Monday, July 29, 2013

Đừng phán xét dễ dãi như thế


Đừng phán xét dễ dãi như thế

Mình mới đọc một bài viết của Hội Anh Em Dân Chủ - Brotherhood For Democracy đăng bài “Hàn Quốc “lột xác” sau chiến tranh” với lời phụ họa cho rằng: “VN và HQ đều bị tán phá bởi chiến tranh, nhưng HQ không có Đảng CS nên họ đã trở thành 1 cường quốc về kinh tế và quân sự. VN có Đảng CS nên vẫn là nước nhược tiểu về kinh tế và quân sự…” Những lập luận kiểu này mình đã nghe các “chiến sỹ dân chủ” nhai đi nhai lại mấy chục năm qua rồi xem ra vẫn chưa thấy chán, thôi thì đành dành một topic về chủ đề này. Xin trả lời mấy bạn ở Hội Anh em dân chủ này như sau:

Thứ nhất, sự khác nhau căn bản giữa HQ và VN là HQ có một nhà độc tài - anh hùng Park Chung Hee còn VN “bị” lãnh đạo và theo đường lối nhân bản của Hồ Chí Minh nên không có được một nền tảng vật chất tạo đà cho sự phát triển đó.

Để thấy rõ điều này, mời các bạn đọc http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php?topic=19803.10, trong đó có nói về America's Korea, Korea's Vietnam (tạm dịch: Chiến tranh Triều Tiên với Mỹ, chiến tranh Việt nam với Triều tiên) của Charles K. Armstrong, trong đó cho biết HQ đã gửi hơn 300.000 lính đánh thuê cho Mỹ tới miền Nam Việt Nam. Ngày này nhìn về lịch sử phát triển thành con rồng Châu Á, giới trẻ Hàn Quốc chỉ biết nói “Tôi biết ơn Việt Nam”. Vì sao? Hồi ấy, CP Mỹ đổ viện trợ vào " bơm " miền nam VN phồn vinh hơn Đại Hàn ... Park đã chọn bài toán 4 lợi ích : (1) Đáp ứng yêu cầu đồng minh, bán cho CP M gần 400.000 lính đánh thuê (số liệu hiện vẫn chưa thống nhất), và 1,1 triệu phụ nữ Hàn phục vụ các nhu cầu của họ, đổi lấy viện trợ kinh tế văn hóa xã hội. (2)Thanh lọc xã hội bằng biện pháp quân phiệt, trấn áp thành phần chống đối và tầng lớp lưu manh làm cản trở chương trình canh tân đất nước, tống hết vào án lính " xuất khẩu ", nổi tiếng côn đồ hung hăng tàn độc, giao quân cho mỹ đưa đi ngoài nước " giết " dùm. (3)Dùng phần lớn tiền ấy làm học bổng dành đào tạo các nguồn nhân lực kỷ thuật then chốt cần cho kế hoạch công nghiệp hóa ...(4) Giáo dục thế hệ hậu bị khắc ghi hận nhục phải trả bằng chính kết quả học tập nghiên cứu và làm việc, khi mỗi tháng nhận trợ cấp đều tuyên hứa xác nhận biết rõ đây là tiền đã phải đánh đổi xương máu 1,5 triệu đồng-bào của mình nhằm thực hiện hoàn thành các mục tiêu Học-thuyết K ( Kungfu Korea ... ). Do vậy, phần lớn tầng lớp tri thức Hàn độ tuổi trung niên ngày nay, đều mong muốn làm điều gì đó có thể, nhằm đền đáp phần nào, vì với họ" ... nếu như không có cuộc chiến Vietnam?".

Ngày nay HQ đang được lãnh đạo bởi con gái nhà độc tài Park này.

Sự so sánh tại sao VN không được như HQ chỉ bởi VN không có một nhà lãnh đạo dám làm mọi giá để phát triển kinh tế xã hội bất chấp mọi tiêu chuẩn đạo đức, nhân văn, nhân quyền như lãnh tụ Park Chung Hee của họ. Đem các tử tù cho Mỹ giết giùm nhưng gây tội ác tuyệt chủng ở Việt Nam; đem đàn bà đi phục vụ lính Mỹ để lấy tiền phát triển kinh tế quả là những sáng kiến có một không hai, liệu mấy lãnh tụ dám làm?

