Sau khi có kết
quả chính thức TBT Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử chức Tổng Bí thư khóa XII, trái
ngược hoàn toàn với những tin đồn hay công kích nhiều tháng nay từ truyền thông
nước ngoài và giới zân chủ, trí thức chống đối trên mạng Internet, nhà văn, nhà
phê bình văn học Đông La mà Việt Vision cùng một số kênh youtube của “cộng đồng
cờ đỏ” như Dân chủ Online, Đồng hành cùng zân chủ từng có cơ hội được phỏng vấn
ông trong lần ông ra thăm Hà Nội vừa qua đã có bài viết chúc mừng và chia sẻ
gánh nặng trên vai với TBT Nguyễn Phú Trọng. Bài viết đang thu hút sự quan tâm
của nhiều bạn đọc trên mạng Internet nhưng khá dài nên tôi mạnh dạn tóm tắt về
ý tưởng chính trong bài viết cho những ai quan tâm .
Nhà văn Đông La
cho rằng, tuy “viết nhiều về chính trị nhưng
lại không quan tâm đến chuyện nhân sự trước Đại hội Đảng, dù biết nhân sự là
quan trọng nhất vì chính nhân sự sẽ chọn ra những người làm chính trị” bởi vì ông “không ảo tưởng” về bản thân như những kẻ tự nhận “đấu
tranh dân chủ” luôn đòi sắp xếp nhân sự cho Đảng, Chính phủ theo ý đồ chính trị
của bản thân và nhóm nhỏ, cũng như không từ thủ đoạn lưu manh, côn đồ nào nhằm
đạt được tham vọng và ảo tưởng đó. Ông nêu lý do ủng hộ TBT Nguyễn Phú Trọng,
thậm chí cho rằng, “kết quả nhân sự ... vậy là đất nước còn phúc” với lập luận:
“Bởi thực tế đất nước ta đang
có nhiều yếu tố bất ổn, mầm mống của hỗn loạn, thì giữ được sự ổn định mới là
điều quan trọng nhất. Có được ổn định mới tiếp tục chỉnh đốn, gỡ rối, ươm mầm,
chăm sóc để những yếu tố tiến bộ sinh sôi; cắt bỏ, ngăn chặn những tệ nạn, sai
trái; từ đó đất nước sẽ dần phát triển một cách bền vững đúng theo quy luật
lượng đổi chất đổi của Chủ nghĩa Mác. Hãy liên tưởng chỉ với việc xây dựng đội
bóng của nước ta để đá thắng Thái Lan thôi đã quá khó rồi huống hồ xây dựng cả
một đất nước tiến lên CNXH! Tôi hay chống lại bọn hãnh tiến thùng rỗng kêu to
đòi lật đổ tất cả để đổi mới là vì vậy, bởi chuyện đó cũng giống như tay trắng
mà đòi đập nhà cũ xây nhà mới vậy!
Muốn đất nước đổi mới thì cũng giống như một cơ thể, trước khi hành động phải
được trị hết bệnh cho khỏe mạnh mới có thể làm được. Căn bệnh nặng nhất của đất
nước chúng ta là chuyện tham ô, tham nhũng. Nó mâu thuẫn với bản chất công bằng
của chế độ XHCN, nó chính là bất công lớn nhất khi thời chiến tranh cả nước đổ
máu để đến hôm nay một nhóm nhỏ người hưởng thành quả cách mạng. Vậy muốn chống
được tham nhũng trước hết như chính lời TBT Nguyễn Phú Trọng nói: “Bản thân
mỗi đồng chí và vợ, con phải giữ gìn sự trong sạch, rồi mới chống tham nhũng
được, nếu không nói chẳng ai nghe, tay đã nhúng chàm thì không thể làm gì khác
được” (BBC. 2 tháng 4 năm 2013). Cũng đã có nhiều người nói, người ta còn
nói hay hơn ông, nhưng chính ông là người có lời nói đi đôi với việc làm.
Chính
vì vậy từ lâu tôi đã ủng hộ ông. Thật mừng khi bản lĩnh của ông đã thể hiện qua
việc ông lãnh đạo tổ chức thành công Đại hội XII vừa qua, một điều đã làm ngạc
nhiên không chỉ tôi mà cả dư luận trên toàn thế giới.”
Để chứng minh
cho lập trường và lý do ủng hộ TBT Nguyễn Phúc Trọng của mình, nhà văn Đông La
đã dẫn dắt và phản biện lại hàng loạt những luận điệu xuyên tạc, bôi nhọ TBT
Nguyễn Phú Trọng từ những kẻ tự nhận “cấp tiến”, “đổi mới”, “đấu tranh dân chủ”
hay núp dưới danh nghĩa “minh triết”.
