Wednesday, May 31, 2017

Cơ quan ngôn luận của Diễn đàn xã hội dân sự tụt hạng thê thảm


Vốn lâu nay ít vào mấy trang của giới “nhân sỹ trí thức” nước nhà bởi nội dung cứ thấy rưa rứa như nhau, toàn cóp nhặt bài vở từ các trang tin nước ngoài, từ mấy blog của giới “đấu tranh dân chủ”, thậm chí cả từ các trang chống cộng hạng bét. Tình cờ được người bạn giới thiệu phần mềm có thể kiểm tra xem tình trạng tương tác, lượng bạn đọc của các trang web, blog, nên mình tò mò xem các “nhân sỹ trí thức” nước mình được dư luận quan tâm đến đâu.

dan-quyen-tut-doc2Dân quyền được 24 ngàn lượt xem
bo-xit-viewBauxite được hơn 89 ngàn lượt xem
tre-lang-viewTre Làng được hơn 116 ngàn lượt xem

Kiểm tra ra mới thấy thật thê thảm, nhất là trang Dân Quyền, cơ quan ngôn luận của Diễn đàn XHDS, vốn từng được ông Nguyễn Quang A nổ tung trời “Diễn đàn XHDS là tập hợp của những người, những tổ chức hay các phong trào tham gia vào một diễn đàn”, có nghĩa là những người sáng lập ra Diễn đàn này muốn là là nơi quy tụ tất cả các tổ chức, phong trào xã hội dân sự trong nước . Quả thực các ông này tự cho rằng, mình thuộc thành phần trí thức, phải là đầu tàu, phải là lãnh đạo của khuynh hướng hình thành các tổ chức xã hội dân sự kiểu phương Tây. Nhưng nay nhìn vào “cơ quan ngôn luận” của Diễn đàn này thật sự thấy thương cho các “nhân sỹ trí thức” nhà ta.

Lượng view của Dân Quyền của ông Nguyễn Quang A thua xa các blog cá nhân hạng xoàng, thậm chí của mấy blog “dư luận viên”, lại chưa bằng phẩy lẻ của trang blog chống cộng hạng bét Dân Làm báo. Trang Bauxite của ông Huệ Chi cũng chỉ khá hơn Dân Quyền một chút, song đều trong tình trạng hết sức thảm hại.

trang-dan-quyen-cu
Trang Dân Quyền cách đây mấy tháng vẫn có đủ ban bệ?

Không biết có phải vì thế không mà tự dưng thấy trang Dân Quyền  gỡ hết “Nhóm Cố vấn”, “Nhóm Trị sự” của Diễn đàn xã hội dân sự, chỉ còn trơ mỗi địa chỉ thư nhận bài, chẳng khác nào trang “vô chủ”. Đây là điều hết sức lạ lùng, phải chăng các “nhân sỹ trí thức”  chán “cơ quan ngôn luận” lèo phèo của mình hay xấu hổ vì đặt tên tuổi lên một trang heo hút như vậy? Hay không lẽ họ đã bỏ của (Diễn đàn xã hội dấn sự) chạy lấy người?
Võ Khánh Linh

Thursday, May 25, 2017

Công an Việt Nam đàn áp dã man nhà hoạt động Đoan Trang?



Kể từ lúc đoàn đối thoại nhân quyền Mỹ đặt chân đến Việt Nam, nhà đấu tranh dân chủ Phạm Thị Đoan Trang liên tục la ó trên mạng việc bị “côn đồ” công an “giam hãm” trong nhà. Thậm chí cô này đã kêu gọi các chiến hữu đến “giải cứu” mình trên facebook, nhưng buồn thay chỉ có 2 nhóm “siêu nhỏ” gồm 5 đàn em quen mặt của cô (Lưu Văn Minh, Hoàng Thành, Nanh Sói…) và nhóm 2 người nữa (Hòa TD, Thảo Teresa) đến “giải cứu” mà vẫn “bất thành”. Còn hàng trăm “thành viên xã hội dân sự” và hàng vạn thành viên “phong trào yêu cây” do cô này gây dựng nên chẳng ai đoái hoài đến lời cầu khẩn của cô cả. Tất nhiên vẫn khá hơn ông Nguyễn Quang A, bắn tín hiệu tứ tung trên facebook mà chẳng có ma nào đến giúp ông ấy rời khỏi nhà đến dự bữa cơm với Đoàn Đối thoại như kỳ vọng.


