt hải ngoại tố cáo. Trịnh Hội từng bị lên án vì những cảnh ăn chơi với cô Hồng Thuận - MC của Việt Tân trong thời gian ở Việt Nam với những bức ảnh không thua gì giới showbiz bị tung lên mạng. Từ nhiều năm trước đó, Trịnh Hội đã là thành viên của “Mạng lưới tuổi trẻ lên đường” Úc châu, tổ chức mà cả cộng đồng người Việt hải ngoại đều tường tận nó là “cánh tay nối dài” của Việt Tân, nơi “trưởng thành” của nhiều Ủy viên Trung ương Việt Tân. Tuy khăng khăng không chịu nhận là thành viên Việt Tân (đây là đặc điểm chung của các thành viên tổ chức khủng bố này, tránh thừa nhận đảng của mình như tránh hủi), nhưng bài viết có tiêu đề “Việt Tân” của Trịnh Hội đăng trên blog của VOA thanh minh về việc bị cấm nhập cảnh Việt nam, bị “quy kết” tham gia Việt Tân cho thấy, Trịnh Hội bao biện lập lờ và “để ngỏ” cho cả ông chủ Việt Tân lẫn người đọc tha hồ suy diễnkhi tuyên bố sẽ càng thân với Hoàng Tứ Duy hơn, ca ngợi các thành viên Việt Tân có “lý tưởng cao đẹp”, đến ngày nào đó sẽ hãnh diện với sự lựa chọn là “xin tham gia vào đảng Việt Tân”… Cũng có thể, với sứ mệnh Việt Tân giao cho Trịnh Hội là phải “trung lập”, là thành viên ẩn dật để còn tham gia lập, điều hành các NGO như VOICE - làm cánh tay nối dài cho Việt Tân và có danh nghĩa công khai nhận tài trợ (fund) từ các quỹ dân chủ, nhân quyền như NED, CRD…thay Việt Tân (vì theo luật của Mỹ và các nước phương Tây, Chính phủ các nước này không thể cấp tiền cho các đảng phái chính trị, chỉ được cấp tiền dưới danh nghĩa triển khai các dự án cho các NGO dân sự, độc lập) nên Trịnh Hội phải đóng vai diễn thô thiển này.
Sau khi bị lộ, Trịnh Hội xuất hiện dày đặc hơn trong các hoạt động do Việt Tân tổ chức ở hải ngoại, rõ nhất là không lần nào vắng bóng trong vai trò tổ chức chương trình Đại hội Thanh Niên Sinh Viên Việt Nam Thế Giới do Việt Tân tổ chức định kỳ ở nhiều nước khác nhau. Tiêu biểu như trong Đại Hội 6 từ ngày 4 đến ngày 7 tháng 8, năm 2011 tại Thủ Đô Manila, Philippines, một số thanh niên công giáo tham gia Đại hội này đã bị công an điều tra “tham gia hoạt động của Việt Tân” do chính Ban tổ chức tiết lộ và chụp mũ người tham dự là an ninh trà trộn phá hoại Đại hội. Vụ việc này sau đó là đề tài tranh luận nóng bỏng giữa Việt Tân và một số “nhà đấu tranh dân chủ” nhiều ân oán với Việt Tân trên mạng như blogger Châu Xuân Nguyễn, Mẹ Nấm Gấu…tố cáo Việt tân bán đứng các thanh niên non nớt nhận lời tham dự Đại hội kỳ 6 của Việt tân.
