Wednesday, December 24, 2014

Vì sao No-U kêu gọi biểu tình cho tử tù Nguyễn Văn Chưởng?



Đêm ngày 24/12/2014, trên page nhóm No-U FC phát đi thông báo, vào 11h sáng 25/12/2014, sẽ ra tượng đài Lý Thái Tổ - Hồ Gươm - Hà Nội để ủng hộ gia đình tử tù Nguyễn Văn Chưởng đòi công lý. Họ tuyên bố “Chúng tôi sẽ giương biểu ngữ, nói chuyện và phát những tài liệu, bài viết liên quan đến vụ án oan trái này. Dù có thể bị bắt vì biểu tình, vì gây rối, vì rải truyền đơn hay vì bất cứ lí do nào khác nhưng chúng tôi chấp nhận vì đây là cách duy nhất chúng tôi có thể làm để cứu một người sắp chết oan trước sự quan liêu và thờ ơ vô cảm của các cấp chính quyền”. Vậy phải chăng nhóm No-U FC chuyên biểu tình chống Trung Quốc, phản đối chính quyền “bán nước, bán biển” này có thực tâm “ủng hộ gia đình tử tù Nguyễn Văn Chưởng đòi công lý” ?


Là người luon tìm hiểu, song hành với mọi hoạt động tìm cách chống phá chính quyền từ nhiều năm nay của nhóm NO-U FC, không phải là vô lý khi hầu hết cộng đồng mạng và chính bản thân họ cũng tự nhận là những “biểu tình viên chuyên nghiệp” chọn địa điểm hoạt động chủ yếu để gây tiếng vang là “quân khu Bờ Hồ”, thời gian thường vào các buổi sáng Chủ Nhật. Nếu như trước đây, kể từ khi thành lâp năm 2011 họ luôn nghĩ ra mọi lý do gắn với “Trung Quốc” để có thể biểu tình, như Trung Quốc cắt cáp, hạ đặt giàn khoan, giết hại ngư dân cho đến tưởng niệm lính Việt Nam cộng hòa chết trong trận chiến Hoàng Sa năm 1974…thì nay khi những lý do này không còn hiện hữu hay dư luận không còn quan tâm nữa, các biểu tình viên cũng chán nản thì họ quay sang kêu gọi biểu tình đòi trả tự do cho Bùi Hằng, thất bại nối tiếp chỉ càng khiến cho dư luận nhận rõ bản chất thật của các cuộc “biểu tình” không còn là YÊU NƯỚC nữa mà chỉ để thể hiện: ĐÒI QUYỀN BIỂU TÌNH + KHUẾCH TRƯỜNG LỰC LƯỢNG CHỐNG CHÍNH QUYỀN!

Chứng minh điều này rất dễ: 

(1) Khi đi biểu tình luôn gắn với các khẩu hiệu, băng rôn, nội dung hò hét chửi bới chính quyền “hèn với giặc ác với dân”, “bán nước”, “đòi thay đổi”....

(2) Khi đi biểu tình luôn được các truyền thông quốc tế phương Tây dõi theo, tường thuật, ca ngợi. Đặc biệt là luôn có truyền âm, phỏng vấn người biểu tình xen cài thể hiện “lòng yêu nước” + “tinh thần phản kháng thể chế chính trị” của các diễn dàn Cờ vàng của Việt Tân như diễn đàn của Chim Quốc Quốc VNCH hay của nhiều đảng phải, tổ chức Cờ vàng khác ở hải ngoại tùy thuộc vào việc tổ chức đó có vai trò, có người tham gia trong mỗi “dự án” biểu tình đến đâu.

(3) Khi đi biểu tình, biết rõ là hành vi vi phạm pháp luật (Nghị định 38 CP) sẽ bị chính quyền ngăn cản nhưng họ không những không nản mà còn mong muốn khiêu khích chính quyền “đàn áp” để có “tư liệu” bằng hình ảnh, thước phim, nhân chứng sống…tố cáo “công an hèn với giặc Tàu, ác với nhân dân yêu nước, bảo vệ chủ quyền”, chứng tỏ Đảng, Nhà nước này “ác với dân”. Những kẻ như Bùi Hằng, Trương Dũng, Lã Dũng, Lê Hoàng, Thúy Nga, Lê Hồng Phong, Lan Lê, Nguyễn Xuân Diện…đều là nhân tố “không thể thiếu”, đi đầu, hung hăng nhất trong mọi cuộc biểu tình.