Đến tận tối ngày 23/5, tức là thời điểm cuộc đối thoại nhân quyền giữa Việt Nam và Mỹ hoàn tất mới thấy cô tung lên mạng bản “Tuyên bố chung của xã hội dân sự nhân đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ” dài 7 trang bằng tiếng Anh đề gửi cho bà trưởng đoàn Bennet nhân danh hàng tá các hội đoàn “xã hội dân sự độc lập” tố cáo chính quyền Việt Nam vi phạm các thể loại quyền tự do dân chủ và cầu khẩn chính quyền Hoa Kỳ phải đưa các điều khoản ràng buộc về nhân quyền vào các ký kết thương mại giữa 2 nước. 

Vậy đã rõ, công an Việt Nam thật hiểm ác khi biết rất rõ sự chuẩn bị công phu này của cô nên không để cô đạt sở nguyện trao tận tay bản đấu tố Chính phủ Việt Nam của cô cũng như “sứ mệnh” được giao đại diện cho cả làng “xã hội dân sự độc lập Việt Nam” nhằm cầu khẩn Chính phủ Mỹ can thiệp sửa đổi luật pháp, đòi phóng thích các “tù nhân lương tâm” và ép chấp nhận những “chế tài nhâ quyền” khi muốn giao thương với Mỹ!!!

Trước đây không lâu, cô này cũng tố cáo rất mãnh liệt việc công an Việt Nam lùng ra cô đang trên đường từ TP Hồ Chí Minh ra Hà Nội, dù vừa trải qua ca phẫu thuật chân, đang phải ngồi xe lăn hoặc chống nạng để đến gặp Tổng thống Mỹ Obama. Cay cú khiến cô này nhiếc móc Tổng thống và Chính phủ Mỹ “mắc lỗi” với công an và chính quyền Việt Nam khiến cô không có cơ hội gặp “khách” của mình dù đã không quản ngại nguy hiểm đi bộ hành hàng vạn cây số trong niềm hy vọng tràn trề được gặp ông trước sự ngưỡng mộ của cả “phong trào dân chủ” (khả năng cô tránh đi máy bay vì sợ bị phát hiện, ngăn chặn). Công nhận là công an Việt Nam dã man đến kinh dị thật!
Công an Việt Nam không chỉ dã man, độc tài, “công an trị” (như cô này ngày ngày rao giảng) mà còn nham hiểm khi chẳng chịu bắt bớ nhà đấu tranh đòi lật đổ họ bằng miệng như cô, khiến cô cứ ra sức đòi được bắt để có hy vọng trở thành “Aung Suu Kyi” của Việt Nam (như đệ tử Phạm Lê Vương Các tiết lộ), cứ để cô thoải mái “đấu tố” trên mạng, sản xuất các loại tuyên bố, báo cáo, sách vở ca ngợi “phong trào” của cô, khiêu khích, gây gổ với công an mỗi khi có “cơ hội”… đến mức dư luận ngao ngán, thất vọng nhận ra một nhà báo Đoan Trang mất sạch sẽ sự “đoan trang”, “trí thức”, “ôn hòa” như kỳ vọng. 

Còn nhớ khi ở Thái Lan, Mỹ, mỗi lần tiếp xúc với quan chức, tổ chức nhân quyền để lên án chế độ công an trị ở Việt Nam, cô không giấu giếm sự tự hào, công khai thách thức Bộ trưởng công an Việt Nam động đến lông chân của cô. Cô đấu tranh dân chủ chán chê với VOICE (tổ chức ngoại vi của Việt tân) ở Phi xong lại sang đến Mỹ, rồi về đến Việt Nam thả phanh, không bị “tổn hại” gì khiến cô bị chính khối yểm trợ hải ngoại và nhiều chiến hữu nghi ngờ là “cánh tay” của cộng sản, cần dùng cô để chứng minh Việt Nam không mất dân chủ, nhân quyền như quốc tế lên án và nguy hiểm nhất là để phá hoại, làm mất uy tín phong trào lật đổ, phục quốc VNCH. Để rồi sau cả chục năm hy sinh tuổi xuân, viết hàng trăm bài tố chế độ công an trị kỳ công, giờ niềm khao khát nhỏ nhoi của cô là không bị nghi ngờ là mật vụ, tay sai của cộng sản là hạnh phúc lắm rồi.
Dã man hơn nữa, công an biết rõ, các cuộc tiếp xúc, vận động quan chức phương Tây của cô chỉ nuôi hy vọng 30% đạt được thành công mà vẫn không cho cô được gặp họ cho thỏa niềm mong ước. Trong khi thời đại Internet này, chỉ cần cú đúp chuột là mọi tâm tư, ý nguyện của cô đến tay bà Trưởng đoàn Bennet, ngài Bộ trưởng ngoại giao Mỹ hay Đại sứ Mỹ, thậm chí biết đâu đến cả Tổng thống Trump và public toàn cầu, mà vẫn không cho cô trao tận tay “công trình tâm huyết” của mình cho đúng “quy trình”, để cô có vài pô ảnh cho thiên hạ “thèm” !
Với tình trạng này, Việt Nam còn lâu lâu lắm mới có “dân chủ, nhân quyền” khi theo lời của cô và nhiều đồng bọn khác, đa phần dân Việt bị “tẩy não”, “mất khả năng phản kháng”, “hèn nhát”. Người cấp tiến như cô và các thành viên “tổ chức xã hội dân sự độc lập Việt Nam” vẫn nằm ở hàng hiếm. Tình trạng này khiến cô ngoài việc “đấu tranh dân chủ” còn phải đấu tranh với các “dư luận viên” thường trực, miệt mài, bền bỉ để bảo vệ các nhà zân chủ như Nguyễn Lân Thắng, Bùi Hằng, Thu Nguyệt…rất “đáng kính trọng” của cô.

