Wednesday, October 25, 2017
Tuesday, October 24, 2017
Monday, October 23, 2017
Vì sao hội cờ đỏ mọc lên như nấm ở Việt nam?
RFA
mới đây đăng bài cho rằng, chính quyền Việt Nam dựng lên hàng loạt "Hội
cờ đỏ" tại một số địa phương nhằm phá hoại đoàn kết dân tộc, tấn công
cơ sở tôn giáo và những nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam.
Đây là chính sách "dùng côn đồ để cai trị người dân" của chính quyền VN,
sao chép từ mô hình của TQ; việc thực hiện chính sách này sẽ khiến tình
hình chính trị, xã hội ở VN trở nên bất ổn, uy tín của Chính phủ VN bị
suy giảm trên trường quốc tế. Bài viết không khỏi khiến người đọc phải
băn khoăn:
-
Từ khi nào mà RFA lại lo cho "chính trị, xã hội ở VN trở nên bất ổn"
vậy? Phải chăng do các nhà dân chủ mà RFA bỏ hàng ngàn USD mỗi tháng trả
công cho việc kích động dân chúng nổi loạn trở nên vô dụng? Phải chăng
tổ chức khủng bố Việt Tân mà RFA đã hợp tác như môi với răng hơn 30 năm
qua đang chết dần? Phải chăng các hội nhóm đấu tranh dân chủ trong nước
ngày càng rệu rã, tan tác, bị quần chúng vạch mặt, cô lập, bị họ hàng
ruột thịt tẩy chay, bị làng xóm xa lánh... khiến RFA không còn cái gì
để đưa tin về "phong trào đấu tranh dân chủ quốc nội" nữa?
-
Từ khi nào RFA lo cho "uy tín của Chính phủ VN bị suy giảm trên trường
quốc tế" vậy? Trong khi RFA cùng với Việt tân mở các khoá huấn luyện về
cách làm truyền thông cho đám tay sai Việt tân như Nguyễn Tường Thụy,
Nguyễn Đình Hà,... để chuyên sản xuất tin bài xuyên tạc, vu cáo, bôi nhọ
Nhà nước VN trên truyền thông "quốc tế" của mình vậy? Bản thân RFA hậu
thuẫn cho hàng tá chiến dịch vận động quốc tế của Việt tân và các tổ
chức ngoại vi như VOICE cầu xin chính phủ, dân biểu, tổ chức nhân quyền
quốc can thiệp, lên án chính quyền VN "vi phạm dân chủ, nhân quyền" ra
rả, không biết người dân trong nước bức xúc, căm ghét nhà đài tới cỡ
nào?
-
Dựa trên cơ sở nào mà RFA dám nhận định rằng, việc phát triển các hội
cờ đỏ là " sao chép từ mô hình của TQ"? Nên nhớ mô hình "chiến tranh
nhân dân" thời chống Pháp, Mỹ, các phong trào "diệt gian trừ tà" vùng
hậu chiến ... thì "Việt Cộng" là cụ tổ của Trung Quốc và cả thế giới
này, điều đó mới khiến các chính sách thâm hiểm "dùng người Việt trị
người Việt" của Pháp, dùng ngụy quyền để cai trị của Mỹ thất bại thảm
hại. Hàng tỷ USD, bao nhiêu công nghệ cai trị dày dạn, bao nhiêu mô
hình xâm lược hết Pháp đến Mỹ đổ vào Việt Nam đều thất bại dưới tay
"cộng sản" với bộ máy Đảng toàn công nhân, trí thức dép cao su, nông dân
90% mù chữ mà vẫn "đắc đạo" thì giới dân chủ "chỉ đấu tranh khi có
tiền" làm gì có cửa.
Xin
nhắc cho RFA và các đầu lĩnh dân chủ như Nguyễn Quang A, Chu Hảo, Đoan
Trang, Huy San, Phạm Chí Dũng... nhớ rằng, bất kỳ chính phủ nào, dù cộng
sản hay không cộng sản, muốn tồn tại và giữ quyền lực đều phải biết làm
sao để an dân, yên dân, đoàn kết dân tộc. Dù dân theo cờ đỏ hay cờ vàng
thì đều là gốc Việt, đều tìm cách "mua chuộc", "tranh thủ" để ủng hộ
mình nắm quyền điều hành cả. Đảng cộng sản không ngu gì mà "phá hoại
đoàn kết dân tộc", "dùng côn đồ để cai trị người dân", nếu có, đương
nhiên là vận động, tuyên truyền cho quần chúng "ủng hộ chính sách Nhà
nước, đấu tranh với quan điểm sai trái, thù địch" để dân tỉnh táo đừng
nghe mấy thông tin xuyên tạc láo lếu từ loại truyền thông như RFA, đừng
nghe theo đám tay sai Việt Tân, Voice hay Chính phủ Đào Minh Quân bạo
động và bạo loạn là chủ trương thông suốt mà thôi. Đảng cộng sản chưa
"cùng đường", "loạn đao pháp", "mất trí", "bất tài" kiểu như mấy nhà zân
chủ như Đoan Trang (thày dạy cách viết báo cho làng dân chủ) đang điên
loạn chửi bất cứ ai có thể chửi do bất lực vì đại đa số dân Việt "ngu
lâu", "bị cộng sản tẩy não vô phương cứu chữa" không chịu theo cô ta lật
đổ chính quyền mà thôi.