(4) Sau mỗi cuộc biểu tình, chúng phần chấn, được trả lời phỏng vấn “đài báo quốc tế”, được báo chí hải ngoại Cờ vàng  tôn vinh như những “công dân dũng cảm” chống “cường quyền” và chắc chắn sẽ có những bài tường thuật trị giá vài chục đến vài trăm USD, nổi bật còn được các “đài báo quốc tế” như RFA, BBC, RFI, VOA…và hàng trăm đài báo Cờ vàng khác ký hợp đồng cung cấp tin bài, hình ảnh như “cộng tác viên” lương bèo 200 – hàng ngàn USD mỗi tháng.

(5) Khi có biểu tình sôi nổi, họ còn được các nhân viên ĐSQ Mỹ phương Tây quan tâm, gặp gỡ, cơ hội được “du lịch thế giới” tham dự hội nghị, hội thảo, điều trần …dành cho những “nhà đấu tranh nhân quyền”, “nhà đấu tranh dân chủ”…trong vị thế như “chính khách”, “chính trị gia” như Nguyễn Lân Thắng, Phạm Thị Đoan Trang, Nguyễn Văn Hải Điếu Cày, ..đều “trưởng thành” nhờ biểu tình, viết bài chống chế độ.

Bởi vậy mà Nguyễn Chí Đức – biểu tình viên danh tiếng quân khu Bờ Hồ đã cảm cánh thừa nhận “không có biểu tình là xẹp hết”, nói đúng ra là không có biểu tình là CHẾT DÍ, tan nát hết hàng ngũ, rêu rã hết tinh thần, lung lay hết ý chí, đội ngũ quay sang cắn xé nhau tranh giành “nguồn lợi” rơi rớt, ít ỏi, …còn lại. Nguyên nhân chính vì họ không có chính nghĩa, không có lý luận đấu tranh, không có con người thực tâm xây dựng đất nước, chỉ kẻ “hớt váng” những vấn đềm sự kiện để khuấy động, ăn theo chính sách hai mặt của Mỹ, Phương Tây để mơ ước đẩy lên thành “nhân tố”, quân cờ của phương Tây nếu ngày đẹp trời nào đó chế độ hiện nay tan rã, sụp đổ.
Không tổ chức bất cứ cuộc biểu tình nào nữa suốt thời gian qua, Nguyễn Lân Thắng (biểu tình viên đồng thời là tay săn ảnh cho BBC, RFA…) phát cuồng, phát bệnh, chửi cả “nhân sỹ trí thức” là hèn nhát, “thất bại bạc nhược”…vì không chịu hộ hào biểu tình như trước đây.
Nay bí bách, quẫn bách, chúng quay sang tìm kiếm những vụ án có dấu hiệu oan sai, có gia đình kêu oan được báo chí trong nước ủng hộ, dư luận quan tâm để kích động biểu tình như vụ tử tù Hồ Duy Hải vừa qua, nay tiếp đến tử tù Nguyễn Văn Chưởng. Đây chẳng qua là mánh khóe mới, hy vọng cứu cánh nuôi dưỡng biểu tình, thu hút sự chú ý của nhân dân, truyền thông rằng “NO-U CHƯA CHẾT”



Bởi vậy mới thấy đám Gió Lang thang, Trần Thị Nga, Trương Văn Dũng…đeo bám, tưởng kích động biểu tình nhân vụ Hồ Duy Hải, phút cuối bị CHủ tịch nước can thiệp hoãn thi hành án thì biểu tình hết cớ nổ ra. Nay họ kích động bố mẹ ông Nguyễn Văn Chưởng “tọa kháng” cả tuần ở Bờ Hồ, rải rác một vài anh chị ra “ủng hộ” nhiều ngày nay thấy không có dấu hiệu chính quyền “đàn áp” thì cho rằng cơ hội “nuôi dưỡng” biểu tình đã tiếp tục, mới chính thức đứng ra hô hào. Nhưng vì sợ các “dư luận viên”, người dân khu vực Bờ Hồ phá “nồi cơm”, nên chúng chỉ dám chọn ngày làm việc.