Ông cho Nguyễn Đắc Kiên, tác giả của bài viết “Vài lời với
TBT ĐCS VN Nguyễn Phú Trọng ” là một “kiêu binh trên mặt trận chính trị tư
tưởng” hiện nay, khi
chà đạp, phủ nhận giá trị của Hiến pháp và pháp luật Nhà nước để xúc phạm ông
Nguyễn Phú Trọng rằng “không có tư cách” để “nói với nhân dân cả nước”, ảo tưởng về cái gọi là “tự do tư tưởng”,
“tự do ngôn luận” và lợi dụng nó kích động gây loạn, chống lại Tổng Bí Thư cũng
như Đảng Cộng sản Việt Nam. Nhà văn Đông La lên án Nguyễn Đắc Kiên vừa “dốt”
không hiểu gì về chính trị lại vừa không có “khí phách” khi lộng ngôn mà vẫn “đang bú “con bò” nhà nước” nên khi mới bị đuổi việc “
đã cuống cả lên” và nhanh chóng chìm nghỉm.
Thực ra Nguyễn
Đắc Kiên về bản chất chỉ là “ngựa non háu đá” bị những kẻ lưu manh chính trị
như Nguyễn Quang A, GS Tương Lai và truyền thông cờ vàng, zận chủ kích động, thổi
phồng, đến khi nhận ra sự dại dột của bản thân thì đã quá muộn. May mắn cho anh
ta là các cơ quan chức năng đã nhìn thấu bản chất và động cơ nên chỉ cắt “bầu sữa”
của anh này chứ không phải là nhà tù theo Điều 258 BLHS. Có lẽ vì vậy nên nhà
văn Đông La tập trung lên án những kẻ mang danh trí thức, yêu nước, đổi mới để
công kích, bôi nhọ TBT Nguyễn Phú Trọng như các ông Nguyễn Quang A, Tương Lai, Nguyễn
Khắc Mai.
Để chế giễu
tâm trạng cay cú và thù hận của ông Nguyễn Quang A trước thành công của Đại hội
Đảng là người dân không được “cạnh tranh và tham gia” trong bài trả lời phỏng vấn
BBC ngay sau Đại hội, nhà văn Đông La bình phẩm: “theo ý ông ta Đại hội Đảng
không dân chủ vì mọi người không được tự do “cạnh tranh, tham gia”. Có điều đó
chỉ là ý của một kẻ đầu gấu chính trị vì đến các nước dân chủ phương Tây cũng
cho nền dân chủ trực tiếp là nguy hiểm và không
thực tế nên đa số đã thực hiện một nền dân chủ đại diện. Vậy một cơ chế bầu cử
đảm bảo lựa chọn một cách dân chủ những người đủ phẩm chất ứng cử, ngăn chặn và
loại bỏ những người không đủ phẩm chất là một việc làm tỉnh táo và cần thiết.
Chỉ có những thành phần thuộc băng nhóm Nguyễn Quang A mới cho là phản dân chủ
và lồng lộn lên mà thôi!”
Nhà văn Đông La
gọi ông GS Tương Lai là “nhân vật hay kiếm cớ công kích TBT Nguyễn Phú
Trọng” khi vớ được những
con mồi kiểu như Nguyễn Đắc Kiên để “phóng đại, thổi phồng một cách chủ quan không đúng thực
tế” khi cho rằng “chưa lúc nào vận mệnh của
đất nước lại bấp bênh, chao đảo như hiện nay khi mà bàn tay của Trung Quốc đã
thọc quá sâu vào mọi hoạt động của Đảng và Nhà nước, của đời sống đất nước ta” “chưa bao giờ uy tín của
Đảng xuống thấp đến vậy”...