Mọi sự xuống cấp, xuống dốc và ngày càng chợ búa, tôm cá, cực đoan của cô, khiến cô bị “kiều bào cờ vàng” nghi ngại, đồng nghiệp báo chí tránh xa, đồng bọn thất vọng, uy tín với chính khách Tây phương giảm sút…đều tại công an “độc tài”, “nham hiểm” hết. 
Võ Khánh Linh


Về cái gọi là “Hội cựu tù nhân lương tâm”: Hoạt động kiểu chém gió trên mạng!

Về cái gọi là “Hội cựu tù nhân lương tâm”: Hoạt động kiểu chém gió trên mạng!
(tiếp theo và hết)
Trong bài quảng bá về sự ra đời của Hội cựu tù nhân lương tâm, BBC thổi những kỳ vọng vào hội này lên tận mây xanh:
“Hội CTNLTVN sẽ chính là một trong những tiếng nói không còn cô độc vào buổi giao thời mới đang ló dần trên mảnh đất mà nhà báo Lê Phú Khải từng viết “Thơ tôi khóc, lệ rơi hình chữ S”. ….Nếu tính đúng và đủ, con số cựu tù nhân lương tâm chính trị, tôn giáo, dân oan, nhà báo, blogger… ở Việt Nam có thể lên đến vài trăm người – hầu hết đã được thử lửa và vượt qua giới hạn sợ hãi, hoàn toàn xứng đáng để Hội CTNLTVN trở thành một trong những tổ chức phi chính phủ bất vụ lợi hàng đầu và quả cảm ở Việt Nam, trở nên một mắt xích quan trọng trong Mạng lưới Xã hội dân sự châu Á và sát cánh cùng các tổ chức phi chính phủ về nhân quyền, dân chủ cùng những nhà nước tiến bộ trên thế giới.”
Nhìn vào tuyên bố khi thành lập rất hùng khí, rất chính nghĩa với phạm vi hoạt động rất rộng từ “đấu tranh pháp lý”, “đấu tranh chế độ lao tù”, “đấu tranh cho bộ máy chính quyền thực sự” và đấu tranh “trả tự do cho tất cả tù nhân lương tâm”, xin trích nguyên văn trong Tuyên cáo thành lập:
“Hội Cựu Tù nhân Lương tâm Việt Nam đấu tranh cho một nền pháp chế biết đề cao nhân phẩm, tôn trọng nhân quyền, thăng tiến tự do, xây dựng dân chủ theo các chuẩn mực quốc tế, văn minh của nhân loại, được biểu đạt trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và hai Công ước Quốc tế về các quyền chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa và xã hội.
Hội Cựu Tù nhân Lương tâm Việt Nam đấu tranh vì một nước Việt Nam không còn bất kỳ một tù nhân lương tâm nào. Và chế độ lao tù ở Việt Nam phải thực sự nhân đạo theo chuẩn mực quốc tế và thực sự làm cho những người tù khi ra khỏi đó trở nên tốt lành và hữu ích hơn cho gia đình và xã hội.
Hội Cựu tù nhân lương tâm Việt Nam đấu tranh cho một đất nước, xã hội Việt Nam trở thành quê hương yêu dấu cho đồng bào, nơi toàn dân thực sự là chủ nhân và bộ máy chính quyền thực sự là tôi tớ công bộc, nơi Hiến pháp và mọi Bộ luật đều thể hiện ý chí của nhân dân.
Chúng tôi tha thiết và mạnh mẽ yêu cầu chính phủ Việt Nam trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho tất cả tù nhân lương tâm. Mọi tù nhân phải được đối xử như những con người, phải được các tổ chức nhân quyền trong và ngoài nước theo dõi chế độ giam giữ họ.”
Xem link http://fvpoc.org/2014/02/18/tuyen-cao-thanh-lap-hoi-cuu-tu-nhan-luong-tam-viet-nam/
Nhưng hoạt động thực được “tổng kết” mỗi khi báo cáo,  hop hội hay trả lời phỏng vấn với báo đài thì như sau:
– Vận động nước ngoài trả tự do cho các “tù nhân lương tâm”, xin trích thành tích được ông Phạm Bá Hải khoe sau 1 năm lập hội “Ngay sau khi thành lập vào năm 2014 chúng tôi đã có nhiều cuộc gặp gỡ tiếp xúc chính thức và phi chính thức. Chính thức thì chúng tôi đã gặp đại diện của cộng đồng Âu Châu, các vị ngoại giao các nước ở Hà Nội cũng như Sài Gòn và chúng tôi đã trao đổi rất nhiều về tình trạng tù nhân lương tâm ở Việt Nam và tình trạng bị đàn áp của những người đã hoàn thành bản án, những bản án mà họ cho rằng vô tội. Chúng tôi đề nghị họ quan tâm hơn nữa cũng như tìm cách bảo vệ những người đấu tranh trong nước thông qua các kênh ngoại giao mà họ đã thiết lập và hỗ trợ cho Việt Nam trong các tổ chức quốc tế.”
Xem link http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/first-congrs-form-pris-of-consc-03192015053159.html
– Ra một vài tuyên bố hay tham gia ký tên vào các tuyên bố, yêu sách, kiến nghị…mà các hội nhóm khác kêu gọi: cái này thì đếm không xuể, bởi “liên minh xã hội dân sự độc lập” đều luôn hiệp thông với nhau để phát huy “công dụng” mỗi tuyên bố họ sản xuất ra.
– Ra 01 báo cáo lên án Việt Nam vi phạm nhân quyền để vận động quốc tế can thiệp: http://fvpoc.org/2017/02/27/hoi-ctnlt-bao-cao-vi-pham-nhan-quyen-viet-nam-2015-2016/. Đọc báo cáo này sẽ thấy dữ liệu và cơ sở dựa trên nguồn cung cấp của các “tù nhân lương tâm” nên dễ dàng thấy độ “khách quan và chân thực” của nó cũng như “khoa học và chính xác” của nó nằm ở ranh giới nào.
Đó là “hiện tượng”, còn “bản chất” của nó là gì?
– Giải ngân, kiếm tiền để nuôi các “tù nhân lương tâm” vì đã có “cống hiến và hy sinh” cho “phong trào dân chủ”: đây là hoạt động khá phổ cập của hầu hết các “tổ chức xã hội dân sự độc lập” mà Hội cựu tù nhân lương tâm không phải là ngoại lệ.
– Làm bằng chứng tố cáo nhân quyền Việt Nam cho Quỹ yểm trợ hải ngoại vận động tài chính, cho trình diện với các chính khách nhân quyền tố cáo “tình trang vi phạm nhân quyền của chính phủ Việt Nam”
– Tạo số lượng và hư trương  cho cái gọi là “xã hội dân sự độc lập” ở Việt Nam trong nỗ lực trong tương lai “hội nhập xã hội dân sự quốc tế”, khi thời cơ  “chín muồi” đến thì hiện diện nguyên hình là “tổ chức chính trị” cạnh tranh quyền lực, bầu bán với Đảng cộng sản Việt Nam như BBC đã phác họa ra cho Hội cựu tù nhân lương tâm”.
“Ngân sách” được chu cấp thì lớn, nhưng giải ngân thì không có hoạt động thực tế mà làm theo cách của cô Huỳnh Thục Vy chi cho Hội phụ nữ nhân quyền, nên nghe nói Phạm Bá Hải đang bị mất uy tín trầm trọng với “đồng đội”. Việc đã tổ chức Đại hội lần 2 đã bầu bán xong xuôi, giờ lại nẩy nòi ra Đại hội lần nữa thì rõ nội bộ Hội này đang nát như tương bần. Không khéo lại đại loạn như “Hội Anh em dân chủ” sau vụ bầu bán. Nói chung hình thức giải ngân bằng “đại hội” này cũng không hề dễ và an toàn đối với người cầm quỹ và cầm đầu như ông Phạm Bá Hải chút nào.
Võ Khánh Linh

Về cái gọi là “Hội Cựu tù nhân lương tâm”: tên gọi ăn theo, thành phần bát nháo

Về cái gọi là “Hội Cựu tù nhân lương tâm”: tên gọi ăn theo, thành phần bát nháo
(Kỳ 2)
Đúng như người phát ngôn của Việt Vision bình luận, tên gọi “tù nhân lương tâm” là cụm từ không có trong từ điển tiếng Việt, được những giới hành nghề “đấu tranh dân chủ” trên thế giới đưa ra nằm trong chiến lược can thiệp nội bộ các nước khác  bằng thứ vũ khí được đặt tên “tù nhân lương tâm” để phân biệt tội phạm chính trị với tội phạm hình sự ở đất nước mà được Mỹ và phương Tây quan tâm áp dụng “cuộc chiến nhân quyền” .