Thứ hai, HQ mặc dù chia đôi nhưng chắc chắn không bị chia rẽ trong thống nhất như VN khi phải đối đầu với cả đám quân thánh chiến ngoài biên giới, sự phong tỏa cô lập, kìm hãm kinh tế của Mỹ và đồng minh mấy chục năm sau chiến tranh trong điều kiện kinh tế đã kiệt quệ hoàn toàn cũng như phải “nuôi” cả đám người vọng Mỹ,  cả dân tộc với đa số tiểu nông, mù chữ hậu quả của chính sách “ngu dân”, sự phân hóa dân tộc, vùng miền là hệ lụy chính sách “chia để trị” ngàn đời nay…

Thứ ba, thấy rõ là đến nay, bất chấp Đảng CSVN đang nỗ lực phát triển quan hệ quốc tế, tận dụng nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy nội lực bên trong, nhưng hàng hoạt nhân tố vẫn nhăm nhăm “kìm hãm”. Đơn giản nhất đã thấy trong chuyến đi thăm Mỹ của CTN TTS vừa qua đấy thôi, đám người Việt lưu vong đã đành, trong nước thì đám “zân chủ” đua nhau cầu cạnh Chính phủ Mỹ, LHQ quay trở lại cấm vận Việt Nam, không thông qua TPP, không đón tiếp cấp cao… chỉ khi Đảng CSVN thoái lui nhường quyền lực cho đám ô hợp này thì chúng mới thỏa chăng?. Một dân tộc luôn tìm mọi cách phá nhau, muốn dân tộc mình tối tăm vì đã theo Đảng CSVN đẩy đuổi chúng ra khỏi chiếc bánh quyền lực trong sự hận thù điên cuồng thì trách ai?

Chưa kể tư tưởng vọng ngoại ăn sâu thấm đấm, bao nhiều tiền của đầu tư cho “du học” nhưng phần lớn muốn hưởng thụ cuộc sống ở nước ngoài, chẳng muốn về nước để “chung vai gánh vác”. Tiền của một năm đốt bao nhiêu ngoại tệ cho du học và biến mất.

Nhìn lại các cường quốc ngày nay cho thấy, phần lớn đều phát triển trên nền tảng “cướp bóc”, đè đầu cưỡi cổ dân tộc khác. Xứ Việt mình vốn được định hình trên bản đồ ở vị trí quá nhạy cảm, luôn là mục tiêu khát vọng chiếm giữ hàng đầu của các cường quốc, nên trải qua hết cuộc chiến này đến cuộc chiến khác, suốt ngày chỉ lo chống chứ xâm chiếm, cướp bóc được của ai đâu. Bao nhiêu “tinh binh”, “tinh tú”, “anh hùng” bị đốt ngoài chiến lũy, chỉ còn đàn bà, trẻ nhỏ, phế binh hoặc thành phần cơ hội sót lại lấy đâu người phát triển đất nước và nhất là VN chưa có nhà …độc tài như Park Chung Hee.

Google về Hội Anh em dân chủ thì thấy có vẻ Hội này rất …vọng Mỹ, bài chế độ khá cực đoan, được điều hành bởi một số tù chính trị như Nguyễn Văn Đài, Phạm Văn Trội, nên lập luận của các bạn này cũng thực dễ hiểu!

Võ Khánh Linh

 

 

 

17 comments:

  1. Hoi nay do may anh em Viet Tan lam ra ma

    ReplyDelete
  2. "He made S korea the way it was because.. he sent Our troops to Vietnam, the US cut a deal with the S korean government, promising somewhat of 10 billion dollars of US taxpayer's money for us to send troops to Vietnam. I'm sorry if this may give you a wrong impression of our country, but PCH said yes. He sent troops to vietnam, we got money, boosted or economy, and our military might."

    http://www.abovetopsecret.com/forum/thread182593/pg1

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xin cảm ơn bác Mít sờ tơ Khù Văn Khoằm, xin dịch sơ lược đoạn này: "Ông đã cải biến Hàn Quốc theo cách gửi quân đội tới Việt Nam và Mỹ cám kết dành một khoản tiền 10 tỷ đô la tiền thuế cho việc gởi quân sang Việt Nam. Tôi rất tiếc nếu điều này có thể khiến các bạn có ấn tượng xấu về đất nước chúng tôi, nhưng Park Chung Hee đã đồng ý. Ông ta đã đưa quân đến Việt Nam, chúng tôi đã có tiền để thúc đẩy nền kinh tế và quân sự của chúng tôi "