Nhà văn Đông La đã phân tích chỉ rõ các “lý sự quanh co của Tương Lai chỉ là ngụy biện
che đậy sự gian xảo của mình” như sau:
“Nếu so với toàn bộ lịch sử
thì chưa bao giờ nước ta có vị thế độc lập như những ngày hôm nay, không chỉ
với riêng Trung Quốc mà với tất cả các nước. Nếu nói giai đoạn ta chịu chi phối
và ảnh hưởng từ TQ thì phải nói đó là giai đoạn kháng chiến thống nhất đất
nước, lúc ta phải ngửa tay xin họ từ bánh lương khô, quân trang quân dụng đến
vũ khí đạn dược, và giai đoạn chịu ảnh hưởng nhiều nhất chính là lúc xuất hiện
Chủ nghĩa Xét lại tại Liên Xô với tư tưởng “chung sống hòa bình” của
Khơrutsov, bởi như vậy chỉ còn có TQ viện trợ cho ta mà thôi. Nhưng rồi lãnh
đạo của nước ta đã tài tình cởi bỏ được cái nút thắt ấy. Còn rắc rối trong quan
hệ với Trung Quốc hôm nay chủ yếu là về biển đảo, vì biển đảo ngày càng quan
trọng hơn vì có dầu, vì giao thông biển, vì vị trí chiến lược. Đó chính là hậu
quả để lại của lịch sử, là một trong những cái giá phải trả cho sự thống nhất,
độc lập ngày nay. Đảng và nhà nước đã thực hiện chiến lược ngoại giao, một mặt
mềm mỏng với TQ, một mặt ta vẫn tăng cường ngoại giao đa phương và vẫn trang bị
vũ khí hiện đại, còn xây nhà giàn, đồn biên phòng canh giữ trên biển. TBT
Nguyễn Phú Trọng từng đối đáp trực tiếp với Hồ Cẩm Đào Việt Nam
luôn tôn trọng Công ước quốc tế về Luật biển của LHQ năm 1982 có chữ ký của các
nước, trong đó có chữ ký của TQ. Nếu TQ không đồng ý, thì đem ra Tòa án Công lý
Quốc tế phân xử.”
Nhà văn Đông La
tập trung lên án ông Nguyễn Khắc Mai, nguyên Vụ trưởng Vụ Nghiên Cứu, Ban Dân vận Trung
ương lại hành xử như một du côn chính trị, phát
biểu lộng ngôn trong bài trả lời phỏng vấn BBC khi phán rằng ““…chúng tôi cũng đang
mong muốn là ... làm sao chọn được một
Tổng Bí thư mà có thể nói là không lú lẫn như anh Trọng”, chế giễu thủ đoạn núp bóng “minh triết chính trị” để chống
phá Nhà nước trong khi chính bản thân ông Nguyễn Khắc Mai “chưa hiểu chính xác chữ minh
triết, lại làm giám đốc một trung tâm minh triết, rồi bàn về minh triết e rằng
sẽ có nhiều huyên thuyên”. Đòn hiểm nhất là nhà
văn Đông La đã “đào mộ” được nguyên nhân phơi bày toàn bộ động cơ “hằn học” dẫn
dắt ông Nguyễn Khắc Mai viết rất nhiều bài bôi nhọ TBT Nguyễn Phú Trọng, cụ
thể:
“Nguyễn Khắc Mai “tâm sự”
với TBT Nguyễn Phú Trọng: “Anh từ Mỹ về, hãy đem những “thực tế văn
minh tiến bộ của một Dân tộc hiện đại” làm bài học cho Việt Nam. Hãy từ bỏ cách
nghĩ thực chất là của Liên Xô và Trung Cộng, chúng mớm cho ta kèm theo với vũ
khí và lương thực, rằng Mỹ là đế quốc sài lang, là kẻ thù nguy hiểm nhất”. Một
người học Văn- sử mà viết vậy đúng là mù lịch sử. Chỉ những thằng ngu mới phải
cần người khác chỉ cho biết người xâm lược mình là ai. Nước ta nhược tiểu, hai
bàn tay trắng, vậy muốn giành được độc lập buộc phải đi nhờ vả. Nhưng thực tế
trong hai cuộc kháng chiến ta hoàn toàn không phải là con rối cho các nước lớn
giật dây, mà nếu hiểu lịch sử thì phải biết, chúng ta đã không chỉ một lần
vượt qua sự sắp xếp của các nước lớn, để thực hiện được mục tiêu tối thượng là
giành lại nền độc lập, thống nhất đất nước của mình.”