Nguyễn Phương Nga phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam từng lên tiếng phản đối việc dùng cụm từ “tù nhân lương tâm” để áp đặt cho những tội phạm hình sự xâm phạm An ninh quốc gia: “Chúng tôi bác bỏ những phát biểu can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Nhà nước Việt Nam là một nhà nước pháp quyền. Cũng như ở mọi quốc gia khác, ở Việt Nam, mọi hành vi vi phạm pháp luật bị xử lý theo đúng các quy định của pháp luật Việt Nam và hoàn toàn phù hợp với các quy định của luật pháp quốc tế, trong đó có Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị. Không có cái gọi là ‘tù nhân lương tâm’ ở Việt Nam“.

Báo Công an Nhân dân tại Việt Nam cũng từng chỉ trích tổ chức Ân xá Quốc tế tương tự “nhiều năm qua trong các ‘Bản phúc trình’ và ‘Báo cáo thường niên’ do AI công bố đã xuyên tạc chính sách nhân đạo của Việt Nam và vu cáo ‘Việt Nam đang giam giữ nhiều tù nhân chính trị, tù nhân tôn giáo và tù nhân lương tâm’. Ở Việt Nam không có ai là ‘tù nhân chính trị’, ‘tù nhân tôn giáo’ hay ‘tù nhân lương tâm mà AI đã nêu, và hệ thống pháp luật hình sự Việt Nam không tồn tại các thuật ngữ nêu trên

Google được biết, “Tù nhân lương tâm (tiếng Anh: Prisoner of conscience) là một thuật ngữ được đặt ra bởi các nhóm đấu tranh cho nhân quyền thuộc Tổ chức Ân xá quốc tế trong đầu thập niên 1960. Thuật ngữ này có thể đề cập đến bất cứ ai bị bỏ tù vì lý do chủng tộc, chính trị, tôn giáo, màu da, ngôn ngữ, xu hướng tình dục, niềm tin hay lối sống của họ, miễn là họ đã không sử dụng hoặc ủng hộ bạo lực. Thuật ngữ này cũng chỉ những người đã bị cầm tù và / hoặc bị bách hại vì biểu lộ niềm tin theo lương tâm của họ cách không bạo động”

Tuy nhiên, khi khái niệm này được du nhập vào Việt Nam qua tay những nhà “đấu tranh dân chủ, nhân quyền” thì nó được mở rộng, vận dụng cho tất cả những “nhà đấu tranh dân chủ” đang bị “áp bức trong nhà tù lớn”. Thế nên không lạ khi nhìn vào Đại hội Hội cựu tù nhân lương tâm với 33 người, ngoài một nhúm điều hành từng là “tù nhân” xịn ra, quá 2/3 là những kẻ chưa có ngày nào đi tù như Nguyễn Thúy Hạnh, Nguyễn Tường Thụy, Phan Vân Bách, Vũ Hằng, Đặng Bích Phượng, Nguyễn Duy Quyền, Phạm Thành, Huỳnh Ngọc Chênh, Trịnh Bá Phương, Dương Thị Tân, Lê Dũng Vova …Một số kẻ cũng có thâm niên đi tù, như Trương Dũng nhưng là tù trộm cắp, hình sự thường. Lê Anh Hùng từng bị khởi tố nhưng được “đặc cách” đưa thẳng đến trại tầm thần sau khi được bệnh viện “cấp chứng chỉ”. Với thành phần như vậy mà họ cũng dán nhãn là “tù nhân lương tâm”, tham gia Đại hội và bầu lên đội ngũ “điều hành” Hội này và quảng bá ra bên ngoài thì đúng là trò hề!
Trên trang của hội cựu tù nhân lương tâm này, có một danh sách dài “hội viên” được hội này công bố là 142 người cùng với án tích đi tù về các tội chính trị hoặc đang ở trong tù (!).