Dù sao cũng thật nhục nhã cho đám tự nhận “nhà đấu tranh dan chủ”, “người bảo vệ nhân quyền”, “người yêu nước” ….khi mà mọi nỗ lực đều báo trước thất bại. Mong rằng công an, chính quyền Hà Nội mạnh tay túm gọn cái đám ăn hôi, lấy nghề gây rối kiếm sống này, triệt luôn tư tưởng của những KÝ SINH TRÙNG VÀO LÒNG YÊU NƯỚC này.
Võ Khánh Linh

Monday, December 22, 2014

Vài lời Võ Khánh Linh gửi bạn Mẹ Nấm Gấu



Nghe nói tôi thường được bạn Mẹ Nấm Gấu ưu ái nhắc đến tên tôi với sự tự hào rằng, tôi không dám ra mặt đối thoại trực diện, không dám dùng skype khi tranh luận. Tôi biết, bạn luôn dành ngôn từ khinh bỉ những ai bị bạn úp cho cái mũ “dư luận viên ẩn danh”, bởi vậy có lẽ tôi trong số ít ỏi luôn được bạn quan tâm? Hoàng Thị Nhật Lệ cho tôi biết, bị bạn block từ lâu nên không có “cơ hội” ra vào nhà của bạn và trả lời thách thức của bạn! Nhưng các em đó giờ bận rộn lắm rồi, dù có mở block mời các em ấy họ cũng chẳng có thời giờ đâu vì đang dồn sức cho những năm cuối đại học rồi.

Nếu vì tôi là người luôn đánh phá bạn Mẹ Nấm Gấu suốt từ năm 2009 thì tôi phải là kẻ thù truyền kiếp ấy chứ nhỉ? Nếu vậy thì tôi thường hắt hơi, nheo mắt nhiều đến thế, hóa ra là bạn Mẹ Nấm Gấu “nặng ân tình” với tôi?

Giải thích theo logic thông thường nhất, có lẽ dạo này Mẹ Nấm Gấu chẳng còn “địch thủ” nào nữa chăng? Cái đó phải chăng mới đáng sợ nhất với một facebooker khi nhà cửa vắng tanh lạnh ngắt? Những bài viết tấn công của một “dư luận viên ẩn danh” lại từng đem lại ích lợi vô hình nào đó với bạn?

Nói thật là tôi thấy bạn Mẹ Nấm Gấu bị đánh hội đồng và cô đơn quá nên giờ tôi thấy thương cảm cho bạn hơn. Sao đám đàn ông zân chủ kia lại lỡ dùng dao phay, đại bác đối xử với người phụ nữ cùng chiến tuyến với mình thế nhỉ? Đến cả người ân tình, một ngày cũng nên nghĩa phu thê cũng cạn tàu ráo máng, chấp nhận phơi bày sự đểu cáng, tận cùng của sự phỉ nhổ để dựng lên chân dung “Vừa hợp tác vừa đấu tranh” khủng khiếp như vậy. Anh ta đã chấp nhận sự chửi rủa của xã hội để cùng “chết” với bạn!
Là người phụ nữ chọn cách sống an phận, chăm sóc 2 con và vun vén cho chồng, không muốn gánh thị phi xã hội, tôi thấy thế giới của bạn Mẹ Nấm Gấu mới thật đáng sợ.
Khi chọn cách hành xử bất chấp pháp luật, phá bỏ “xiềng xích” xã hội, dám đối diện để đòi “tự do” theo quan điểm của mình, tức bạn đã sẵn sàng đối diện với nhà tù, với dư luận phản ứng, với mọi sự trả giá… Tôi khâm phục vì bạn dám trà đạp lên tất cả để thể hiện sự viên mãn và sự tư tin cho rằng mình luôn đúng!
Nhưng khi bạn nhắc, khơi gợi, khiêu khích đến tôi – một kẻ chuyên đánh phá bạn lâu nay lại “lãng quên” bạn thì tôi thấy bạn thật đáng thương vô cùng. Bạn không sơ công an, nhà tù, không sợ sự chửi rủa của xã hội, thậm chí nó kích thích bạn hành động để được tán thưởng từ thế giới ảo, mà nay bạn sợ sự lãng quên, sự quay lưng của thế giới ảo với chính mình. Phải chăng lượng fan sút giảm khủng khiếp đang khiếu bạn muôn “chiêu dụ” một kẻ mà cho là “dư luận viên” để lấy lại “danh tiếng” cho mình?