      Delete
  3. Cảm ơn Sách Hiếm đã edit bài này rất hay
    http://sachhiem.net/THOISU_CT/ChuV/VoKhanhLinh02.php

    ReplyDelete
    Replies
    1. HÀN QUỐC TỪNG LÀM GIÀU NHỜ CHIẾN TRANH Ở VIỆT NAM

      Lâu nay, một bộ phận giới trẻ lấy hình ảnh phát triển của Hàn Quốc ngày nay để so sánh với Việt Nam và vội vàng phê phán Đảng Cộng sản Việt Nam với những nhận xét khá dễ dãi và khập khễnh. Nhưng sự thật bản chất vấn đề có đúng như vậy?

      Hội Anh Em Dân Chủ – Brotherhood For Democracy đăng bài “Hàn Quốc “lột xác” sau chiến tranh” với lời phụ họa cho rằng: “Việt Nam và Hàn Quốc đều bị tàn phá bởi chiến tranh, nhưng Hàn Quốc không có Đảng Cộng sản nên họ đã trở thành 1 cường quốc về kinh tế và quân sự. Việt Nam có Đảng Cộng sản nên vẫn là nước nhược tiểu về kinh tế và quân sự…”.

      Những lập luận kiểu như thế này, chúng ta đã đọc mỏi mắt, nghe mòn tai rồi. Dẫu biết nếu ai đó cố tình ngu thì chúng ta nói cách nào họ vẫn phô bày trí tuê của mình, nhưng chúng ta vẫn phải nói.

      I. Chiến tranh Nam - Bắc Triều Tiên chỉ kéo dài 3 năm, kết thúc năm 1953. Cả về thời gia và hậu quả của nó không thể nào so sánh được với chiến tranh chống Mỹ của Việt Nam.

      Chiến tranh chống Mỹ của VN diễn ra trong 21 năm, với 5 triệu quân dân bị chết, hàng triệu người khác bị thương, nhiễm chất độc, số bom đạn kỷ lục trong tất cả các cuộc chiến. Đến ngày hôm nay hậu quả cũng chưa khắc phục hết.

      II. Hàn Quốc đã bất chấp đạo lý làm giàu bởi chiến tranh ở Việt Nam:

      Trong tài liệu America’s Korea, Korea’s Vietnam (tạm dịch: Chiến tranh Triều Tiên với Mỹ, chiến tranh Việt Nam với Triều Tiên) của Charles K. Armstrong cho biết Hàn Quốc đã gửi hơn 300.000 lính đánh thuê cho Mỹ tới miền Nam Việt Nam.

      Ngày nay nhìn về lịch sử phát triển thành con rồng Châu Á, giới trẻ Hàn Quốc chỉ biết nói “Tôi biết ơn Việt Nam”. Vì sao? Hồi ấy, Chính phủ Mỹ đổ viện trợ vào “bơm” miền Nam Việt Nam phồn vinh hơn Đại Hàn… Park đã chọn bài toán 4 lợi ích:
      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    2. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      (1) Đáp ứng yêu cầu đồng minh, bán cho Chính phủ Mỹ gần 400.000 lính đánh thuê (số liệu hiện vẫn chưa thống nhất), và 1,1 triệu phụ nữ Hàn phục vụ các nhu cầu của họ, đổi lấy viện trợ kinh tế văn hóa xã hội.

      (2) Thanh lọc xã hội bằng biện pháp quân phiệt, trấn áp thành phần chống đối và tầng lớp lưu manh làm cản trở chương trình canh tân đất nước, tống hết vào án lính “xuất khẩu”, nổi tiếng côn đồ hung hăng tàn độc, giao quân cho Mỹ đưa đi ngoài nước “giết” dùm.