Xem link http://fvpoc.org/members-hoi-vien/

Thế nhưng nhìn vào các cuộc đại hội để bầu bán người đại diện cho hội “tù nhân” này, mới thấy hết độ khôi hài khi chẳng mấy % những “hội viên” kia tham dự bầu lên cả “chủ tịch”, “ban điều phối” y như thật. Lý do được đưa ra “nhiều thành viên không tham dự  được” là lúc nào cũng ỡm ờ như nhau “bị chính quyền ngăn chặn”. Qua đó cho thấy, phần lớn “tù nhân lương tâm” xịn chưa chắc đã biết, đã quan tâm đến sự tồn tại của hội này. Thực tế chứng minh qua các sinh hoạt, hội họp đều chỉ là các gương mặt quen thuộc với Dòng Chúa cứu thế Thái Hà, Kỳ Đồng, tức nổi nổi trong làng truyền thông zân chủ. Thế nên mới có việc “hội viên tả phế lù” được trưng dụng đi “đại hội”, còn “hội viên xịn” thì hoặc đang trong nhà tù, đã giã biệt “phong trào dân chủ” (như Ngô Quỳnh, Nguyễn Khắc Toàn…), thậm chí đã “hoàn lương” (Trần Khuê đang tâm đắc nghiên cứu các tác phẩm ca ngợi cụ Hồ).
(còn nữa)
Võ Khánh Linh

Tuesday, May 23, 2017

Về cái gọi là “Hội cựu tù nhân lương tâm”


Về cái gọi là “Hội cựu tù nhân lương tâm”

Xuất phát từ việc nhóm Việt Vision ngày 23/5/2017 tố cáo về “Hội cựu tù nhân lương tâm”  tổ chức Đại hội lần 2 bầu bán nhân sự tại nhà thờ Thái Hà và kêu gọi người dân Hà Nội, người dân yêu nước, công an và chính quyền Hà Nội cần nghiêm trị những kẻ bảo kê (các linh mục nhà thờ Thái Hà), kẻ cầm đầu cho hội trái pháp luật này của những kẻ phản động đang thu hút hàng chục ngàn người quan tâm, blog Võ Khánh Linh đưa ra một loạt bài mong cung cấp cái nhìn toàn cảnh về hội nhóm này.

Xem clip Tin nóng: Nhà thờ Thái Hà chứa chấp những kẻ chống phá Nhà nước, công khai thách thức dư luận

Kỳ 1: HỘI CTNLT LÀ SẢN PHẨM CỦA TỔ CHỨC PHẢN ĐỘNG LƯU VONG

Ngay khi vừa tuyên bố thành lập, Hội cựu tù nhân lương tâm được BBC quảng bá. Nên nhớ, BBC là một đài có “uy tín” và “ảnh hưởng” nhất trong các đài tiếng Việt nước ngoài đối với giới đấu tranh dân chủ trong nước hiện nay, Nguyễn Lân Thắng từng tự hào khi được BBC quan tâm đến các hoạt động của mình hơn tất cả các đài khác, họ xem RFA, VOA chỉ có giá trị ngang ngang với mấy trang chống cộng mạng rẻ tiền như việt tân, SBTN, Dân làm báo…mà thôi .

hctnlt1
Xem link http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2014/02/140218_hoi_cuu_tu_nhan
BBC đã hàm ý cho thấy, Hội cựu tù nhân lương tâm này ra đời kiểu cùng “song sinh” với “Quỹ Yểm trợ – kết nghĩa với tù nhân lương tâm Việt Nam, do những người vận động cho dân chủ và nhân quyền như tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng sáng lập ở Hoa Kỳ” vào đúng thời điểm “một tuần trước phiên xử Lê Quốc Quân”.

Nên nhớ Lê Quốc Quân gần như là đầu lĩnh của Việt tân ở “quốc nội”, nên việc BPSOS (Nguyễn Đình Thắng ) và Việt tân cùng nhiều tổ chức cờ vàng ở Mỹ hậu thuẫn cho ra đời một “đứa con” trong nước để “giải ngân” và hợp lý hóa các “dự án” vận động tài chính, vận động chính khách quan tâm đến “nhân quyền” Việt Nam là “quy trình” quen thuộc.

Nhưng có lẽ nguyên nhân, cơ sở cốt lõi nhất cho việc “khai sinh” ra Hội cựu tù nhân lương tâm này xuất phát từ “chủ trương” của chính quyền HOa Kỳ khi đặt vấn đề “tù nhân lương tâm” như là yêu sách, điều kiện cho việc thiết lập hay củng cố quan hệ đối ngoại giữa 2 nước, xin trích nội dung được BBC đưa ra trong bài báo nói về sự ra đời của hội này:

“Vào tháng 11/2013 trong chuyến làm việc ở Việt Nam, Quyền phó trợ lý ngoại trưởng Hoa Kỳ về dân chủ, nhân quyền và lao động Scott Busby đã nhắc lại một yêu cầu then chốt: Chính phủ Việt Nam phải thực hiện “những tiến bộ có thể chứng minh” về nhân quyền để mối quan hệ giữa hai quốc gia có thể phát triển sâu sắc hơn nữa. Việc trả tự do cho các tù nhân lương tâm Việt Nam là một bước quan trọng đầu tiên hướng tới sự hợp tác lớn hơn giữa hai chính phủ, mặc dù nhiều thách thức nhân quyền hơn nữa cũng phải được giải quyết, bao gồm cả việc sử dụng sự tra tấn và ngược đãi trong các trại giam của Việt Nam.