RFA
nên đầu tư vào dàn cây bút có khả năng tư duy, bút chiến tử tế hơn đi.
Đừng tốn tiền cho dàn cộng tác viên hiện nay không hiểu gì về cộng sản
mà cứ đòi chống cộng, thì không chỉ 42 năm qua, mà trăm năm nữa chẳng
thể làm nên cơm cháo gì đâu!!!
Võ Khánh Linh
Friday, October 13, 2017
Con Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Ai làm con khổ?
Giới dân chủ đan ra sức thương vay khóc mướn, thương cho 2 đứa con Mẹ
Nấm để vu cáo chính quyền đã bắt, "tù oan" mẹ nó, khiến chúng khổ, tiêu
biểu trong đó là Dân làm báo - nơi Quỳnh "làm công ăn lương" khi còn
được "tự do"
Sunday, October 8, 2017
Những điểm mới xung quanh cuộc họp báo ở Houston của con trai cố ký giả Đàm Phong
Vụ án tiêu diệt Việt Tân và các vòi bạch tuộc của ông Nguyễn
Thanh Tú, con trai cố ký giả Đàm Phong đã đi đến hồi kết. Cuộc họp báo ở
Houston ngày 2/10/2017 vừa qua đã được truyền thông KBCHN, Bolsa TV… và bản
thân ông Nguyễn Thanh Tú đã công bố trên blog cá nhân đã cho thấy, họ đã đạt được
kỳ vọng và bước ngoặt lớn trên con đường đòi lại công lý cho cha ruột – cố nhà
báo Đàm Phong, một trong 5 nhà báo người Việt bị tổ chức sát thủ K9 của Việt
tân giết hại.
Trong clip kể về chặng đường đến với vụ kiện này, nhà báo
Nguyễn Phương Hùng đã tiết lộ, tình cờ ông AC Thompson trên chặng đường tìm
công lý cho một nhà báo phương Tây bị giết hại đã được một người Việt tiết lộ,
có 5 nhà báo người Mỹ gốc Việt bị tổ chức khủng bố Việt Tân giết hại chưa tìm
được công lý suốt mấy chục năm qua, lập tức đã thu hút ông Thompson quyết tâm
vào cuộc. Đây là con đường dẫn ông nhà báo BPS đến với Nguyễn Thanh Tú, con
trai một trong 5 ký giả và sự ra đời của bộ phim “Terror in Little Saigon” được
ông Hùng ví như “báo hiệu cái chết của Việt tân” đã thu hút chính giới và người
dân Hoa Kỳ ủng hộ con đường lấy lại công lý cho 5 nhà báo bị sát hại ngay trên
đất Mỹ này.
Xem các clip của nhà báo NGuyễn Phương Hùng:
(1) Ông Nguyễn Phương Hùng tường thuật
và bình luận về buổi họp báo Nguyễn Thanh Tú kiện Việt Tân https://www.youtube.com/watch?v=vel_u8x9mCk
(2) Việt tân Hoàng Cơ Minh đã lừa FBI và Bộ Quốc phòng Mỹ https://www.youtube.com/watch?v=E7L1XwfxmJ0
Từ khi công bố bộ phim đến nay, ông Nguyễn Thanh Tú đã chính
thức bắt tay vào điều tra về Việt tân và các vòi bạch tuộc của nó, tìm cho mình
con đường để “bóp chết” cái đầu của con bạch tuộc hiệu quả nhất. Chặng đường
đó, rất may mắn cho ông Tú, ông được sự giúp đỡ nhiệt tình từ những người “đồng
nghiệp” của cha mình ở FBI, CIA, được sự vào cuộc của CPJ và sự ủng hộ của các
hãng truyền thông lớn ở Mỹ như NewYork Time, Washington Post, Propublica….