Về VOICE - tổ chức mà Trịnh Hội là sáng lập viên và Giám đốc điều hành phụ trách chi nhánh ở Philippines, đều là một trong những sản phẩm do Việt Tân tạo dựng dưới danh nghĩa NGO để tiện bề quyên góp tiền từ dân chúng và các quỹ dân chủ, nhân quyền. VOICE, viết tắt của 5 chữ “Vietnamese Overseas Initiative for Conscience Empowerment”, còn gọi “Sáng kiến vì lương tâm người Việt hải ngoại” - một tổ chức lấy danh nghĩa “lương tâm” nói trên để ngụy biện hành vi chống phá Nhà nước, nhân dân Việt Nam. VOICE mở nhiều chi nhánh ở nhiều nước, lấy danh nghĩa thiện nguyện, vì cộng đồng làm vỏ bọc hoạt động, tìm kiếm tài chính cho Việt tân và tránh bị đánh thuế thu nhập. Riêng VOICE ở Philippines công bố hoạt động của mình, đại để như sau: “giúp đỡ những thuyền nhân Việt Nam cuối cùng ở Thái Lan được sang Canada định cư”; “góp phần giúp đỡ các nạn nhân của cơn bão lịch sử Hải Yến ở Philippines trong việc tái kiến thiết và gây dựng lại cuộc sống”, mở các khóa huấn luyện về xã hội dân sự, kỹ năng hoạt động xã hội, bảo mật Internet cho các học viên. Với các danh nghĩa trên, lĩnh vực và phạm vi hoạt động của VOICE rất rộng, mỗi vụ/việc hay dự ánquyên góp được, một phần được sử dụng vào từ thiện, phần khác thì Trịnh Hội “đánh lận” yểm trợ Việt Tân điều phối các hội nhóm, cá nhân chống đối ở trong nước. Tiêu biểu như, với dự án đào tạo cá nhân hoạt động xã hội dân sự, VOICE nhận được ngân khoản khủng hàng trăm ngàn USD từ NED và HRW mỗi năm. Ngân sách cấp ra như vậy, nhưng thường thì không kiếm đủ người cho mỗi khóa học từ Việt Nam sang nên nhiều khi VOICE đặc cử luôn cả cụm “học viên” xào xáo học đi học lại hết khóa này nối tiếp khóa khác cùng với số ít ỏi học viên mới, nên chuyện ngân sách dư dôi khấm khá, lại được Trịnh Hội phục vụ các việc có giá trị tương tự là chuyện phổ biến. Vừa qua, Trịnh Hội đã cấu một phần dự án này phục vụ Việt Tân mở hội thảo về Biển Đông ở Philippines vừa tạo hình ảnh cho mình là “người yêu nước”, vừa hoàn thành nhiệm vụ mà ông chủ Việt Tân giao phó.
 Nguồn: blog Sự Thật Tân Hiệp Phát
Gần đây, dư luận quan tâm đến sự xuất hiện blog “Sự thật Tân Hiệp Phát” tố cáo Trịnh Hội nhận tiền từ hàng loạt NGO nước ngoài có thâm niên hoạt động trong lĩnh vực dân chủ, nhân quyền như Viện xã hội mở (OSI), Bảo vệ quyền dân sự (CRD), Quỹ Quốc gia vì dân chủ (NED của Mỹ), Ân xã quốc tế (AI), Ngôi nhà tự do (Freedom House)…. Trịnh Hội sử dụng nguồn tài trợ này nuôi dưỡng với các thành phần chống phá Nhà nước để tấn công một doanh nghiệp là “Tập đoàn Tân Hiệp Phát” hòng mở đường cho đối thủ cạnh tranh từ nước ngoài hất cẳng doanh nghiệp này khỏi thương trường. Những thông tin này hiện chưa được điều tra, xác minhvà chưa đủ cơ sở kết luận. Tuy nhiên, có thông tin blog này đưa ra lại khá xác thực và rất có cơ sở là việc Trịnh Hội lập ra VOICE, sử dụng nó như là công cụ chống phá chính quyền,tổ chức rầm rộ các khóa huấn luyện về cách thức “đấu tranh bất bạo động”, “thúc đẩy xã hội dân sự” qua các gói dự án từ các NGO nước ngoài (mà ai cũng biết, đằng sau nó là các thế lực thù địch với lộ trình, hoạch định công phu lật đổ chính thể Việt nam hiện nay bằng “cách mạng màu” như diễn