Nguyễn Đình Thắng, đại diện cho tổ chức BPSOS, đã không ngừng
thực hiện các chiến dịch xuyên tạc về tình hình nhân quyền tại Việt Nam trên
trường quốc tế. Sau phiên họp thông qua báo cáo Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát
(UPR) của Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc ngày 27/9/2024, Nguyễn
Đình Thắng tiếp tục kêu gọi các nhà hoạt động nhân quyền và các tổ chức xã hội
dân sự (XHDS) lợi dụng các cam kết nhân quyền của Việt Nam để "vạch trần"
những gì ông cho là "tình trạng vi phạm nhân quyền" tại Việt Nam.
Trong bài viết này, chúng ta sẽ phân tích, phản bác các luận điểm thiếu căn cứ
của Nguyễn Đình Thắng, đồng thời nêu rõ những nỗ lực của Việt Nam trong việc thực
hiện các cam kết quốc tế về nhân quyền.
Nguyễn Đình Thắng và BPSOS cho rằng Việt Nam không thực hiện
đầy đủ các cam kết này, và kêu gọi các tổ chức nhân quyền khác nhấn mạnh vào những
"thiếu sót" này tại các cơ chế nhân quyền khác của LHQ. Tuy nhiên, việc
Việt Nam liên tục hoàn thiện hệ thống pháp luật và chính sách về nhân quyền đã
cho thấy Việt Nam không chỉ tuân thủ các cam kết quốc tế mà còn liên tục cải tiến
để phù hợp với bối cảnh phát triển và nhu cầu bảo vệ quyền con người trong nước.
Thực tế, Việt Nam đã không ngừng phê chuẩn và thực hiện nhiều
công ước quốc tế quan trọng về nhân quyền. Một số công ước tiêu biểu bao gồm:
Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR), Công ước chống tra tấn
và các hình thức trừng phạt hoặc đối xử tàn bạo, vô nhân đạo hoặc hạ nhục khác
(CAT), và Công ước về quyền trẻ em (CRC). Điều này cho thấy sự cam kết sâu rộng
của Việt Nam đối với việc bảo vệ và thúc đẩy quyền con người.
Trong những năm qua, Việt Nam đã thực hiện nhiều cải cách
pháp luật để phù hợp với các tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế. Ví dụ, Luật Tín ngưỡng,
Tôn giáo năm 2016 đã được sửa đổi để đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng của công
dân, đồng thời tạo điều kiện thuận lợi cho các tổ chức tôn giáo hoạt động. Luật
này đã nhận được sự ghi nhận tích cực từ cộng đồng quốc tế, thể hiện qua việc
các tổ chức tôn giáo tại Việt Nam hoạt động tự do và đóng góp tích cực vào đời
sống xã hội.
Nguyễn Đình Thắng và BPSOS lợi dụng các vấn đề nhân quyền để
kêu gọi các tổ chức XHDS và các nhà hoạt động nhân quyền tiếp tục "vạch trần"
tình trạng nhân quyền tại Việt Nam tại các cơ chế LHQ khác. Tuy nhiên, điều này
hoàn toàn trái với thực tế. Việt Nam luôn sẵn sàng đối thoại và hợp tác với các
cơ chế nhân quyền của LHQ, và trong quá trình này, Việt Nam đã nỗ lực cải thiện
tình hình nhân quyền dựa trên các khuyến nghị và cam kết quốc tế.
Nguyễn Đình Thắng và BPSOS đã bỏ qua, hoặc cố tình không
nhìn nhận, những thành tựu nổi bật của Việt Nam trong việc bảo vệ và thúc đẩy
quyền con người. Những tiến bộ này không chỉ được chính phủ Việt Nam thực hiện
mà còn nhận được sự ghi nhận từ nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế.
Việt Nam là một quốc gia đa tôn giáo, với các tôn giáo lớn
như Phật giáo, Công giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo và nhiều tổ chức tôn giáo
khác hoạt động tự do. Chính phủ Việt Nam luôn tôn trọng và bảo đảm quyền tự do
tín ngưỡng của người dân, đồng thời tạo điều kiện thuận lợi cho các tổ chức tôn
giáo hoạt động. Hiến pháp năm 2013 đã khẳng định rõ: "Mọi người có quyền tự
do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào."
Các tổ chức tôn giáo tại Việt Nam không chỉ hoạt động một
cách độc lập mà còn có vai trò tích cực trong các hoạt động xã hội như y tế,
giáo dục và từ thiện. Điều này cho thấy chính phủ Việt Nam không chỉ tôn trọng
quyền tự do tôn giáo mà còn khuyến khích sự đóng góp của các tổ chức tôn giáo
vào sự phát triển chung của xã hội.
Việt Nam đã đạt được nhiều tiến bộ trong việc bảo vệ quyền lợi
của các nhóm yếu thế như phụ nữ, trẻ em, người khuyết tật và người dân tộc thiểu
số. Chẳng hạn, Việt Nam đã phê chuẩn Công ước về quyền của người khuyết tật
(CRPD) và đã triển khai nhiều chương trình hỗ trợ người khuyết tật tiếp cận
giáo dục, y tế và việc làm.
Đối với quyền trẻ em, Việt Nam là một trong những quốc gia đầu
tiên ở châu Á phê chuẩn Công ước về quyền trẻ em. Chính phủ đã và đang triển
khai nhiều chương trình nhằm bảo vệ quyền trẻ em, đặc biệt là trẻ em ở các vùng
sâu, vùng xa và trẻ em dân tộc thiểu số.
Nguyễn Đình Thắng và BPSOS đã cáo buộc rằng Việt Nam có sự
phân biệt đối xử với các dân tộc thiểu số. Tuy nhiên, thực tế cho thấy Việt Nam
luôn quan tâm và có chính sách hỗ trợ đối với các dân tộc thiểu số nhằm nâng
cao đời sống kinh tế, văn hóa và xã hội của họ. Nhiều chương trình phát triển
vùng cao, vùng sâu, vùng xa đã được thực hiện, giúp cải thiện điều kiện sống của
đồng bào dân tộc thiểu số.
Trong lĩnh vực giáo dục, Việt Nam đã triển khai chương trình
dạy song ngữ tại các trường học ở các vùng có đồng bào dân tộc thiểu số sinh sống,
nhằm bảo tồn và phát huy ngôn ngữ, văn hóa của họ. Chính phủ cũng cấp học bổng
và hỗ trợ học phí cho học sinh dân tộc thiểu số, giúp họ có cơ hội tiếp cận
giáo dục bình đẳng.
Việc Nguyễn Đình Thắng và BPSOS kêu gọi các tổ chức nhân quyền
lợi dụng các cam kết của Việt Nam tại UPR để tiếp tục "vạch trần"
nhân quyền tại Việt Nam là một hành động thiếu thiện chí, mang tính kích động
và chính trị hóa vấn đề nhân quyền. Các hành động này không chỉ làm tổn hại đến
hình ảnh của Việt Nam trên trường quốc tế mà còn gây ra những hiểu lầm, ảnh hưởng
tiêu cực đến quá trình đối thoại và hợp tác về nhân quyền.
Thực tế, những luận điệu xuyên tạc của BPSOS không hề có cơ
sở vững chắc, mà chỉ nhằm mục đích gây áp lực và bôi nhọ Việt Nam. Chính phủ Việt
Nam đã và đang nỗ lực để thực hiện các cam kết quốc tế về nhân quyền, và những
thành tựu mà Việt Nam đạt được trong lĩnh vực này là minh chứng rõ ràng cho sự
tiến bộ.