      (3) Dùng phần lớn tiền ấy làm học bổng dành đào tạo các nguồn nhân lực kỷ thuật then chốt cần cho kế hoạch công nghiệp hóa…

      (4) Giáo dục thế hệ hậu bị khắc ghi hận nhục phải trả bằng chính kết quả học tập nghiên cứu và làm việc, khi mỗi tháng nhận trợ cấp đều tuyên hứa xác nhận biết rõ đây là tiền đã phải đánh đổi xương máu 1,5 triệu đồng-bào của mình nhằm thực hiện hoàn thành các mục tiêu Học-thuyết K (Kungfu Korea…). Do vậy, phần lớn tầng lớp tri thức Hàn độ tuổi trung niên ngày nay, đều mong muốn làm điều gì đó có thể, nhằm đền đáp phần nào, vì với họ “… nếu như không có cuộc chiến Vietnam?”.

      III. Không những thế, sau 1975, VN phía Bắc phải đánh Trung Quốc, phía Tây Nam phải đánh Ponpot, tiêu hao rất nhiều sức người sức của.

      IV. Hàn Quốc mặc dù chia đôi nhưng chắc chắn không bị chia rẽ trong thống nhất như Việt Nam khi phải đối đầu với cả đám quân thánh chiến ngoài biên giới, sự phong tỏa cô lập, kìm hãm kinh tế của Mỹ và đồng minh mấy chục năm sau chiến tranh trong điều kiện kinh tế đã kiệt quệ hoàn toàn cũng như phải “nuôi” cả đám người vọng Mỹ, cả dân tộc với đa số tiểu nông, mù chữ hậu quả của chính sách “ngu dân”, sự phân hóa dân tộc, vùng miền là hệ lụy chính sách “chia để trị” ngàn đời nay…

      V. Cuối cùng, vì Việt Nam dư thừa quá mức những tri thức mà chỉ biết ngồi "so sánh".

      Hình ảnh : 1 vụ thảm sát do lính Hàn thực hiện ở VN. http://www.vnweblogs.com/post/13176/273519

      (HẾT)

      Delete
  4. HỒI KÍ CỦA KIN JI SUN

    NGUỒN :http://sachhiem.net/THOISU_CT/ChuK/KimKiTae.php

    Hwang Sang Cheol
    29 tháng 7, 2010
    LTS: Tiếp theo tập hồi ký của Kim Jin Sun, (bấm vào chữ để xem bài) chúng tôi nhận được bản tiếng Anh của bài tiếng Hàn do tướng về hưu Kim Ki Tae viết. Ông kể lại những vụ thảm sát dân lành ở Việt Nam trong thời chiến của thế kỷ 20, lúc quân Đại Hàn đi theo gót chân của quân "đồng minh" với Hoa kỳ cùng nhau kéo vào miền Nam Việt Nam để "tiêu diệt Việt Cộng". Như thế là nội chiến hay sao?

    Quân đội ngoại quốc là chủ chốt trong cuộc chiến Việt Nam. Đây là sự thật không ai có thể chối bỏ. Đây là những sự thật mà nhiều người không muốn biết có lẽ vì quá mức có thể tin được. Ngày nay có nhiều người nhắc đến chữ "Sự Thật", nhưng lại không muốn nhớ đến nhiều sự thật làm cho những điều họ muốn nói trở nên kém quan trọng.

    Xin bạn đọc thân hữu giúp gửi cho bản tiếng Việt nếu đã có sẵn để chúng tôi khỏi mất thêm thời gian dịch cho bà con Việt Nam đọc. Cám ơn nhiều. (SH)

    Bổ túc ngày 02 tháng 8, 2010: Tòa sọan nhận được sự đáp ứng, xin thay mặt độc giả gửi lời cảm ơn dịch giả Nguyễn Trí Cảm. Những bức hình đều là tài liệu giải mật để minh họa bức tranh thật của cuộc chiến, nhưng không nhất thiết cùng địa điểm mà tác giả đề cập trong bài. (SH)

    (MỜI XEM TIẾP)

    ReplyDelete
    Replies
    1. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      Một đại tá về hưu, Kim Ki Tae, kể về việc các binh lính Đại Hàn giết hại thường dân Việt Nam một cách có hệ thống trong thời kỳ Chiến Tranh Việt Nam.
      Hwang Sang Cheol/ rphóng viên của tạp chí The Hankyoreh21

      Yoon Yong Ah dịch từ tiếng Hàn sang Anh ngữ - Nguyễn Trí Cảm Việt ngữ

      Nguồn http://tw.myblog.yahoo.com/jw!Xm47dpuEA0b9oUG3.NW4mJk-/article?mid=604

      Ai giết ai ?

