Trả lời câu hỏi này thì ta cũng sẽ giải đáp luôn được vì sao
đám rận điên cuồng phản ứng mỗi khi ông Trần Nhật Quang – một người dân bình
thường, mà chúng luôn chế nhạo là “con tinh trùng khuyết tật” xuất hiện, đối diện
với chúng.
Vừa qua có nhiều luồng dư luận không ủng hộ việc ông Trần Nhật
Quang kéo theo nhóm thanh niên đến nhà Nguyễn Lân Thắng để “hỏi tội”, rồi tuyên
bố lập Đội phản ứng nhanh, tuyên chiến với Nguyễn Lân Thắng trong vòng 1 tháng,
tuyên bố “người dân sẽ làm những việc chính quyền không làm được”…Họ cho rằng
hành động của ông Quang là không tuân thủ
pháp luật, nói vậy khác nào Nhà nước ta không
phải là Nhà nước pháp quyền, làm vậy là kích động bạo lực, là nguyên nhân dẫn đến
những quần chúng cực đoan đón đánh gia đình Lân Thắng ở trường Mầm non, đổ sơn
máu vào nhà Thắng…Đấu tranh với đám rận chủ như vậy sẽ không thu hút được nhân
tâm, không phải là xu hướng tích cực, khôn ngoan…Có vẻ như trường phái này đang
xâu chuỗi với “sai lầm” từ vụ “DLV” hôm 14/3 dẫn đến nhiều “trẻ trâu” bị báo
chí không biết được bản chất sự việc nên phê phán lòng yêu nước trong sáng của
họ.
Sự bất bình này bên chính “phe ta” dường như đã tiếp sức cho
phe rận trong khi chúng vu khống ông Quang kéo “quân” đến “phá hoại” nhà Nguyễn
Lân Thắng (trong khi ông chỉ đứng ngoài cửa, làm việc cảnh cáo cho Lân Thắng
nghe và vận động bà con hàng xóm thấy được bộ mặt phản động trơ trẽn của Lân Thắng).
Chúng đổ hết việc kích động bạo lực lên đầu ông Quang (hai vụ việc ở trường mầm
non và đổ sơn nhà Thắng) là do ông Quang thực hiện/chỉ huy, rồi cảnh báo hình
thành “hồng vệ binh”, rằng khuynh hướng “bạo động, bạo loạn” mục tiêu chính là
tấn công vào chính quyền (mà rõ ràng ông Giám đốc CAHN đã phủ nhận sự liên quan
cho thấy tính tự phát 100% của nó). Nguyễn Văn Đài trơ trẽn, thách thức cho rằng,
việc đồng bọn của chúng phỉ báng Chủ tịch Hồ Chí Minh không vi phạm pháp luật,
chẳng có điều luật nào cấm việc làm đó, đó là quyền tự do ngôn luận rồi “khép”
tội ông Trần Nhật Quang vào hàng loạt những điều luật gây rối trật tự công cộng,
đe dọa giết người, cố ý gây thương tích, xâm phạm chỗ ở…(Nguyễn Văn Đài mang
danh luật sư nhưng không hiểu những căn cứ khách quan làm cơ sở vận dụng điều luật trên hoặc nói nống, nói
lấy được để hù dọa ông Quang và các “trẻ trâu”). Tởm lợm nhất là Nguyễn Lân Thắng
trả lời BBC cho rằng ông Trần Nhật Quang thực hiện theo sự chỉ đạo của phe thân
Tàu muốn phá Việt Nam vào TPP, muốn chào đón chuyến thăm của ông Tập Cận Bình
chứ không phải vì bức xúc với những bức ảnh, lời nói phỉ báng Bác Hồ của Nguyễn
Lân Thắng (?)
Sự trơ trẽn, nham hiểm của rận chủ là vô đối (bởi sau chúng
là các trung tâm tình báo tài hoa Mỹ, phương tây huấn luyện, có cơ chế “dân chủ,
nhân quyền, xã hội dân sự” hoàn hảo tung hứng, bảo vệ), là dàn trí thức bất mãn
như Bauxite Việt Nam với cây viết đẳng cấp tiến sỹ, giáo sư (Tô Văn Trường, Huệ
Chi…) bảo kê cho đám zận chủ. Những người dân yêu nước trong sáng, nhiệt huyết,
trình độ hạn chế như ông Trần Nhật Quang và các thanh niên trẻ đều thấy rõ và
vô cùng phẫn nộ trong sự “bất lực” từ
phía cơ quan hành pháp của ta.