Bình luận về
phản ứng của dư luận trước việc ông Nguyễn Khắc Mai hung hãn yêu cầu điều tra,
bắt giam TBT Nguyễn Phú Trọng trong thời gian Đại hội Đảng XII vừa qua, nhà văn
Đông La cho rằng nếu cơ quan công an không xử lý ông Mai thì đất nước sẽ loạn bởi
“Những chuyện ông Nguyễn Khắc Mai
nói về ông Nguyễn Phú Trọng không phải là chuyện cá nhân mà là chuyện chính
trị, mà với chuyện chính trị thì cái gì cũng “không chấp” đất nước sẽ
loạn!”, “Với bọn vô văn hóa, chống
đối, quấy rối thì không chỉ TBT, các vị lãnh đạo, mà cả các bậc thánh nhân, các
lãnh tụ cũng đều bị chúng bêu xấu diễu cợt.” Thực tế hiện nay, với bất cứ ai theo dõi thông tin trên
mạng Internet sẽ thấy nhà văn Đông La nói rất đúng khi những kẻ nhân danh “đấu
tranh dân chủ” sẵn sàng đào mồ tổ tiên, quay ngược bánh xe lịch sử, phủ nhận
xương máu cha ông đánh đuổi ngoại xâm, giải phóng đất nước, thóa mạ và bôi nhọ
ngay cả lãnh tụ Hồ Chí Minh – Người khiến cả nhân loại trân trọng và vinh danh vì hy sinh cả cuộc đời
đấu tranh cho dân tộc Việt Nam và các dân tộc bị áp bức trên thế giới
Đồng quan điểm đánh giá về ông Nguyễn Khắc
Mai, trong bài viết “ÔNG
NGUYỄN KHẮC MAI ĐANG ĐÁNH MẤT TƯ CÁCH TRÍ THỨC CỦA MÌNH” của blog Loa Phường cho
rằng:
“kiến nghị rằng cần phải bắt giam ngay lập lức ông
Nguyễn Phú Trọng cho những tội danh không được nêu rõ trong bức thư của mình.
Cho dù là ai đi nữa, cũng không thể tùy ý bắt người theo những đơn thư tố cáo
nặc danh, không rõ nguồn gốc. Nếu như ai cũng thể bắt người vì thư nặc danh,
vậy tôi tố cáo ông Nguyễn Khắc Mai là kéo bè kết cánh, làm tay sai cho nước
ngoài, tổ chức viết bài chống đối Đảng và nhà nước, có lẽ cũng có thể bắt luôn
ông Mai vào tù để điều tra, như thế mới mong "trả lại sự trong sạch"
cho ông Mai được.
Tóm lại, qua bức thư, ta có thể nhận ra Nguyễn Khắc Mai không phải
là một trí thức. Thứ "minh triết" mà ông nói cũng chẳng ra loại khoa
học nào mà chỉ là một mớ tùm lum lai ghép các tư tưởng không thống nhất, phi
khoa học. Còn lòng yêu nước mù quáng của ông là thứ tự tôn dân tộc thấp kém,
thấy sang bắt quàng làm họ, vơ mọi giá trị của Á Đông thành của mình. Bức thư
này cho thấy ông ta không hiểu gì về chính trị, không hiểu gì nguyên tắc văn
bản hành chính tối thiểu của một công dân tốt nghiệp cấp 3 phải biết. Vì thế,
ta có thể kết luận ông ta chỉ là một kẻ "lưu manh giả danh trí thức"
mà thôi.”
Lo lắng trước thực trạng “lộng ngôn” của
giới tự nhận “đấu tranh dân chủ” này, nhà văn Đông La viết:
“Thật e ngại khi chưa bao giờ xã hội ta có tình
trạng “chó con liếm mặt”, “cá mè một lứa”, dốt nát nhưng dám công
kích công khai đích danh Tổng Bí thư. Trước tất cả những hiện tượng không phải
phản biện mà là phản bác, đối kháng chứ không phải đối lập, trong triết học chỉ
ra là cần phải sử dụng bạo lực, cần phải chuyên chính, chứ cải lương cũng sẽ
loạn. Tất nhiên bạo lực trong thời bình là kiên quyết giữ nghiêm kỷ cương phép
nước, thưởng phạt công minh, chứ không phải đối thoại bằng súng ống như thời
chiến.
Trên thế giới hiện tại cũng có quá nhiều tổ chức nhân quyền sống
bằng nghề chõ mõm vào chuyện nhà người khác, tôi thấy cũng chỉ là trò vớ vẩn.
Bởi khi các địa ngục trần gian mọc lên khắp nơi, họ có đỡ đòn được cho bao
chiến sĩ cách mạng từng bị tra tấn tàn khốc không? Họ có ngăn được bom rơi, đạn
nổ trên đất nước chúng ta ngày nào không?”