Tôi biết rõ về sự ra đời của bé Gấu, về lý do vì sao chị Beo Hồng cho bạn bị đánh ghen vì một số người biết việc (thậm chí từ chính phe bạn) inbox chia sẻ tường tận với tôi, nhưng tôi cho rằng, lấy đời tư của phụ nữ đơn thân đang vật lộn mưu sinh (dù cách mưu sinh ấy rất đáng khinh) thì tôi vẫn thấy bé Gấu đẹp trai, ngộ nghĩnh hoàn toàn xứng đáng hưởng hạnh phúc từ người lớn có trách nhiệm. Vì vậy tôi đọc được nỗi sợ của bạn và tôi hiểu vì sao đám an ninh, công an Việt Nam rất kém cỏi mà vẫn rảnh tay đến vậy.

Cách tốt nhất để bạn “tự chết” với xã hội là lãng quên mà để mặc bạn “tự do” phá quấy. Nhưng tôi cảm thông với họ vì những nguyên tắc chết tiệt về thứ trách nhiệm gắn với đồng lương mà họ cứ phải “nhằng nhẵng” đi theo những trò lố bịch, giải ngân, nuôi dưỡng hình ảnh “người đấu tranh nhân quyền” cho bạn.

Phải chăng đã đến lúc cái phong trào dân chủ ảo tưởng ấy vỡ mộng về nhau, chửi rủa, bới móc nhau đến tường tận thì đám “dư luận viên” chúng tôi nên chỉ ngồi xem và học hỏi?
  
 Võ Khánh Linh

Saturday, December 13, 2014

Nước cờ hay trong việc bảo vệ chủ quyền của Việt Nam bằng pháp lý




Bắt đầu vào tháng 1-2013, khi Philippines nộp đơn lên Tòa án Trọng tài Liên hợp quốc về Luật Biển (ITLOS) tại La Hay, Hà Lan, yêu cầu xem xét việc tranh chấp lãnh thổ giữa Trung Quốc và Philippines tại Biển Đông. Phía Trung Quốc đã vài lần tuyên bố không tham gia vụ kiện và khăng khăng chỉ tham gia các cuộc đàm phán trực tiếp với Philipines, nhưng tòa án vẫn cho Bắc Kinh thời hạn chót tới ngày 15-12-2014 để gửi phản biện.

Trong hồ sơ vụ kiện của Philippine có chồng lấn đòi chủ quyền với một số đảo của Việt Nam, Việt Nam đương nhiên là nước có quyền và nghĩa vụ liên quan. Tháng 11/2014 vừa qua, Việt Nam gửi đến Toà bản tuyên bố quyền lợi với 3 điểm chính:

— Việt Nam công nhận quyền trọng tài của Toà.

— Việt Nam yêu cầu Toà lưu ý bảo vệ quyền lợi hợp pháp của Việt Nam ở 2 quần đảo HS, TS, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa khi đưa ra phán quyết trong vụ kiện của Phi chống Trung Quốc.


— Việt Nam phản bác đường chín đoạn là “không có cơ sở pháp lý”.


