Tuesday, August 25, 2015

Luận bàn về “Quốc thái dân an”



Ai sinh ra và lớn lên trên mảnh đất hình chữ S này có điều kiện xuất ngoại, nghiên cứu lịch sử-chính trị-xã hội thế giới đều không khỏi day dứt, thương cảm cho hoàn cảnh dân tộc – đất nước mình. Một dân tộc bị chia rẽ bởi vùng miền, địa lý cách trở, bởi chính sách “chia để trị” thâm độc của các triều đại phong kiến phương Bắc, thực dân, đế quốc phương Tây, nay vẫn chìm sâu trong chia rẽ, ly tán, thù hận mải miết do hậu quả lịch sử để lại. Với vị trí mặt tiền đắt giá nằm ở ngay cửa ngõ khu vực sầm uất giao thương của thế giới, may mắn thay và cũng bất hạnh thay khi nó trở thành mục tiêu giành giật, thao túng giữa các cường quốc. “Nhờ” (“Do”) những thứ “đắc địa” này mà hiếm có người dân nước nào quan tâm, bình luận và chém gió về chính trị nước mình và thế giới sôi động bằng dân Việt.

Chuyện phổ biến trong các gia đình miền Nam, người theo cách mạng, người theo chính quyền VNCH cùng ăn uống, sinh hoạt chung với nhau, va chạm nhau chan chát do xung đột "lý tưởng", "quan điểm chánh trị" nhưng vẫn hòa bình, yêu thương, tương trợ nhau trong đời sống xã hội. Hiếm có nước nào trên thế giới, bất chấp kỳ thị cấm vận, tuyên truyền chia rẽ, kích động hận thù nhưng nguồn kiều hối ào ạt đổ về nước, phần không nhỏ là từ những con người vì lý do chính trị, kinh tế phải rời bỏ đất nước gửi cho thân nhân, đầu tư bất động sản, tài chính ở quê hương!

Fb Bao Bất Đồng lấy ví dụ sinh động về tình cảnh này như:

Hàng xóm của dượng có hai anh bạn thân ngộ lắm ,anh thì máu cách mệnh chảy rần rật , anh kia thì thù chế độ. Hai anh ngồi nhậu với nhau một hồi là bắt đầu diễn cái bài :
- tau với mày là bạn thân cơ mà mai này có biến ,phải cầm súng , có gặp nhau thì cũng không nương tình. Tau sẽ phải bắn vào mày vì lý tưởng ...
Anh này nói anh kia gật gù rồi cả hai rưng rưng cứ như sắp phải bắn nhau thật , sến sẩm vãi đái. Có khi xỉn quắt cần câu anh này nói với anh kia :
- tau sẽ bắn mày nhưng vợ con mày tao sẽ lo lắng, chăm sóc hết mình như người nhà của tau. Tau dzới mày là bạn mà đúng không ...
Anh này nói xong anh kia khóc rưng rức ...
Hơn hai chục năm trôi qua hai anh nay đã có sui gia cả ,đã bao nhiêu lần hai anh diễn tuồng "biệt ly" mà đế chế ta vẫn vững như bàn thạch, nghe nói lâu rồi hai ảnh đã thôi khóc lóc khi nhậu với nhau
”.
Mới đây, “một chuyên gia cách mạng màu” được Việt Tân huấn luyện đưa về nước Phạm Lê Vương Các giãi bày trên facebook việc anh này bày tỏ ngạc nhiên khi chứng kiến người dân Bắc chém gió chính trị, chửi bới lãnh đạo Đảng, Nhà nước, quan chức địa phương “đã đời” nơi công cộng, nhằm ám chỉ dân Bắc - cái nôi của “chế độ cộng sản” mà tự do ngôn luận, tự do chính kiến quá phát triển, sự quan tâm đời sống chính trị hơn hẳn dân Nam - nơi được thừa hưởng chế độ “văn minh Tây phương” nhờ sự cai trị của Mỹ và chính quyền Cờ vàng rất nhiều.
Nguyễn Chí Đức, người từng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam ly khai tìm đến các “đảng phái” núp bóng “đấu tranh dân chủ”, đã nhận ra sự hiện thực rằng, Đảng cộng sản Việt Nam tuy mang tiếng là “độc đảng”, “độc tài” nhưng lại giữ được sự dân chủ trong sinh hoạt, ý kiến “bất đồng”, “đối lập” được đưa ra, bảo lưu trong sinh hoạt tập thể đảng cơ sở, trái ngược hẳn với các hội nhóm, đảng phái mang danh “đấu tranh dân chủ, đa nguyên, đa đảng” kia lại độc tài, phi dân chủ, bịt miệng…thành viên của nó ngay khi nó mới còn phôi thai. Giờ đây, anh này từ một biểu tượng của “phong trào biểu tình” trở thành gương mặt hăng hái chiến đấu, vạch mặt “dân chủ cuội”, “dân chủ cờ vàng” hay “dân chủ lưu manh”.