      Binh lính Đại Hàn giết quá nhiều người Việt Nam, nhưng chẳng có người lính Đại Hàn nào thú nhận là có sự tham dự của họ trong những cuộc chém giết này.

      Có phải mọi chứng cứ của các nạn nhân thường dân Việt Nam của việc thảm sát là không đúng sự thật ?

      Và bài tường thuật trong tám tháng của tạp chí Hankyoreh21 không gì khác hơn là sự phóng đại ?

      Và không một cựu chiến binh can đảm nào sẽ kể lại câu chuyện thật của những gì đã xảy ra ?

      Chúng tôi xin hân hạnh giới thiệu Kim Ki Tae, một đại tá đã về hưu 65 tuổi, người từng là đại úy lính thủy quân lục chiến nằm ở tuyến đầu trong một năm, trong cuộc Chiến tranh Viêt Nam .

      Ông chia sẻ với chúng ta tất cả kinh nghiệm của mình trong suốt thời gian quân ngũ ở nơi đấy. Ông tiết lộ các câu chuyện tàn ác của lính Đại Hàn là sự thật

      Ngay cả chúng tôi, ngay chính người tường thuật về sự tàn ác, không khỏi nghi ngờ sự thật này.

      “Có phải quân lính Đại Hàn thật sự giết hại những thường dân vô tội Việt Nam một cách có hệ thống?”

      “Có khả năng quân lính Đại Hàn bắn những người phụ nữ không vũ trang và con cái của họ không?”

      Kim Ki Tae, một cựu chiến binh của cuộc chiến Việt Nam, đã thảo luận tất cả vấn đề này với thái độ điềm tĩnh và chân thành. “Tôi nhận được lệnh giết những thường dân Việt Nam và cũng chính tay tôi bắn họ trong thời kỳ Chiến tranh Việt Nam”

      Chúng tôi gặp ông ta trong một buổi tổ chức họp mặt kỷ niệm năm thứ 25, ngày chấm dứt cuộc Chiến tranh Việt Nam.

      Tạp chí The Hankyoreh21 sẵn sàng chia sẻ với thế giới những chứng cứ chân thật của ông Kim.

      Một hố bom ở Việt Nam. Kim nhớ đến hố bom được tạo ra từ chiến đấu cơ ném bom F 4 của Mỹ để lại.

      Một hố bom khổng lồ rộng khoảng 7 đến 8 m và sâu khoảng 3 hay 4 m. Ông ta cho rằng quả bom được làm ra (có trọng kượng) khoảng 500 cân Anh (227 kg).

      Tiếng nổ của bom phải xé toạc màng nhĩ và quét sạch mọi thứ trong vòng bán kính 5 dặm (# 8 km). Ông ta nói rằng ông không thể nào quên việc gì đã xảy ra trong hố bom ấy.

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    2. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      Khi trời mưa, trong hố bom........

      Vào lúc 2 giờ chiều ngày 14 tháng Mười một năm 1966, Kim đang đứng trong cánh đồng lúa, gần một ngọn đồi phía tây Sơn Tịnh, Quãng Ngãi, miền Trung Việt Nam. Vào thời điểm này, Kim Ki Tae 31 tuổi, là đại úy của Đại đội 7, Tiểu đoàn 2 của Đơn vị Rồng Xanh, gặp phải phiền phức. Một trong những người chỉ huy trung đội yêu cầu anh ta canh chừng những người Việt Nam đang bị bắt giữ. Kim thấy 29 người đàn ông Việt Nam, có lẽ vào khoảng 20-30 tuổi. Tất cả tay của họ bị trói lại với nhau bằng dây thừng. Kim cảm nhận tất cả bọn họ đều sợ chết khiếp. Những thanh niên Việt Nam bị bắt trong cuộc lùng sục các hầm hố sáng hôm đó. Dù rằng cuộc lục soát đã kỹ càng, đơn vị của Kim đã thất bại trong việc phát hiện quân lính (Việt Cộng) trong những hầm hố nơi mà họ phát hiện ra những thanh niên Việt Nam. Người của Kim đang thực hiện cuộc hành quân cuối cùng trong giai đầu của kế hoạch Mắt Rồng (Yong Anh).