Bàn về cách thức “bóp chết” Việt tân, ông Nguyễn Thanh Tú đã
được cựu nhân viên FBI từng theo đuổi vụ án đã tư vấn ông Tú nên chọn đánh vào
vấn đề trốn thuế, gian lận thuế của Việt tân. Về mặt pháp lý, trốn thuế là “lập
trình” hành pháp hiệu quả nhất để huy động cả bộ máy hành chính rất nặng nề của
Mỹ vào cuộc và bộ máy đó sẽ làm việc tích cực để thu hồi tiền thuế đó. Về mặt
chính trị, ai cũng hiểu Việt Tân tồn tại và công khai hoạt động thao túng cộng
đồng người Việt ở hải ngoại phải có sự hậu thuẫn của Bộ Quốc phòng, CIA, FBI và
hệ thống truyền thông “tâm lý chiến” bằng tiếng Việt của Mỹ và phương Tây nuôi
dưỡng, nên kiện về ám sát nhà báo hay kiện về tổ chức khủng bố đối với Việt tân
là “BẤT KHẢ THI”.
Năm 2016, dư luận đã xôn xao về “đòn hiểm”, ông Nguyễn Thanh
Tú đã đăng ký với chính quyền liên bang Mỹ cái tên “Việt Tân” hay “Chính phủ
Canh tân cách mạng đảng” hợp pháp và yêu cầu tất cả các hãng gây quỹ, các cơ
quan truyền thông nước ngoài không được sử dụng cái tên “Việt tân” hay “Chính
phủ Canh tân cách mạng đảng” bằng cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh nếu không nhận được
sự cho phép của ông. Lập tức bộ phận truyền thông, đầu não của Việt Tân nhạy dựng
lên “đòi trả lại tên cho em”, tuyên bố kiện ông Tú ra tòa án Mỹ và ông Tú đã “tự
nguyện” chấp nhận thua cuộc. Tại cuộc họp báo tại Houston, ông Tú đã tiết lộ lý
do thua kiện của mình: Việt tân đã ra đời cùng với Mặt trận Hoàng Cơ Minh, Mặt
trận đó chỉ là một trong những hoạt động nhất thời của Việt tân (kiểu Việt tân
là “bộ máy lãnh đạo”, Mặt trận chỉ là một bộ phận hoạt động vũ trang chống Việt
Nam của Việt Tân); tuy nhiên nó lại không đăng ký hoạt động pháp lý cũng như chịu
sự kiểm soát của luật pháp Mỹ ở Mỹ để trốn thuế, để làm giàu cho nhân sự điều
hành của nó, bởi vậy trước khi chính thức “ra đòn” với Việt tân ông Tú phải chứng
minh “Việt tân là có thật, đang tồn tại và hoạt động ở Mỹ” nên phải kích cho bộ
máy của nó ra mặt, biến Tòa án Mỹ là người làm chứng cho sự tồn tại của Việt
Tân, và hiện luật sư của ông Tú phải đòi bằng được Quyết định “thua cuộc” của
phiên tòa này để làm căn cứ cho vụ kiện Việt tân và tất cả các vòi bạch tuộc của
nó là SBTN, VOICE, PAC đều đã bị ông Tú nộp đơn ra Tòa điều tra về tội trốn thuế.
Chính phủ Hoa Kỳ và các cơ quan hành pháp của nó đã vào cuộc điều tra về các
cáo buộc của ông Tú.
Một số nội dung bên lề khác của cuộc họp báo, đó là bộ phim
3 phần về việc ông Tú trở về Việt Nam tiếp xúc, phỏng vấn các nhân chứng từng
là “kháng chiến quân” của Mặt trận Hoàng Cơ Minh đã bị Nhà nước Việt Nam kết
án. Hai trong số nhân chứng được ông Tú tung ra bằng phỏng vấn đã xác nhận: trước
khi xâm nhập vũ trang về nước, họ đã buộc phải tuyên thệ làm đảng viên Việt
tân! Đồng thời kể về các “tội ác” của Hoàng Cơ Minh ở “chiến khu” và sự rũ bỏ
trách nhiệm của Việt tân với các thành viên – nạn nhân của mình. Những nhân chứng
này sẽ được ông Tú đưa đến Mỹ để làm chứng trước tòa án trong vụ kiện của ông để
chứng minh Việt tân tồn tại, ra đời cùng Mặt trận, đã trốn thuế hơn hơn 30 năm
qua và bản án xử lý tội phạm trốn thuế sẽ nhằm vào nhân sự nòng cốt của Việt
tân đang là công dân Mỹ hiện nay.