Với văn bản này, một số chuyên gia quốc tế gọi Việt Nam đã “đi cửa sau” vào vụ kiện của Phi, lựa chọn ghế “bên có quyền lợi liên quan” để vừa tránh được công đoạn chuẩn bị phức tạp cho một vụ kiện riêng rẽ, va tránh phải ngồi ghế nguyên đơn chống Trung Quốc.

Ngày 7-12-2014, Trung Quốc ra tuyên bố văn kiện về lập trường của nước này, kiên quyết không tham gia vụ kiện về tranh chấp biển Đông và phê bình gay gắt việc Philippines đệ trình tranh chấp lãnh thổ trên biển Đông lên Tòa án Quốc tế. Đồng thời, Bắc Kinh khẳng định Tòa án Trọng tài quốc tế không có quyền tài phán trong vụ Philippines kiện Trung Quốc. (Trung Quốc luôn đòi đàm phán song phương, không cho bất cứ bên thứ ba nào xía vào).

Từ khi nộp đơn, Bộ Ngoại giao Việt Nam không thông tin báo chí, nhưng đến ngày 11-12, trả lời câu hỏi của phóng viên báo chí đề nghị cho biết phản ứng của Việt Nam trước Văn kiện lập trường ngày 7-12 vừa qua của Chính phủ Trung Quốc về Vụ kiện Trọng tài Biển Đông, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình nêu rõ một lần nữa, Việt Nam tuyên bố có đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý để khẳng định chủ quyền đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cũng như các quyền và lợi ích pháp lý khác của Việt Nam ở Biển Đông.

"Lập trường nhất quán của Việt Nam là kiên quyết bác bỏ yêu sách của Trung Quốc đối với quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và vùng nước phụ cận cũng như yêu sách “các quyền lịch sử” của Trung Quốc đối với vùng nước, đáy biển, lòng đất dưới đáy biển bên trong “đường đứt đoạn” do Trung Quốc đơn phương đưa ra” - Người Phát ngôn Lê Hải Bình nhấn mạnh.

Trước đây các nhân sỹ trí thức, các zận chủ gia liên tục thóa mạ, vu cáo chính quyền bán nước, không dám kiện Trung Quốc ra tòa quốc tế đòi chủ quyền. Trên thực tế, nhiều học giả đã nêu ra vấn đề này không thực sự khả thi, nhưng không phủ nhận nó có giá trị pháp lý trong duy trì tình trạng tranh chấp mà Việt Nam không thể/không nên tránh lé. Ông nghị Hoàng Hữu Phước đã từng có giải thích trong bài “ Biển Đông – Vì Sao Việt Nam Không Khởi Kiện” cho thấy hiện “ không có bất kỳ một cơ chế hữu hiệu nào để Việt Nam “đòi lại sự công bằng và công lý” cho vùng lãnh thổ và lãnh hải bị Trung Quốc xâm lấn” ở cả 3 cơ chế Tòa Án Công Lý Quốc Tế: (International Court of Justice  ICJ), Tòa Luật Biển Quốc Tế (International Tribunal for the Law of the Sea ITLOS) Trọng Tài Thường Trực Quốc Tế   (Permanent Court of Arbitration PCA)

Nghị Phước cũng cho biết, Đảng, Nhà nước đã cân nhắc và “sáng suốt, chủ động bày thiên la, giăng địa võng, để đạt năm điều quan trọng sau: (a) từng bước cô lập Trung Quốc về ngoại giao trên trường quốc tế, (b) nêu cao chính nghĩa của Việt Nam như thành viên có trách nhiệm của Liên Hợp Quốc trong tuân thủ nguyên tắc mang tính nghĩa vụ trong giải quyết hòa bình các tranh chấp theo những biện pháp đề nghị trong Hiến Chương, (c) nêu cao chính nghĩa của Việt Nam như thành viên có trách nhiệm của Liên Hợp Quốc đối với hòa bình và an ninh trong khu vực cũng như trên thế giới, (d) được quốc tế ủng hộ ngay đối với tranh chấp ở Biển Đông, và (e) duy trì hòa bình để tiếp tục xây dựng đất nước vì sự ấm no, hạnh phúc, an toàn của nhân dân và hậu duệ của dân tộc Việt Nam.