Cũng tại kỳ UPR đầu tháng 2/2014 tại Thụy Sĩ, Nhà nước Hoa Kỳ đã một lần nữa yêu cầu phía Việt Nam trả tự do cho các tù nhân lương tâm, đặc biệt là bốn cái tên không thể quên lãng là Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Quốc Quân”.

Nên nhớ, Hội Phụ nữ nhân quyền hay hàng chục hội nhóm mang danh “xã hội dân sự” khác trước khi thanh lập đều được các viên chức chính trị hay quan chức, dân biểu nhân quyền của Mỹ và phương Tây “bật đèn xanh” nhắc nhở trước, thế nên trước khi công bố, các “nữ lưu dân chủ” mới kéo lũ lượt đến trình diện từng nhân viên chính trị ĐSQ Mỹ, Đức, Nauy… Việc thành lập Hội cựu tù nhân lương tâm đồng thời với Quỹ yểm trợ tù nhân lương tâm ở Mỹ được thực hiện sau khi quan chức phụ trách mảng nhân quyền của Mỹ “truyền ngôn” là đủ hiểu, đằng sau đó rất có thể là NED đã duyệt cấp một dự án như vô vàn các dự án khác đã cấp cho các hội nhóm xã hội dân sự khác liên quan đến Việt Nam được khai sinh. Cái này chì Việt tân, BPSOS…mới tường tận. Chỉ biết rằng, thành viên điều hành Hội cựu tù nhân lương tâm này cũng có lương tầm 200 USD (mức lương sàn) hàng tháng kèm các chi phí đi lại, hoạt động khác. Những thành viên khác chỉ nhận “hỗ trợ” khi có sự vụ “bị đàn áp” hoặc “hội họp”
(còn nữa)
Võ Khánh Linh

Friday, May 12, 2017

Vì sao Bạch Hồng Quyền bị truy nã mà đơn độc?

Xem lệnh khởi tố, truy nã Bạch Hồng Quyền cho thấy, Quyền còn rất trẻ, 28 tuổi (sinh năm 1989), từng có thâm niên tù tội hình sự do cờ bạc, không học hành, chữ nghĩa gì nhiều mà lại được công an Hà Tĩnh ưu tiên truy bắt sau khi khởi tố vụ án gây rối trật tự công cộng ở UBND huyện Lôc Hà ngày ¾ kia. Nhìn lại quá trình dẫn đến kết cục này, ta sẽ hiểu vì sao Quyền được nằm trong danh sách “ưu tiên” này.
Bạch Hồng Quyền, Việt Tân, biểu tình, sự cố môi trường biển, Formosa, biểu tình ở Hà Tĩnh
Trong “phong trào dân chủ”, Quyền không phải là thành phần được PR gì vì không khả năng viết, nói cũng như xuất thân là tội phạm hình sự, học vấn thấp, không có ảnh hưởng gì với đồng bọn, cho dù hầu như mọi hoạt động “nổi” kiểu biểu tình, quậy phá khắp cả nước cho đến gặp gỡ nhân viên ngoại giao, mở khóa huấn luyện ở nhà thờ… của “phong trào dân chủ” trong nước đều thấy bóng dáng hăm hở, làm “chân chạy bàn” của Quyền. Thậm chí, các gương mặt nổi của làng zân chủ vào Hà Tĩnh, Quyền đều tháp tùng trợ giúp chúng làm truyền thông, hô hoán, quyên góp tài chính… song vẫn không ai để ý đến Quyền.