Ông Tú cũng đã kết tội toàn bộ hệ thống truyền thông tiếng
Việt như BBC, VOA, RFA, Người Việt đều hậu thuẫn và bảo vệ những việc làm vi phạm
pháp luật của Việt Tân với bằng chứng xác thực nhất. Chắc chắn ông Tú sẽ không
bỏ qua cho thế lực này sau vụ kiện Việt tân và các vòi bạch tuộc kia kết thúc,
bởi theo ông, đây mới là thế lực tiêu tiền thuế của dân Mỹ và Chính phủ Mỹ đi
nuôi dưỡng, bảo kê cho tổ chức khủng bổ Việt Tân và tay sai, các vòi bạch tuộc
của nó hãm hại, thao túng cả cộng đồng người Việt, bóp nghẹt tự do ngôn luận, bất
lương nhất sau tập đoàn tội ác kia.
Hiện ông Tú đang kêu gọi tài trợ cho vụ kiện với rất nhiều
chi phí khủng khiếp “để đòi công lý” ở Mỹ, ví dụ như chi phí để đưa những nhân
chứng từ Việt Nam sang Mỹ, chi phí cho luật sư,…Nếu giả sử thắng kiện, ông sẽ
trả lại toàn bộ tiền quyền góp cho xã hội bằng tiền thắng kiện, bản thân ông chỉ
cần công lý cho cha ruột.
Nhà báo Nguyễn Phương Hùng đã liên tục lên tiếng chỉ trích:
Nhà nước và người dân Việt Nam trong nước hưởng lợi nhiều nhất từ vụ kiện, ám
chỉ sự bất bình của ông khi chính quyền Việt Nam dường như không hề “hậu thuẫn”
gì để giúp đỡ ông Tú và kêu gọi cộng đồng người Việt có trách nhiệm giúp ông Tú
thực hiện vụ kiện. Bởi chúng ta phải nhìn thấy rằng, vụ kiện không chỉ tiêu diệt
Việt Tân và đám tay sai đã chống Việt nam hơn 30 năm qua, tiêu tốn bao nhiêu
nhân vật lực (tiền thuế của dân) phục vụ cơ quan công an điều tra, xử lý cũng
như cả hệ thống chính trị phải giải quyết các hậu quả xã hội do Việt tân và đám
tay sai gây ra. Mức chi có thể lên tới hàng tỷ tỷ USD nếu cộng các phí tổn cho
nhân sự, cho bộ máy, cho giải quyết hậu quả….như chúng ta nhìn thấy qua vụ nổi
loạn của giới linh mục ở miền Trung hậu Formosa, các vụ biểu tình khắp cả nước nhiều
năm qua của các tổ chức mang danh “xã hội dân sự” như Diễn đàn XHDS của ông
Nguyễn Quang A, Mạng lưới blogger Việt Nam của Phạm Đoan Trang và Nguyễn Ngọc
Như Quỳnh, Con đường Việt Nam của Hoàng Dũng và Nguyễn Hồ Nhật Thành, No-U của
đám Nguyễn Lân Thắng, Hội nhà báo độc lập của Nguyễn Tường Thụy, Phạm Chí Dũng,
…đều sống nhờ tiền của Việt tân, VOICE, SBTN cả.
Tôi thiết tha mong cộng đồng yêu nước ủng hộ ông Nguyễn
Thanh Tú thực hiện vụ kiện – dù có thắng hay bại (điều này phụ thuộc vào bộ máy
chính trị nước Mỹ, nhưng chắc chắn sẽ cho công luận cả thế giới thấy được bản
chất của Việt Tân và hệ thống vòi bạch tuộc, hệ thống truyền thông quốc tế, hệ
thống các tổ chức nhân quyền quốc tế..đã nuôi dưỡng, bảo kê cho Việt tân hơn 30
năm qua).
Được biết, cuối tháng 10 này, ông Nguyễn Phương Hùng sẽ về
nước để truyền thông về sự kiện APEC 2017, nếu chúng ta không gửi được tiền ủng hộ ông Nguyễn Thanh Tú qua paypal thì có thể
thông qua ông Nguyễn Phương Hùng mang tiền về Mỹ hoặc chuyển khoản giúp chúng
ta. Khẩn thiết kêu gọi cộng đồng người Việt có lương tâm, có trách nhiệm hãy tự
lập ra các quỹ công khai, minh bạch cho vụ việc này.
Võ Khánh Linh
Friday, October 6, 2017
Chân dung “tù nhân lương tâm” Trần Đức Thạch, thủ lĩnh HAEDC thất sủng miền Trung
Ông Trần Đức Thạch sinh năm 1952, thường trú tại xã Tam Hợp, huyện Quỳnh Hợp, tỉnh Nghệ An, người được xem là thủ lĩnh của tổ chức “Hội Anh em dân chủ” ở miền Trung do bà Hà Đông Xuyến - nữa Ủy viên Trung ương Việt tân trực tiếp điều hành và Nguyễn Văn Đài là người được Việt Tân giao lập ra ở trong nước, chính là một cựu chiến binh sinh ra trong gia đình cách mạng ở vùng quê yêu nước Nghệ An. Con đường nào khiến ông quay lưng lại với truyền thông cha ông mình và phản bội đất nước, đi theo Việt tân và đám tay sai mưu đồ lật đổ chính quyền như vậy? Vì sao ông này chưa bị bắt như các thủ lĩnh khác trong vụ án “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 79 BLHS cùng một loạt thủ lĩnh tổ chức này ở các miền đất nước, được cho là nằm trong vụ án với Nguyễn Văn Đài (1)?