Nghị Phước cũng nêu ra vấn đề:

 Và khi mọi cơ quan pháp lý quốc tế đều không bao giờ có thể là nơi hữu hiệu có ý nghĩa và giá trị thực tế để giải quyết tranh chấp biên giới lãnh thổ với Trung Quốc, con đường duy nhất để thu hồi tất cả các phần lãnh thổ và biển đảo bị Trung Quốc chiếm đóng là sử dụng vũ lực cho một cuộc chiến tranh có tuyên bố trên quy mô tổng lực. Vấn đề là cuộc chiến tranh ấy có giải quyết được vấn đề khi Việt Nam là thành viên có trách nhiệm của Liên Hợp Quốc và của ASEAN cũng như tất cả các tổ chức quốc tế mà Việt Nam là thành viên, lại sử dụng điều trái với nghĩa vụ để làm trầm trọng thêm tình hình khu vực vầ thế giới, phủ nhận và xúc phạm sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế đang dành cho một Việt Nam chính nghĩa.

Ủng hộ các kế sách của Đảng và Nhà Nước – những hậu duệ chiến thắng của dân tộc Việt Nam chiến thắng – để xây dựng đất nước hùng cường, với các nội dung dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh, phồn thịnh, hạnh phúc, tất cả tạo nên sức mạnh thể chất, tinh thần, tiềm năng, tiềm lực, từ đó thực hiện đại cuộc thu hồi toàn bộ biển đảo và lãnh thổ từ tay Trung Quốc – đó là đại cuộc của tương lai mà chính hôm nay đã khởi đầu bằng sự tỉnh táo mưu trí của các lãnh đạo Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trong xử lý tranh chấp ở Biển Đông.

Bằng nước cờ pháp lý qua “khe cửa sau” kia cho thấy, Đảng và Nhà nước không hề tránh né đối đầu pháp lý với Trung Quốc, đã trù tính trước, đã chuẩn bị hồ sơ pháp lý đầy đủ để khi có “cơ hội” trưng ra. Mọi nước đi đều được tính toán sao cho “có lợi” nhất. Ở bên anh Trung Quốc thâm hiểm, bá quyền, ngang ngược mà chỉ có sách lược duy nhất là “đồng minh với Mỹ để bảo vệ chủ quyền” thì chẳng mấy chốc đám nhân sỹ trí thức, chấy rận zân chủ kia sẽ đem con dân nước Việt ra làm mồi cho cá ở Thái Bình Dương!
 Võ Khánh Linh

Thursday, December 11, 2014

Sinh viên vạch mặt trò biểu tình nhân quyền



 

Nguyễn Quang Bách, sinh viên Học viên Báo chí cùng với Kybo đã vạch mặt trò lợi dụng dân khiếu kiện biểu tình vì “nhân quyền”, “công lý” ngày 9/12/2014 của đám phản động khác áo “dân chủ” Trương Văn Dũng đầy ngoạn mục. Clip “Phản động No-U Trương Văn Dũng kích động, chỉ đạo "dân oan" kéo về HN gây rối” của Việt Vision bị tắc ngẽn tối ngày 9/12/2014 vì lượng người xem quá tải, đã gây sốc trên mạng Internet!

https://www.youtube.com/watch?v=TMTfeeDC8Cw

 Nghe nói để có những thước phim này, “phóng viên” của Việt Vision đã vận dụng đủ chiêu kế “lừa” những nhân viên an ninh, bảo vệ ở đó. Bạn Nguyễn Quang Bách (facebooker Phích Nước Nóng) tiếc hùi hụi vì bị nhân viên an ninh xóa mất đoạn clip ghi lại bằng chứng vạch mặt “dân oan”. Nhưng khác với đám rận chủ, họ thông cảm và chia sẻ với lực lượng bảo vệ ở đây.