      Đại đội của Kim cách xa Quốc lộ 1, con đường nối liền Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh khoảng 7-8 §° . Mỗi khi hoàn tất công tác , Kim dự định trước tiên là đưa những người Việt Nam bị bắt sang trại tập trung, nhưng Đại đội 7 nhận được lệnh khẩn cấp đi giải cứu Đại đội 6, Đại đội này đang bị du kích tấn công. Họ không có thời gian để đưa những người bị bắt đến trại tập trung. Kim mô tả tình huống một cách đơn giản bằng cách nói “Không có cách nào khác!” Tất cả lính tráng của ông ta đang ở trong tình huống cam go. Cuộc hành quân truy lùng sáu ngày trong rừng nhiệt đới đã biến quân phục của họ tả tơi và làm cho họ giận dữ, Kim ra lệnh ngắn gọn. “”Mang những người Việt Nam đi chỗ khác.” 29 người đàn ông Việt Nam với tay bị trói, những người không có ý niệm về số phận của mình sẽ ra sao, bị tống xuống hố bom. Tiếng súng của lính Đại Hàn vang lên “bang, bang, bang”, và tiếng nổ của lựu đạn ném tay xé toạc không gian. Kim có thể nghe tiếng rên rĩ của những người bị thương và mùi của máu. Kim ra lệnh lần nữa “Dứt điểm toàn bộ”. Lệnh của Kim bắt lính tráng lục soát những thây người chết và bắn họ thêm lần nữa để cho chắc không ai còn sống sót.

      Trong các chiến trường của cuộc Chiến tranh Việt Nam, Đại úy Đại đội trưởng nắm giữ cấp bậc cao nhất và có thể có toàn quyền ra những quyết định quan trọng. “Lời nói hay cái nhìn của tôi có thể làm cho nhiều người được tự do hay có thể giết họ trong cuộc Chiến tranh Việt Nam. Nếu tôi nói “thả những người bị bắt ra; họ sống sót, nhưng nếu tôi nói ‘”Này mấy ông, mấy ông giữ làm cái quái gì những người bị bắt,” lính của tôi sẽ mang họ ra nơi khác để bắn bỏ. Kim nói: “Tôi nghĩ những người bị bắt, bị giết chết trong hố bom có thể là những nông dân.”

      Kim dở bàn đồ tác chiến của kế hoạch Mắt Rồng (Yong Anh) trong cuốn sách, “Lịch sử Chiến tranh của Quân đội Đại Hàn Trong Thời kỳ Chiến tranh Việt Nam” và chia sẻ chi tiết nhiều câu chuyện về những trải nghiệm của ông ta ở đó. Kế hoạch Mắt Rồng (Yong Anh) là một “cuộc hành quân quét sạch” du kích Việt Cộng do Tiểu đoàn 1,2 và 3 của Đơn vị Rồng xanh tiến hành từ ngày 9-27 tháng Mười một năm 1966. Kim kể cho chúng tôi nghe về những trải nghiệm của ông trong giai đoạn đầu của kế hoạch ... do Tiểu đoàn 2 ( 9-14 tháng 11) thực hiện.

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    3. (TIẾP PHẦN TRÊN)

      Bắt Đầu Quét Sạch

      “Trước cuộc hành quân, Viên chỉ huy Lee Myoung Bok và tôi khảo sát địa điểm hành quân từ máy bay trực thăng. Nhìn xuống khu vực bên dưới, tôi nghĩ rằng nó có vẻ như một vùng đất bình yên nhất trên thế giới. Các ngọn núi được cây cối um tùm che phủ, và các bác nông dân đang lao động với lũ bò trên những cánh đồng lúa của họ. “ Nơi đây sẽ bị chiến tranh tàn phá khủng khiếp trong 19 ngày tiếp đến. Dựa theo cuốn “Lịch sử Chiến tranh của Quân đội Đại Hàn Trong Thời kỳ Chiến tranh Việt Nam” , nó tiết lộ rằng cuộc giao tranh của kế hoạch ..là hết sức ác liệt vì không thể tiên đoán được sức mạnh kháng cự của địch quân. Vì thế viên Chỉ huy Lee Bong Chul quyết định kéo dài cuộc hành quân mà lúc đầu là kế hoạch 4 ngày và hai giai đoạn đến vô hạn định.

