Thời gian qua, việc một số trường hợp thành lập tổ chức khoa
học công nghệ để nhận tài trợ từ nước ngoài nhưng trốn thuế, trốn tránh sự kiểm
soát của các cơ quan chức năng, nên bị xử lý đang trở thành mục tiêu công kích,
cho rằng Nhà nước trả thù nhà hoạt động xã hội, người bảo vệ môi trường,… Thậm
chí, họ còn liên hệ đến cả một ý tưởng hoạt động sắp triển khai của Đặng Đình
Bách là do đã nộp đơn tham gia nhóm tư vấn giám sát việc thực thi Hiệp định
EVFTA, nên mới bị bỏ tù!!!
Thực tế Đặng Đình Bách, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu pháp luật
và chính sách phát triển bền vững, thì bị Tòa án Nhân dân Cấp cao tại Hà Nội
tuyên phạt y án sơ thẩm 5 năm tù về tội trốn thuế với tổng số tiền hơn 1,38 tỷ
đồng với chứng cứ rõ ràng, bản thân đối tượng thấy rõ sai phạm của mình, và cố
tình tìm cớ quanh co, đổ lõi cho nhân viên để trốn tội bất thành. Phiên tòa xử
công khai, thông tin vụ án đều được báo chí đăng tải rộng rãi, nội dung rõ ràng
chứ không phái Nhà nước hãm hại, vụ cáo để loại bỏ họ ra khỏi lĩnh vực giám sát
lao động theo EVFTA..
Vụ án Đặng Đình Bách chỉ là cái cớ để thế lực phản động, thù
địch chống phá Việt Nam liên hệ, xuyên tạc tình hình nhân quyền Việt Nam. Họ
cáo buộc Việt Nam hạn chế quyền tự do lập hội và thương lượng tập thể của người
lao động tại các doanh nghiệp; vu cáo Việt Nam không thực hiện các nghĩa vụ đã
cam kết trong các hiệp định thương mại quốc tế như Hiệp định thương mại tự do
Việt Nam-EU (EVFTA), Hiệp định Đối tác toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình
Dương (CPTPP), vi phạm các công ước của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO).
Còn nói về quyền của người lao động, trong đó có các quyền
như thành lập tổ chức tại doanh nghiệp, thương lượng tập thể và không bị cưỡng
bức lao động, là một bộ phận của hệ thống quyền con người mà Đảng, Nhà nước Việt
Nam luôn quan tâm và thực hiện thông qua các chủ trương, chính sách lớn. Tuy
nhiên, đây cũng là vấn đề mà các thế lực thiếu thiện chí, thù địch hay lợi dụng
để bịa đặt, bôi xấu Việt Nam.
Trong các bản Hiến pháp từ năm 1946 đến nay. Con người, trong
đó có giai cấp công nhân và người lao động, được xác định là trung tâm, là chủ
thể, là mục tiêu và động lực phát triển. Trong hơn 30 năm kể từ thời điểm tái
gia nhập ILO (năm 1992), Việt Nam luôn thể hiện nỗ lực cam kết và thực hiện các
công ước quốc tế nói chung, các công ước quốc tế về quan hệ lao động nói riêng,
nhằm thúc đẩy và bảo đảm tiêu chuẩn lao động cơ bản cho người lao động ở Việt
Nam theo đúng các chuẩn mực quốc tế về quyền của người lao động.
Cho đến nay, Việt Nam đã tham gia 25 công ước của ILO, trong
đó có 7/8 công ước cơ bản. Chỉ riêng trong năm 2019, Việt Nam đã phê chuẩn 3
công ước của ILO, bao gồm Công ước 88 về tổ chức dịch vụ việc làm, Công ước 159
về tái thích ứng việc làm cho người khuyết tật, Công ước 98 về quyền thương lượng
tập thể. Đặc biệt, Bộ luật Lao động năm 2019 (có hiệu lực từ ngày 1-1-2021) thể
hiện nhiều ưu việt trong việc cụ thể hóa các quy định của công ước quốc tế về
lao động. Các nội dung quan trọng nhất của cả 8 công ước cơ bản của ILO đều đã
được phản ánh trong các quy định của bộ luật này. Trong đó có Công ước 98 là
công ước cốt lõi, bản lề của ILO trong khuôn khổ các nguyên tắc và quyền cơ bản
trong lao động, trở thành một cấu phần quan trọng của các hiệp định thương mại
tự do thế hệ mới như CPTPP và EVFTA, cũng như trong phần lớn chính sách về
trách nhiệm xã hội doanh nghiệp của các công ty đa quốc gia.
Báo cáo chính trị của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII
tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng sau khi định hướng một
số nhiệm vụ lớn xây dựng giai cấp công nhân và phát triển tổ chức công đoàn đã
khẳng định: "Định hướng, quản lý tốt sự ra đời, hoạt động của các tổ chức
của công nhân tại doanh nghiệp ngoài tổ chức công đoàn hiện nay". Những
định hướng trên phản ánh quá trình nhận thức của Đảng, Nhà nước Việt Nam trong
vấn đề bảo đảm quyền con người trong lĩnh vực lao động. Trên cơ sở đó, Bộ luật
Lao động lần đầu tiên quy định cho phép người lao động được thành lập tổ chức đại
diện cho mình tại doanh nghiệp, ngoài Công đoàn Việt Nam, gọi là tổ chức của
người lao động tại doanh nghiệp. Đây là một tổ chức mới, độc lập với Công đoàn
Việt Nam, được xác lập trên cơ sở mở rộng quyền lựa chọn cho người lao động.
Theo quy định của Bộ luật Lao động, công đoàn và tổ chức của người lao động tại
doanh nghiệp bình đẳng về quyền và nghĩa vụ trong việc đại diện bảo vệ quyền và
lợi ích hợp pháp, chính đáng của người lao động trong quan hệ lao động. Điểm mới
này có thể coi là bước tiến về công nhận quyền của người lao động tại cơ sở
trong quá trình cử đại diện để bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp và chính đáng của
họ, bác bỏ hoàn toàn những luận điệu xuyên tạc rằng Bộ luật Lao động Việt Nam
vi phạm quyền thành lập tổ chức của người lao động tại doanh nghiệp.
Một bước tiến nữa trong việc bảo đảm quyền con người trong
lĩnh vực lao động là việc Việt Nam phê chuẩn Công ước 105 của ILO về xóa bỏ lao
động cưỡng bức vào tháng 6-2020. Trong bối cảnh vấn đề lao động cưỡng bức trên
thế giới được ILO cảnh báo là "khẩn cấp", nỗ lực này của Việt Nam đã
được thế giới ghi nhận và đánh giá tích cực. Những nỗ lực chủ động và tích cực
của Việt Nam vì người lao động đã củng cố uy tín của đất nước trên trường quốc
tế, tạo thuận lợi cho quá trình hội nhập quốc tế và tham gia các hiệp định
thương mại tự do thế hệ mới, góp phần thúc đẩy kinh tế phát triển và hướng đến
một xã hội công bằng, nơi các lợi ích của quá trình hội nhập và phát triển được
chia sẻ một cách công bằng cho người lao động, những người trực tiếp tạo ra của
cải vật chất cho xã hội.
Không thể lấy một kẻ phạm tội để xuyên tạc chủ trương, chính
sách đối với quyền người lao động, cũng như việc triển khai các hiệp định
thương maik Việt Nam đã tham gia ký kết được. Đó là sự khiên cưỡng lố bịch.
No comments:
Post a Comment