ra ở Trung Đông, Bắc Phi, Liên Xô và Đông Âu). Danh sách 23 trường hợp tham gia các khóa huấn luyện ngắn hạn tại VOICE năm 2013 bị tung lên blog Sự thật Tân Hiệp Phát cho thấy, số người này có thực, sau khi tham gia khóa huấn luyện của VOICE ở Philippine và Thái Lan trở về phần lớn bị cơ quan an ninh triệu tập, lấy lời khai và bị đưa vào danh sách “Chưa được phép xuất cảnh” với thời hạn nhất định. Gần đây, thỉnh thoảng trên mạng Internet lại rộ lên những đợt Bộ công an ngăn cản các cá nhân xuất cảnh và tịch thu hộ chiếu, địa điểm đến của những cá nhân này, thường là Philippines, Thái Lan, Myanmar đều là những địa điểm mà VOICE đang hợp tác với một vài NGO tổ chức các khóa huấn luyện ngắn hạn là vài tuần, dài hạn là 6 tháng.Nếu những tố cáo của blog “Sự thật Tân Hiệp Phát” là đúng, còn cho thấy một chân dung Trịnh Hội bất chấp mọi thủ đoạn, núp dưới danh nghĩa VOICE cùng đám đệ tử, tay sai trong nước để mánh lới, vụ lợi riêng cho mình, kiếm khoản tiền khủng từ các đối thủ là các tập đoàn kinh tế hùng mạnh nước ngoài muốn xâm nhập vào thị trường Việt Nam, đánh sập các doanh nghiệp yếu thế trong nước bằng thủ đoạn tinh vi, bài bản như “bảo vệ quyền người tiêu dùng” để thao túng và độc quyền các lĩnh vực hàng hóa mà doanh nghiệp trong nước đang chiếm lợi thế. 
 Nguồn: blog Sự Thật Tân Hiệp Phát
 Dư luận đều thấy rằng, những tố cáo của blog “Sự Thật Tân Hiệp Phát” nếu không có cơ sở thì không dễ gì mà trùng hợp sự thật từ âm mưu, thủ đoạn, con người, cách thức tổ chức…liên quan đến VOICE và số tham gia đến như vậy. Có những thông tin trên facebook của chính những người liên quan đến vụ việc “Tẩy chay Tân Hiệp Phát” cho thấy, nhóm ISEE, admin điều hành blog “Tẩy chay Tân Hiệp Phát” đang đổ lỗi, tìm nội gián cài cắm trong nội bộ, đã tiếp tay cho blog “Sự thật Tân Hiệp Phát” phơi bày toàn bộ âm mưu và cả kế hoạch chu toàn này (?).
Một số nguồn tin còn cho thấy, VOICE đã đang tìm cách móc nối vào các NGO trong nước, tìm chọn những cá nhân hoạt động trong lĩnh vực này, chưa có nhiều hoạt động chống đối công khai và bị cơ quan an ninh để ý đưa sang VOICE huấn luyện, đào tạo, rồi sau đó cài trở lại Việt Nam tham gia vào các NGO hợp pháp, có tư cách pháp nhân, hướng lái tổ chức các hoạt động, phong trào xã hội do VOICE chi phối. Khi các cá nhân này trở về nước, các đối tượng chủ chốt của VOICE, tức những kẻ chống phá cực đoan, đã bị cơ quan an ninh điều tra hoặc xử lý sẽ ngấm ngầm yểm trợ, phối kết hợp với những thành phần công khai này để hoạt động theo các kịch bản VOICE và các thế lực hậu thuẫn tạo nên. Thông tin còn cho biết thêm, nguồn tài trợ chủ yếu cho các khóa huấn luyện và gây dựng chương trình hoạt động cho từng cá nhân sau khi huấn luyện trở về, VOICE chủ yếu tiếp nhận từ tổ chức “Civil Right Defenders  (CRD).
Nếu như Bộ Công an Việt Nam đã các định Việt Tân là tổ chức khủng bố, chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì đã đến lúc cần điều tra, sớm xác định những tổ chức NGO trá hình như VOICE là đồng phạm, kẻ tiếp tay, cung cấp tài chính cho Việt Tân, thì cũng đáng được xem như là tổ chức khủng bố theo đúng tiêu chuẩn và quan điểm chống khủng bố quốc tế.