      Đó là vào ngày 10 tháng Mười Một năm 1966, ngày thứ hai của kế hoạch Mắt Rồng (Yong Anh), và 4 ngày trước cuộc thảm sát trong hố bom do đại đội của Kim thực hiện. Đại đội 7 đến làng An Tuyet 3, mục tiêu tấn công 13 trên bản đồ tác chiến. Lính của Kim không gặp sự kháng cự nào khi đi ngang qua đó. Tại làng An Tuyet 1, mục tiêu tấn công 14, Kim nói, có một chút ít kháng cự nhưng không có gì nghiêm trọng. Trong cả hai cuốn sách “Lịch sử Chiến tranh của Quân đội Đại Hàn Trong Thời kỳ Chiến tranh Việt Nam” và “Lịch sử Chiến tranh của Thủy Quân Lục Chiến Ở Việt Nam” bạn sẽ không tìm thấy bất kỳ sự đề cập nào về trận chiến của Đại đội 7. Kim cũng nói thêm rằng ông và lính của ông khó thật sự gọi là bị dân làng hay du kích Việt cộng nằm trong làng bắn. Ngay cả lính của ông không bị thương ở làng An Tuyet. Kim nói, dù rằng không có giao tranh, việc “quét sạch” ngôi làng vẫn diễn ra.

      “Quét sạch” là gì” Kim nói, “quét sạch” là đốt trụi tất cả các ngôi nhà trong làng và bắn những người thoát chạy ra khỏi đám cháy. Xóa sạch hoàn toàn một ngôi làng .”

      Ngôi làng kế tiếp mà Kim xâm nhập chỉ là một ngôi làng nhỏ, gồm khoảng chừng 30 – 40 căn nhà lợp tranh. Theo sau Trung đội 2 và 3, những người chỉ huy của Đại đội 7 vào làng. Kim chỉ có thể nhìn thấy những căn nhà đang bốc cháy, trẻ con, đàn bà, và những người già bị tàn sát với những cái đầu vỡ nát từng mảnh và những cánh tay bị bức rời ra khỏi cơ thể của họ. Kim cũng thấy một đống xác chết người Việt Nam. Ông đi dọc theo con đường hẹp, ra xa khỏi những ngôi nhà đang bốc cháy, và bước đi cũng chẳbg thể dễ dàng gì nếu như không phải bước qua những đống xác chết của quá nhiều xác người trên đường. Ông ta hét to với những người sĩ quan chỉ huy đang tiến tới gần trong tuyệt vọng. “Đừng giết nữa, đừng giết nữa!”

      Kim nói ông ta không thể đếm chính xác số xác chết, nhưng có thể khẳng định mình đã chứng kiến số lượng người chết khủng khiếp của những ngôi làng trên đường. Ông nói thêm rằng, không có cách nào khác để tiến tới trước mà không phải bước qua xác họ. Giả định rằng ông ta không thể nhớ lại chính xác ngày tháng. Kim bắt đầu kể câu chuyện về một người phụ nữ Việt Nam ở An Tuyet (1). (Câu chuyện này về một người phụ nữ Việt Nam có thể là bằng chứng thuyết phục để củng cố thếm chứng cứ của các nạn nhân Việt Nam). Sau khi tập trung dân làng lại một chỗ ở An Tuyet, Kim phát hiện ra một người phụ nữ xinh đẹp, tuổi khoảng 20-25, mặc quần áo tuyền đen. Một trong những người lính của Kim hỏi người phụ nữ chồng của chị ta ở đâu. Người phụ nữ trả lời rằng bà ta không biết. Ngay sau đó, người lính của Kim hét lên, “Đồ chó cái! Đại úy, mụ này phải là vợ của Việt Cộng.”

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    4. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      Ký ức của Kim về người Phụ nữ Việt Nam

      Cô ta mặc bộ đồ bên trong màu trắng, được sản xuất ở Pháp. Bởi vì bộ quần áo trong đắt tiền ấy, lính của Kim viện dẫn rằng cô ta là vợ của một cán bộ chỉ huy Việt Cộng. Sau đó, người lính lấy súng dộng vào trán người phụ nữ. Kim hồi tưởng lại tình huống, “Máu chảy dầm dề từ trán của bà ta. Tôi cảm thấy ân hận cho bà ấy. Tôi ra lệnh lính cứu thương chăm sóc cho bà ấy.” Vì do không có thuốc gây tê, người lính cứu thương bắt đầu khâu vết thương chỉ bằng kim và chỉ thông thường. Trong thời gian chăm sóc vết thương, người phụ nữ không hề rên rĩ, mà chỉ đứng với đôi môi cắn chặt lại vào nhau. “Quan sát người phụ nữ, tôi nghĩ “ người phụ nữ oán hận chúng tôi đến mức nào, ngay cả không hề than van” Người phụ nữ gây ấn tượng cho tôi đến mức tôi vẫn còn nhớ việc xảy ra này”.