Bạch Hồng Quyền chỉ thực sự bắt đầu được dân mạng biết đến sau các vụ nổi loạn của các linh mục xúi giục giáo dân ở các tỉnh miền Trung, nhất là vụ linh mục Nguyễn Đình Thục kéo giáo dân vào Hà Tĩnh, tấn công công an và vụ tổ chức cho giáo dân tấn công Trưởng công xã Thạch Bằng và gia đình ông này, cùng việc “cầm loa” điều phối vụ gây rối ở UBND Lộc Hà có sự đứng sau của linh mục không lộ diện. Có thể nói, hoạt động của Quyền thực sự manh động, cố tình thể hiện “dũng khí” khi mà các zân chủ khác và chính linh mục giáo xứ này đã né mặt, đứng sau xúi giáo dân nổi loạn dưới sự “chỉ huy” của Quyền. Bản thân Quyền rất “phấn khích” khi được đồng bọn phát tán ảnh một mình Quyền cầm loa đứng giữa giáo dân tại UBND Lộc Hà cũng như tổ chức lùa các học sinh trong trường học giáo xứ ra “biểu tình phản đối Formosa”,  lại còn quay phim, chụp hình vào các dịp chủ nhật làm nền cho linh mục “diễn trò”.


bach-hong-quyen-thach-thuc-chinh-quyen-6-4

Từ lâu, đám “đấu tranh dân chủ” chuyên nghiệp ở Việt Nam đã cảnh báo nhau muốn trở thành “chính trị gia” xứ Việt, cạnh tranh và lật đổ được Đảng Cộng sản VN không nên dính vào thành phần cực đoan trong Công giáo bởi sẽ không bao giờ lấy được sự ủng hộ của đại đa số dân chúng vì “truyền thống” cực đoan, bán nước, xem nhẹ lợi ích dân tộc… của nhiều linh mục đã trở thành ấn tượng không tốt. Bởi vậy, đa phần đám zân chủ chuyên nghiệp chỉ vỗ tay cổ súy bằng danh nghĩa “làm truyền thông phản ánh”, “từ thiện” hoặc dưới danh nghĩa bảo vệ dân quyền, nhân quyền, tự do tôn giáo để cổ vũ những linh mục, giáo dân chống phá, chứ hiếm khi dại mặt công khai câu kết với những linh mục cực đoan này để tự tay triệt tiêu tham vọng chính trị của chúng.  Bạch Hồng Quyền là kẻ võ biền, ngông cuồng, không hiểu được điều này đã tự hào vỗ ngực trước các lời tung hô có cánh, cho rằng mình đã làm được những việc “nổi tiếng”.

Đến khi Quyền bị khởi tố, truy nã, ta thấy rõ các Đại sứ quán hay tổ chức nhân quyền nước ngoài hay các nhóm “dân chủ” trong nước đánh bài tảng lơ. Ngoài đám Con đường Việt Nam đơn độc làm truyền thông, các nhóm khác đều nói cho lấy lệ, chứ hoàn toàn không “bảo vệ” Quyền bằng hoạt động rầm rộ như những “nhà zân chủ khác”, cho dù là so với những kẻ ít học, đấu tranh bằng chửi bậy như Bùi Hằng hay Thúy Nga, chứng tỏ đồng bọn của Quyền đều rất xem thường Quyền.
Việc bắt, khởi tố Quyền chỉ là bước đầu thực hiện việc khởi tố, điều tra vụ án gây rối trật tự nói trên của công an Hà Tĩnh. Dư luận đều ủng hộ tuyệt đối, thậm chí đa phần đều bức xúc trước phản ứng sự chậm chạp trong việc xử lý kẻ cầm đầu, xung kích, giật dây giáo dân này đã để lại hậu quả nghiêm trọng như những ngày đầu tháng 4/2017 ở Hà Tĩnh.

bhq-ngao-2 bhq-ngao

Không biết đến giờ này phải trốn trui chốn lủi thoát khỏi lệnh truy nã, hay đang câu giờ để xin xỏ xem ở xứ nào sẽ tiếp nhận mình được tỵ nạn mà tìm đường đào tẩu đến đó, Quyền đã ngộ ra điều này chưa. Trên facebook của mình, Quyền vẫn chụp ảnh khoe mình đến “tự thú” ở Trại giam Phú Quốc và tự so sánh mình đi tù sẽ “vinh quang” như những người tù Hỏa Lò, chứng tỏ độ “ngáo” của Quyền chưa hề suy chuyển. Đáng lên án nhất là những kẻ ngồi nhà, chuyên chém gió trên mạng Internet vẫn đang vỗ tay ca tụng Quyền, góp phần nặn lên một kẻ “ngáo đá” này. Phong trào zân chủ xứ Việt này đã tự khiến người dân ghê sợ vì những kẻ ngáo lấy cờ vàng làm chuẩn mực “đấu tranh cho tự do, dân chủ” rồi, nay sẽ càng xuống dốc không phanh khi “kết nạp” đồng bọn dặt toàn manh động hình sự hay cave hủ lậu mà kỹ năng “đấu trân dân chủ” âm nặng thế này.
Võ Khánh Linh