Con đường đến với nhà tù lần thứ nhất
Trần Đức Thạch là con trai
ông Trần Đức Trạch thường vụ huyện uỷ Quỳnh Lưu Nghệ An. Năm 1975, Thạch muốn
ra quân không có cách nào khác nên đã giả câm,
điếc gần một năm. Năm 1976, gia đình Thạch theo chủ trương của địa phương nằm
trong diện di dân từ chỗ thường trú xã Quỳnh Ngọc lên xã miền cao Quỳnh Thắng,
Quỳnh Lưu N.A để làm kinh tế mới, mở rộng địa bàn dân cư, giảm thiểu bỏ hoang
đất đai (hơn 200 hộ dân được di dân).
Được tin gia đình thuộc diện
di dân lên vùng kinh tế mới Thạch viết thư về cho bố nhất quyết không đi.
Tháng 3 năm 1976, Thạch được
ra quân. Về quê Thạch gây hấn với Nguyễn Ngọc Đợi bí thư huyện uỷ Quỳnh Lưu
nhưng bị công an can thiệp Thạnh tức tối đưa cả em gái của mình ra Cầu Giát tự
thiêu. May thay khi vừa châm lửa thì gặp mấy anh bộ đội đi ngang qua cứu sống
đưa vào viện điều trị. Chữa hết bỏng, Thạch hậm hực nuôi chí trả thù.
Năm 1988, Thạch thành lập
một nhóm lưu manh vốn là những kẻ đầu trộm đuôi cướp và thổ phỉ chống phá chính
quyền hoạt động trên khu vực sông Hoàng Mai. Sau đó bị Công an huyện bắt, giáo
dục và chịu quản chế của địa phương.
Không dừng lại đó khoảng
năm 2000, Thạch lại thành lập một thứ đạo hỗn tạp “Đạo chân đất” hoạt động
chống phá chính quyền. Thạch bị bắt và bị toà án huyện xử 15 năm tù. nhưng xét
thấy có thành tích tham gia kháng chiến nên được xét giảm 8 năm.Từ một gia đình
cách mạng, từ một cựu quân nhân (Ông Thạch luôn khoe trong các bài viết của
mình là “Cựu phân đội trưởng trinh sát, Tiểu đoàn 8 - Trung
đoàn 266, Sư đoàn 341 - Quân đoàn 4, kỳ thực một số cựu binh cho biết, ông này
chỉ là tiểu đội trưởng trinh sát tiểu đoàn
8 E266, chứ không phải phân đội trưởng, tương đương với Trung đội trưởng
như ông ta tự nhận), ông này trở thành một thủ lĩnh nhóm thổ phỉ chống
chính quyền (3). Hết án tù, Trần Đức Thạch đã được những kẻ “lão thành dân chủ”
như Nguyễn Thanh Giang ở Hà Nội dẫn dắt, chính thức gia nhập “phong trào dân
chủ” bằng việc viết bài chống chính quyền để trả mối thù “đất nước, chế độ
chính trị” đã bắt con người có khả năng viết lách như ông ta.