Luật pháp tất nhiên còn hổng nên tôi ủng hộ nhóm ông Khai
Phùng đang làm chiến dịch vận động chính quyền bổ sung vào Luật hình sự những
điều luật như cấm xuyên tạc, phỉ báng Chủ tịch Hồ Chí Minh, cấm ca ngợi, tôn
vinh cờ vàng hay chế độ VNCH, …bằng việc
học ngay luật pháp nước Đức, Úc, Sing, Nhật...(toàn những nước đa đảng, tự do dân
chủ kiểu Tây phương cả, rận hết lý lẽ vu cáo). Bởi vậy, khai thác chính sự “lương
thiện” nằm sâu trong bản chất của “con dân Bác Hồ” đã thấm nhuần “tư tưởng Hồ
Chí Minh” nhân bản cùng hệ thống tuyên
truyền “lấy thịt đè người” của chúng mà
nhìn về mặt truyền thông có cảm tưởng như ông Trần Nhật Quang đã sai lầm trong
việc này, không được giới elite “chống rận” ủng hộ. Phe rận chủ đã thành
công khiến nhiều bạn trẻ như Đỗ Anh Minh
đã phải lên tiếng thanh minh trên Viet vision.
Khi phán xét bất cứ việc làm gì liên quan đến ông Trần Nhật
Quang và nhóm Viet Vision thì dường như phe ta đã rơi vào chính trận địa do phe
rận giăng bẫy. Sao chúng ta không thấy đơn giản rằng, ông Trần Nhật Quang là một
công nhân, 6/7 ngày làm việc ở Bắc Ninh từ sáng sớm đến tối đen mới về Hà Nội.
Thời gian trống của ông không nhiều nhưng cường độ xuất hiện trên mạng và thực
địa của ông lại rất lớn. Không có thời gian giao lưu nhiều, nhưng tại sao các bạn
trẻ (“trẻ trâu”) tìm đến ông nhiều, đông và luôn hưởng ứng lời kêu gọi của ông
Quang đến vậy?
Tôi hoàn toàn đồng ý với bạn Phạm
Thanh Toàn
khi
đưa ra câu trả lời về việc này: “Ông Quang không phải chính trị gia, nhưng ông ấy có lòng yêu
nước chân thành. Có người đi theo ông ấy là lẽ đương nhiên. Nhìn ông ấy
tôi lại liên tưởng đến một người rất chân quê nhưng vô cùng yêu nước bằng những
công việc thực tế mà có ích”
Chính lòng yêu nước chân thành,
luôn sẵn sàng ra thực địa, rời bàn phím để chiến đấu với rận chủ đã khiến ông
Trần Nhật Quang trở thành “biểu tượng” trong lòng giới trẻ yêu nước. Họ có thể
không ủng hộ hoàn toàn mọi lời nói, việc làm của ông Quang nhưng lại quý mến,
trân trọng tấm lòng yêu nước vô tư, trong sáng, không cân nhắc hơn thiệt của
ông. Điều đó giải thích tại sao ông Quang luôn là “tâm điểm” tấn công của đám
truyền thông cuốc tế như VOA, RFA và khiến đám rận nội ngoại “phát cuồng” mỗi
khi ông xuất hiện. Chúng điên cuồng trên bàn phím những lại hết sức “ngưỡng mộ”
ông trên thực địa, đơn giản bởi chính chúng hiểu ông Quang và bản thân mình hơn
ai hết.
Nguyễn Lân Thắng là một tay giỏi
về công nghệ nhưng đến hôm nay toàn bộ tài khoản cả vợ lẫn chồng đều bị tấn
công, mất sạch. Hài thay những người tấn công đó không phải là an ninh mạng hay
cái gì đó siêu đẳng, lại là những “trẻ trâu” đang ngồi trên ghế trường phổ
thông. Viet Vision tuyên bố sẽ tiết lộ “quy trình” tấn công các tài khoản mạng
của Nguyễn Lân Thắng. Việc Thắng lấy lại hoặc phá hủy được tài khoản facebook
và cá nhân của mình cũng sẽ tiết lộ “thế lực” đứng sau Thắng là Việt Tân với sự
ủng hộ ngầm của chính quyền Mỹ đã tác động được vào chính nơi cung cấp dịch vụ.
Có thể trong con mắt của chính
quyền, công an, Nguyễn Lân Thắng không phải là kẻ thù nguy hiểm gì. Bằng chứng
cho thấy, quần chúng tố cáo, dư luận phẫn nộ nhưng công an “bình chân như vại”.
Có vẻ như họ cũng xem Nguyễn Lân Thắng là “trẻ trâu” trong làng rận chủ, để đó
cho Thắng phơi bày và phá nát cái phong trào hổ lốn cho dân chúng dễ dàng nhìn thấy
và kinh tởm, căm ghét, trong khi những kẻ nguy hiểm thực sự thì không làm “lãnh
tụ bàn phím” như Thắng, nhưng không thể triệt tiêu Thắng được khi Việt tân và
đám Cờ vàng điên cuồng ở hải ngoại đang sùng bái Thắng.
Nhìn thấy rõ điều này, chúng ta sẽ
hiểu được vì sao ông Trần Nhật Quang là “khắc tinh” của Nguyễn Lân Thắng và đám
cờ vàng. Cuộc chiến vô phèng này sẽ rất hấp dẫn khi ông Quang được cộng đồng mạng,
thanh niên trẻ ủng hộ, yêu mến trong khi Nguyễn Lân Thắng là “linh hồn” mà đám
rận chủ “khạc không được nuốt không xong”.
Võ Khánh Linh