Từ một vài tiếng nói lạc lõng, nay trở nên phổ biến khi khắp cả cái dàn tự nhận “đấu tranh dân chủ” cùng ca các điệp khúc “bất mãn” với “phong trào dân chủ” hay các “nhà dân chủ”. Nguyễn Lân Thắng chán ngán với “những gương mặt ông già bà cả quen thuộc lê lết từ chiếu nọ đến chiếu kia”, Mai Dũng ta thán về những trò “đâm sau lưng chiến sỹ” dẫn đến “phong trào dân chủ công an chưa đánh đã tự chết”, Huỳnh Thục Vy đau khổ vì “sự đố kị làm yếu phong trào”, người đẹp Bánh bèo tre bày tỏ kinh tởm về “biển hiện bệnh hoạn, biến thái” của những kẻ tự nhận “đấu tranh dân chủ”, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh sau khi thấm đòn vì “tội” nhận giải thưởng nhân quyền khủng nay đang bị tố cấu kết với các “dư luận viên cao cấp” đánh phá đồng bọn, Đoan Trang gọi tất cả những ai “bất đồng quan điểm” với cô ả cùng tập đoàn yêu cây là “dư luận viên và những người có tư duy như dư luận viên”…Ở các góc độ và biểu hiện “bất mãn” khác nhau, bộ mặt của cái gọi là “phong trào dân chủ” ngày càng thê thảm, rệu rã. Đây là nguyên nhân này sinh vô số những nick, fanpage ảo hay thật của những người “đấu tranh dân chủ”, am hiểu và thông thuộc các “vấn đề nội bộ” đang tìm cách cứu vãn hay đòi đập bỏ cái gọi là “phong trào dân chủ” thối nát hiện nay, hô hào xây dựng phong trào dân chủ mới, tử tế hơn, lấy lại hình ảnh, uy tín với người dân trong nước và quốc tế. các facebook như Tony Ngo, Ly-cu-tê, Viet Duc Le, Những Nhà Dân chủ độc tài, ….trở thành “diễn đàn nóng bỏng nhất” trên mạng Internet hiện nay. Hiếm có công an hay an ninh nước nào rảnh tay và “vô trách nhiệm” như ở xứ này khi cứ để các phe phái dân chúng chia thành “đỏ” và “vàng”, “DLV” hay “dân chủ viên”…mổ nhau, chửi bới, thóa mạ như cái chợ trên mạng, không theo bất cứ “luật” hay “nguyên tắc giao tiếp” nào.

Qua các clip phỏng vấn người dân và các “nhà dân chủ” của Việt Vision, Win win Việt Nam… vừa qua cho thấy, người dân Việt Nam rất quan tâm đến chính trị, rất “xoi mói” các tiếng nói đối lập, đối nghịch với Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay. Ấy vậy mà đất nước đến nay vẫn bình yên bất chấp các  nguồn tiền và sự nhúng tay của các cơ quan tình báo, chuyên gia lật đổ hàng đầu thế giới Tây phương đã và đang ào ạt kéo vào Việt Nam. Dường như các phong trào đối lập, chống phá tự nó suy tàn trước cơ chế “tập trung dân chủ” hiện nay!

Từ thực tế này, tác giả hoàn toàn đồng tình với bình luận của fb Bao Bất Đồng:

Chế độ này đáng yêu ở chỗ “nó cho phép những người không ưa nó lên Facebook chửi nó xoen xoét và những người bạn, người thân khác biệt quan điểm chánh trị dẫu cãi nhau văng nước bọt ướt mặt nhau thì cũng không bao giờ phải bem nhau ngoài phố, trên quảng trường. Chế độ này đáng iu vì nó quá ổn định”, và “Uy Kiên hai phe nện nhau hàng ngày , Thái Gay thì Áo vàng áo đỏ chửi nhau rồi vật nhau, lâu lâu nổ cái ầm mấy chục vong đầu mình cù lẳng mỗi khúc một nơi, Nam Hàn - Bắc Hàn cũng là dân Triều Tiên cơ mà ghét nhau như chó mèo sau 70 năm chia cắt . ... Còn nhiều lắm những đất nước không được bình yên ,bá tánh sáng sớm bước ra khỏi nhà với bao âu lo.
Các vương triều phong kiến Việt Nam luôn đặt 4 chữ "Quốc thái Dân an" lên hàng đầu. Ông vua nào làm được điều này là đạt chuẩn vua ngon lành cành đào. Đế chế XHCN ở ta đã làm được điều này mấy chục năm nay . Có quốc thái dân an thì mới thoát ra khỏi nhóm nước nghèo , kinh tế mới lên hạng 42 của thế giới. Đất nước ta còn nhiều tiêu cực , nhiều mục tiêu chưa đạt được, để khắc phục , xây dựng thì "quốc thái dân an" vẫn là thứ cần thiết , đúng phỏng các anh các chị ?
Các anh các chị hãy cứ chửi chế độ này bất kỳ điều gì các anh các chị không ưng , chửi chết cụ các lãnh tụ cũng được , lãnh tụ An Nam thì rảnh đéo đâu mà kiện tụng các anh các chị ra tòa như lãnh tụ Đức , Sing ...nên các anh các chị không phải xoắn.
Nhưng ....
Đứa nào cổ động cho loạn lạc , ly khai, nội chiến... động chạm đến cái nền móng "Quốc Thái Dân An" , thành tựu của đế chế ta thì các anh các chị vả méo loa nó cho dượng, dượng ưng
”.
Võ Khánh Linh

2 comments:

  1. Quốc thái dân an. Ước mơ lớn lao của những bậc quân vương chân chính. Không chỉ có quân vương châu Âu mà các ông vua châu Á cũng coi đó là lý tưởng và chính là đạo làm vua của mình

    ReplyDelete