Giới thiệu về con đường
đến với “phong trào dân chủ” theo chủ trương bạo động của Việt tân, Việt tân
quảng bá về Nguyễn Đức Thạch như sau “Ông bộc
lộ những tư tưởng dân chủ từ những năm 1990 và nhiều sáng tác của ông đã đi
thẳng vào đề tài đòi hỏi tự do sáng tác cho văn nghệ sĩ, phê phán chế độ chính
trị độc đảng, đòi hỏi dân chủ, nhân quyền cho nhân dân. Một trong những tác
phẩm của ông được nhiều người chú ý là hồi ký có tên ”Hố Chôn Người Ám Ảnh”, kể
lại trận đánh ở ấp Tân Lập, vào cuối tháng 4 năm 75, mà ông đã tham dự với vai
trò đội trưởng trinh sát Quân đội Nhân dân.” (9)
Con đường đến với nhà tù lần haiTháng 10/2009, Trần Đức Thạch đã bị TAND TP Hà Nội kết án 3 năm tù giam, phạt quản chế 3 năm tại địa phương sau khi chấp hành xong hình phạt tù về tội danh cùng với Vũ Văn Hùng và Phạm Văn Trội ở Hà Nội về tội "Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam". Theo cáo trạng, Trần Đức Thạch đã viết nhiều bài có nội dung xuyên tạc sự thật, vu cáo, nói xấu Đảng và Nhà nước đăng tải trên tờ bán nguyệt san "Tổ quốc" (là tờ báo phản động do Nguyễn Thanh Giang lập ra, với sự điều hành và cấp tiền của ông Nguyễn Gia Kiểng và số cầm đầu tổ chức phản động lưu vong Tập hợp dân chủ đa nguyên ở Pháp). Cả 3 trường hợp này bị bắt sau khi thực hiện vụ treo khẩu hiệu có nội dung chống phá Nhà nước tại cầu vượt Mai Dịch, Cầu Giấy theo yêu cầu và cấp tiền của Việt tân (2)
Bản án này của Trần Đức Thạch diễn ra sau nhiều năm viết rất nhiều bài viết xuyên tạc lịch sử, chống phá chính quyền bằng ngòi bút một cách có hệ thống và được nhận lương từ nhóm “Tổng biên tập Tập san Tổ quốc” Nguyễn Thanh Giang và Nguyễn Gia Kiểng. Các bài viết của Thạch được Việt tân và giới zân chủ xem như là bằng chứng của cựu binh cộng sản nói về bản chất của chiến tranh chống Mỹ và thực trạng cuộc sống dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản VN. Việt tân đã từng trao giải thưởng trị giá 500 USD cho bài thơ “Đớn đau” của Trần Đức Thạch mô tả “nỗi đau Gạc Ma” và phán xét “Đất nước nếu còn cộng sản. Sẽ bị dâng cho giặc tàu chỉ sớm muộn mà thôi” (4).
Sau lần bị bắt đi tù lần thứ 2 này, giới zân chủ nội ngoại đã vận động cho Thạch cùng nhóm Hùng, Trội mới bị bắt đều nhận giải thưởng Hellman/ Hammet năm 2010 của Mỹ - một giải thưởng chuyên giành cho giới “đấu tranh dân chủ” mỗi năm 6 xuất trị giá từ 500-1000 USD. Lý do được trao “giải thưởng nhân quyền quốc tế” này được Ban tổ chức Hellman Hammet lập luận “Trần Đức Thạch là tác giả của một tiểu thuyết, hàng trăm bài thơ, bài báo và các báo cáo lên án tham nhũng, bất công và các vụ lạm dụng nhân quyền. Là cựu chiến binh Quân đội Nhân dân, ông cũng là hội viên Hội Nhà văn Nghệ An. Tiểu thuyết Đôi Bạn Tù hoàn thành năm 1988 mô tả bản chất tùy tiện của hệ thống pháp lý và tình trạng phi nhân của nhà tù ở Việt Nam. Các bài thơ xuất bản với tiêu đề Những Điều Chưa Thấy viết về cuộc sống không có tự do và công lý. Trần Đức Thạch thường xuyên bị sách nhiễu kể từ năm 1975. Vào năm 1978, áp lực trở nên thô bạo tới mức ông phải tự thiêu và bị bỏng nặng. Kể từ đó, ông đã bị bắt 10 lần và bị đưa ra tòa bốn lần, lần nào tòa cũng phải thả vì thiếu chứng cứ. Năm 2009, Nhóm Công tác Liên hợp quốc chuyên Giám sát việc Giam giữ Tùy tiện xác nhận rằng ông bị giam giữ sai trái và tùy tiện vào lần bị bắt sau cùng hồi tháng Chín năm 2008. Bất chấp điều đó, ông bị kết án ba năm tù giam và ba năm quản chế.” (5)
Bàn về thứ gọi là “tác phẩm văn học” của ông Trần Đức Thạch và bằng chứng lịch sử đã bị một số đồng đội của ông Thạch lên tiếng phê phán, phủ nhận, xin trích dẫn bình luận của ông Nguyễn Tường Thụy và Võ Văn Tạo:
“Đặc biệt, "Hố chôn người ám ảnh" đã tiết lộ
một bí mật kinh hoàng về những người lính cộng sản được coi là đi “giải phóng”
Miền Nam. Ký ức nói về trận đánh vào căn cứ phòng ngự Xuân Lộc của một người
trực tiếp tham gia và phải là người yêu sự thật và can đảm lắm mới dám kể ra.