Không chỉ chúc mừng TBT Nguyễn Phú Trọng
đắc cử, mục đích chính của bài viết, nhà văn Đông La cho rằng, ông chia sẻ với
TBT, trước bối cảnh “suy thoái” về chính trị, tư tưởng của một bộ phận không
nhỏ trong cán bộ, đảng viên hiện nay, trước diễn biến phức tạp thế giới, trước
những ý kiến còn chưa thống nhất về con đường đi của dân tộc, trước việc TBT
phải làm sao phát huy vai trò lãnh đạo và nâng cao năng lực giám sát bộ máy Nhà
nước để ĐCSVN có thực quyền... trong khi với một con người “tuổi cao, sức khỏe
có hạn” vẫn được gửi gắm đảm đương trách nhiệm Tổng Bí thư ĐCSVN thì không thể
chỉ “chúc mừng” mà phải chia sẻ gánh nặng. Tôi tin rằng nhà văn Đông La thực sự
chân thành khi giãi bày lòng mình rằng:
“Theo lẽ thường người ta thường chúc mừng người ta
trước mỗi sự thành công, thành đạt, nên tôi cũng xin chúc mừng sự “thắng cử”
của TBT Nguyễn Phú Trọng. Nhưng mọi bữa tiệc đều tàn, không khí lễ hội cũng qua
đi, chỉ còn lại gánh nặng đất nước đè trên vai ông. Tất nhiên chỉ “nặng” đối
với người có tâm với dân với nước còn với những người coi chiếc ghế để kinh
doanh quyền lực thì không. Thực tế chứng tỏ TBT Nguyễn Phú Trọng hoàn toàn
không có điều tiếng về sân sau, sân trước; không móc ngoặc với các nhóm lợi ích
này, nhóm lợi ích kia; vợ con, họ hàng ông không lợi dụng quyền lực của ông;
nên tôi tin rằng ông tái cử không phải vì tham quyền, cố vị, không vì lợi lộc,
mà vì dân, vì nước. Chính vì vậy mới nói trên vai ông giờ đây là gánh nặng đất
nước.”
Một ý kiến khác cũng từ blog Loa Phường
trong bài “Nhân
sự Đại hội XII và sự thất bại của đám zân chủ cuội”, tuy không trực tiếp ca ngợi Tổng Bí thư Nguyễn Phú
Trọng nhưng đã đánh giá cao vai trò điều hành, bảo vệ sự đoàn kết, thống nhất trong
Đảng của TBT qua thành công của Đại hội Đảng XII đã khiến những kẻ núp bóng “đấu
tranh dân chủ” tẽn tò, thất thố cũng như giải thích cho sự cay cú, hằn học vì
thất bại của họ:
“Diễn biến công khai, minh
bạch trong bầu cử, đề cử, rút lui, bỏ phiếu xem có được rút lui hay
không...dường như chỉ có trong nền chính trị của Đảng cộng sản Việt Nam - ở đó,
cá nhân cống hiến và hy sinh vì lợi ích dân tộc, không vì mưu lợi cá nhân từ
các lãnh đạo cấp cao này là điều “không tưởng” đối với những não trạng cơ hội,
háo danh háo lợi, cuồng tư tưởng thực dụng phương Tây kia. Việc hàng loạt các
đồng chí lãnh đạo Đảng đến tuổi nghỉ hưu đều thể hiện lập trường kiên quyết giữ
“ngoại lệ” để đồng chí Tổng Bí thư ở lại để duy trì và dìu dắt thế hệ lãnh đạo
mới, còn đồng loạt nghỉ hưu, tôn trọng nguyên tắc thể lệ, quy định của Đảng,
không nhận đề cử tiếp dù tín nhiệm còn rất cao, chứng tỏ thế hệ lãnh đạo Đảng,
Nhà nước Khóa XI đã làm tròn trách nhiệm với đất nước, dân tộc, nay rút về hậu
trường để xây dựng thế hệ lãnh đạo tiếp nối, thể hiện sự tin tưởng giao lại
trọng trách cho thế hệ sau...càng khiến dân chúng yên tâm, quý trọng thế hệ
trước, ủng hộ thế hệ tiếp nối.”
Trở lại với những gửi gắm của nhà văn Đông
La vào TBT Nguyễn Phú Trọng, tôi tin rằng, cũng là hy vọng, là niềm tin của đại
đa số nhân dân Việt Nam dành cho TBT trong nhiệm kỳ tới “tôi cũng không ảo tưởng
chuyện TBT Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử sẽ làm đất nước tiến lên vù vù. Nhưng
sau một nhiệm kỳ chắc chắn ông có kinh nghiệm lãnh đạo hơn, ông biết rõ hơn
việc gì cần làm và làm như thế nào để đạt hiệu quả hơn. Một nhiệm kỳ với việc
hệ trọng là lãnh đạo đất nước dường như là quá ngắn, vì vậy có nhiều cơ sở để
tin tưởng vào sự lãnh đạo của TBT Nguyễn Phú Trọng trong nhiệm kỳ kế tiếp này”
Võ Khánh Linh