Trong bài tường thuật Rắn giả lươn”   của mình, facebooker Phích Nước Nóng đã làm sáng tỏ bản chất “biểu tình vì nhân quyền” này của những người tham gia:

-         Lực lượng “dân oan” hôm nay chủ yếu mặc ĐỒNG PHỤC là áo đỏ in dòng chữ “Dương Nội Hà Đông kêu cứu” , nhưng gần nửa số đó nói giọng Nam, đó là còn chưa kể “dân oan” mặc áo khác đến từ các tỉnh Hải Phòng và lân cận???

-         Bà “dân oan”  Đinh Thị Hòa cho biết, bánh mỳ và cơm là do mọi người tự chuẩn bị ở nhà mang đi, nhưng chắc bà không phải là “cư dân mạng” thế nhưng trên FB Fanpage của “Cơm Dân Oan” có đăng tải hình ảnh bánh mỳ chả chuẩn bị cho “dân oan” ăn trưa do đám “dân chủ” Lý Quang Sơn, Mai Thanh…phục vụ từ nhiều ngày nay???

-         “Dân oan” Nguyễn Bá Phương trả lời phỏng vấn, cho cả phường Dương Nội đều đứng lên đấu tranh là 356 hộ dân, vậy tại sao “chỉ có được vài người đi kêu oan, trong đó hơn nửa là người từ vùng khác tới”, phải chăng “Dân oan” Dương Nội thuê “dân oan” cả nước gia nhập, mặc ĐỒNG PHỤC cho đông???

-         Trương Văn Dũng núp giữa đám “dân oan”, gọi từng người ghé tai “chỉ đạo” rất oách, điều khiểu họ cách đối phó với 2 thanh niên trẻ, kiên quyết không chịu “trả thù” như hắn hô hào trên facebook trước đó??? Trong clip khác do chính tay Dũng quay, cảnh bà diễn viên điện ảnh Kim Chi phân phát tiền của “đồng bào yêu nước hải ngoại” cho từng “dân oan”, nội bộ Hội Bầu Bí tương thân của ekip Trương Dũng-Trần Thị Nga đang tan nát chỉ vì nghi ngờ nhau trí trá, ăn tiền “hỗ trợ dân oan” của Nguyễn Tường Thụy - Nguyễn Thị Huần

Khi bị 2 bạn trẻ này vạch mặt, Trần Thị Nga ở Hà Nam cập nhật diễn biến qua mạng Internet làm ngay bảng biển vu cáo công an “côn đồ” đàn áp nhân quyền (chúng phong ngay cho sinh viên Nguyễn Quang Bách, Kybo là công an côn đồ?). Đồng bọn của Nga tag cây bút Dân làm báo Ngọc Nhi Nguyễn vào cuộc “bút chiến”.

 

Trong vài tích tắc sau đó, Ngọc Nhi Nguyễn cho ra sản phẩm “Cần phải vô hiệu hóa những tên tay sai này” , song cách duy nhất mà tay “bút chiến” này có thể hiến kế được là phải có những những trí thức như nhà văn, nhà báo, blogger “khóa” miệng những “tay sai” này, còn nếu không có “trí thức” nào chịu đi cùng thì các “dân oan” chỉ còn cách “đừng để ý”, “quay lưng” để họ “tự bỏ về thôi”!!!

Tội nghiệp “dân oan”, “dân chủ”, mới trước đó không lâu chúng đã chửi đám “nhân sỹ trí thức” là trí ngủ, đám blogger là anh hùng bàn phím, hèn nhát chứ không dám đấu tranh, gây chiến, khiêu khích với chính quyền, công an như chúng. Cộng đồng blogger hiến kế rằng, đám No-U Trương Văn Dũng, Thúy Nga nên có chiến lược “tuyển lựa, huấn luyện dân oan” từ đủ hạng người du thủ, du thực, thần kinh, già cả ốm yếu không còn khả năng lao động…đang cư trú ở Hà Nội, sử dụng theo “hạng mục đầu tư” và “dự án” được quan thầy duyệt cấp USD sẽ hiệu quả hơn, đỡ bô nhếch và lố lăng hơn!!!