Hẳn là nhiều cựu chiến binh còn nhớ câu chuyện này và những chuyện tương tự,
nhưng nói ra có lẽ chỉ một Trần Đức Thạch. Anh cho tôi biết bài này viết vào
năm 2008 – năm anh bị bắt rồi bị kết án tù:
Ký ức kể về một lần tấn công vào ấp Tân Lập
thuộc huyện Cao Su tỉnh Đồng Nai (bây giờ), bộ đội cộng sản đã tàn sát tập thể,
giết hàng trăm thường dân:
“Địch đâu chẳng thấy, chỉ thấy những
người dân lành bị bắn đổ vật xuống như ngả rạ. Máu trào lai láng, tiếng kêu
khóc như ri”;
"họ chồng đống lên nhau máu me đầm
đìa, máu chảy thành suối. Một cụ già bị bắn nát bàn tay đang vật vã kêu lên đau
đớn";
“tôi ngó vào cửa một gia đình, cả nhà
đang ăn cơm, anh bộ đội cụ Hồ nào đó đã thả vào mâm một quả lựu đạn, cả nhà
chết rã rượi trong cảnh cơm lộn máu”.
Bài viết cũng nói về tinh thần chiến đấu
dũng cảm của đối phương:
“Phải công nhận là sư đoàn 18 của phía
đối phương họ đánh trả rất ngoan cường. Tôi tận mắt chứng kiến hai người lính
sư đoàn 18 đã trả lời gọi đầu hàng của chúng tôi bằng những loạt súng AR15. Sau
đó họ ôm nhau tự sát bằng một quả lựu đạn đặt kẹp giữa hai người. Một tiếng nổ
nhoáng lửa, xác họ tung toé giữa vườn cam sau ấp Bàu Cá.”
Trần Đức Thạch có cái nhìn rất sâu sắc,
nhân bản: "Vị tướng nào có những người lính như thế, dù bại trận
cũng có quyền tự hào về họ. Họ đã thể hiện khí phách của người trai nơi chiến
trận. Giả thiết nếu phía bên kia chiến thắng chắc chắn họ sẽ được truy tôn là
những người anh hùng lưu danh muôn thủa. Nhưng vận nước đã đi theo một hướng
khác".
Điều này cho thấy, dù bịa
đặt hoàn toàn, những với những kẻ chống phá đất nước, Trần Đức Thạch là vốn quý
và hiếm vô cùng với chúng, dễ dàng được tôn vinh như nhân chứng lịch sử để phủ
nhận cuộc chiến tranh chính nghĩa chống ngoại xâm và rửa sạch tội ác của chính
quyền ngụy và tay sai VNCHTai tiếng về đời tư và dư luận tố cáo
Một người dân từ vùng đất Nghệ An đã lên án đời tư đầy bê tha của ông Trần Đức Thạch với các nhà zân chủ khác ở vùng đất này, xin trích:
Gạo cội nhất chính là TRẦN ĐỨC THẠCH (Nghệ An). Vốn là một nhà thơ với máu me văn nghệ, văn gừng, từng có thời gian ở trong quân ngũ nhưng lão ta lại có tính gian manh, đã từng bị bắt vì tội trộm cắp tài sản (không bị xử lý), rồi bị bắt, khởi tố, phạt 3 năm tù về tội “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam”, sau khi ra tù thường xuyên có những bài viết tán phát trên mạng internet với mục đích chống nhà nước Việt Nam. Với những bài thơ con cóc được kết tinh từ bộ óc “thiếu nếp nhăn”, Thạch ta được giới “dâm chủ” tung hô, ca ngợi, rồi báo này, đài nọ như RFA phỏng vấn, đưa tin... Tính đến thời điểm hiện tại, Trần Đức Thạch đã có trong tay “bộ sưu tập” khủng với 05 bà vợ với cả chục đứa con! Đối tượng mà Thạch nhắm đến để buông lời ong bướm phần lớn là những người phụ nữ góa bụa, quá lứa lỡ thì, tuổi xuân và nhan sắc đều ở phía bên kia của sườn dốc. Được Thạch “nhòm ngó”, “để ý đến”, họ như “nắng hạn gặp mưa rào”, cộng với mồm mép dẻo quẹo, kinh nghiệm tình trường của Thạch, họ dễ dàng rơi vào tay hắn như những con thú nuôi ngoan ngoãn, chỉ biết nghe lời. Thế rồi, “thức khuya mới biết đêm dài”, họ cứ lần lượt rời bỏ Thạch mà đi, để lại cho lão những vần thơ, tiếp tục “đuổi ong bắt bướm”. Đến giờ, khi tuổi đã xế chiều, chỉ còn lại bà Chương (vốn là gái phục vụ nhà hàng đã “hết đát”) bấu víu vào hắn với sự ràng buộc bởi mỗi đứa con. Cứ tưởng bước chân của con ngựa hoang bất kham này đến đây là kết thúc, ấy thế mà với danh nghĩa của một nhà “dân chủ”, hắn vẫn “tòm tem” đồng đảng Trần Thị Tô, Nguyễn Thị Hoàng bằng tuổi con, tuổi cháu của mình, để đến lúc bị người yêu của hai ả kia nện cho trận nên thân.(11)
Bàn về một cuộc thi sáng tác về môi trường do Thạch xn tiền của Việt tân khởi xướng, một fanpage bình phẩm
“Hơn nữa, sau sự cố môi trường do formosa gây nên, rồi tình hình lũ lụt ở miền Trung xảy ra, Thạch ta ngồi ở nhà cào bàn phím, theo dõi tình hình thấy MC Phan Anh, Nguyễn Lân Thắng, rồi linh mục Đặng Hữu Nam… được dịp bội thu, tiền bạc rủng rỉnh nhờ các nguồn “tài trợ” để ăn chơi phè phỡn, tiêu xài trác táng nên hắn ta nóng ruột. Muốn kiếm tiền từ lòng hảo tâm, lòng tốt của người khác nên bày trò “ăn xin thời hiện đại”, lên mạng thông báo “kế hoạch tổ chức cuộc thi”, xin tài trợ để phục vụ cho “cơ cấu giải thưởng”… Đê tiện đến thế là cùng!”
Vì sao Trần Đức Thạch chưa bị bắt cùng đồng bọn trong vụ án Nguyễn Văn Đài ?
Mới đây công an đã bắt hàng loạt thành viên cốt cán của Hội Anh em dân chủ theo Điều 79 BLHS do Nguyễn Văn Đài, Lê Thu Hà trong trại tam giam đã khai sạch sành sanh. Lý do Trần Đức Thạch, cánh tay đắc lực của Đài và Hà Đông Xuyên chưa bị bắt, khả năng do Thạch – may mắn hay rủi ro đã bị Nguyễn Trung Tôn “đảo chính”, hất cẳng khỏi vị trí chủ chốt đại diện miền Trung nên công an thấy Thạch giờ vô dụng, bắt phí đất nhà tù nên vẫn để ông ta “ngoài vòng pháp luật” chăng. Tiến lộ từ fanpage Đồng hành vói No-U cho biết:
“Câu chuyện được bắt đầu từ khúc giữa của dải đất hình chữ S - miền Trung Việt Nam. Màn hạ bệ nhà văn Trần Đức Thạch (người cũng được cho là kẻ đứng ra tuyên bố lập ra HAEDC, tức cũng thuộc dạng gạo cội, công thần) được dựng lên như lập trình sẵn, mà lập trình viên chính ở đây chẳng ai khác chính là kẻ ăn cháo đá bát, vong thầy, phụ bạn Nguyễn Trung Tôn, bởi xét về đường đời, thì Trần Đức Thạch chính là người dẫn dắt Nguyễn Trung Tôn. Ấy thế nhưng, chỉ cần có lợi ích miếng ăn, thích lôi bè kéo cánh mà chúng nó sẵn sàng đạp lên danh dự kẻ dân chủ để vận động cho cái thằng nhãi ranh Nguyễn Trung Trực vừa chân ướt chân ráo được bước vào HAEDC được làm trưởng đại diện khúc giữa. Đến là lạ cái đại hội miền Trung được dân chủ lắm thay khi toàn anh em Quảng Bình (dưới trướng chú Trực) đều tham dự cả, vậy nên việc Nguyễn Trung Trực được trúng cử với số phiếu cao cũng là điều khó thoát khỏi. Thấy chấm mút ngon ăn, Tùng Anthony Le cũng nhảy vào đạo diễn cho Trần Thị Xuân (họ hàng hang hốc nhà hắn) được làm phó đại diện, mà dân chủ đến mức từ trước đến nay ả Xuân chẳng biết mặt ngang, mặt ngửa HAEDC là cái gì nhưng cũng nhận tất. Phần còn lại, anh Tôn với chú Trực đạo diễn nốt để giải quyết chế độ cho thằng em miệng hôi mùi sữa, viết chữ chưa thạo nhưng lại phải đi làm dân chủ - Mai Văn Tám, phó đại diện. “ (13)
Có lẽ thấy rõ Trần Đức Thạch giờ đã là kẻ vô dụng do chính đồng bọn, đệ tử của mình vô hiệu hóa, chẳng còn gây nguy hại gì cho An ninh đất nước được nữa, nên dù là người sáng lập HAEDC , từng là thủ lĩnh tổ chức này ở miền Trung nhưng Thạch cũng chẳng có "cơ hội" đi tù lần 3.
Võ Khánh Linh
Subscribe to:
Posts (Atom)