      Trong cả hai cuốn sách “Lịch sử Chiến tranh của Quân đội Đại Hàn Trong Thời kỳ Chiến tranh Việt Nam” và “Lịch sử Chiến tranh của Thủy Quân Lục Chiến Ở Việt Nam” chỉ rõ rằng Đại đội 7 tấn công mục tiêu 13 và 14, tiến hành cuộc hành quân đánh chặn cho Đại đội 5, và chuyển quân qua làng Vinh Loc 2 vào buổi trưa. Sau đó họ có một cuộc giao chiến ác liệt với Việt Cộng vào đêm đó.

      Kim kể thêm một câu chuyện. Ông ta nhớ lại đại đội của mình tấn công một ngôi làng khác ở mạn phía tây trước cuộc hành quân đánh chặn. Khi đại đội của Kim tiến tới một ngôi làng nào đó không rõ, ông đã thấy một nhóm người Việt Nam ngồi dưới đất, bị lính của ông ta vây quanh. Bởi vì theo lệnh trước đó của Kim, cấm không được giết người thêm nữa, những người lính không giết họ và chỉ tập trung dân làng ngay tại con đường dẫn vào làng. Những người lính đang đợi Kim. Có vẻ như có khoảng 40-50 người bị gom lại. Một số lính của Kim hỏi dân làng tên của họ và cho họ một ít kẹo và thuốc lá. Hầu hết những người này là phụ nữ, trẻ con, và người già. Trước khi rời khỏi làng, Kim ra lệnh cho trung đội võ trang đi theo không được giết họ. Khi ông ta đang đi qua làng, ông ta nghe một tràng súng nổ vang. Kim hét với trung đội “Các anh làm cái quái gì vậy?”. Ngay đó, những người lính nói “Thưa ngài, chẳng có gì đặc biệt cả”. Sau đó có tiếng lựu đạn nổ xoáy vào màng nhĩ . Kim lại hỏi “cái quái gì nữa vậy?”. “Chẳng có gì cả, thưa ngài.” Kim nghe tiếng rên rĩ và kêu khóc của người bị thương, Kim nghĩ rằng sự việc đã quá muộn rồi. Kim thay đổi lệnh. “Làm cho gọn sạch vào!”



      Ông ta chứng kiến một người Việt Nam chạy trốn vào ruộng mía, và người của ông ta rượt theo để bắn người chạy trốn. “Một khi đã bắn một thường dân vô tội, chúng tôi không thể không giết tất cả bọn họ". Bởi vì một người còn sống sót có thể làm nhân chứng về những việc làm sai quấy của chúng tôi, tôi phải ra lệnh như vậy với tư cách là một đại úy, “Dứt điểm toàn bộ.” Điều đó có nghĩa là bắn tất cả bọn họ thêm lần nữa để bảo đảm rằng không ai còn sống sót. Bởi vì tôi chưa bao giờ nghe bất kỳ bằng chứng hay báo cáo nào về những cuộc giết chóc của chúng tôi. Tôi đoán rằng tất cả dân trong làng ắc là đã bị giết hết cả.

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    5. (TIẾP THEO VÀ HẾT)

      Chiến tranh có thể biện minh cho tất cả hành động sai trái trong cuộc chiến ?

      Câu chuyện của Kim thật sự có ý nghĩa. Nhiều cựu chiến binh trong cuộc Chiến tranh Việt Nam mà tạp chí Hankyoreh21 gặp, viện dẫn rằng không có các cuộc giết chóc có hệ thống do các binh sĩ Đại Hàn trong cuộc Chiến tranh Việt Nam, “Chỉ khi chúng tôi bị du kích Việt Cộng bắn, và khi chúng tôi thấy dân chúng chạy trốn trong các cuộc hành quân của chúng tôi thì chúng tôi mới bắn họ.”

      Kim tiết lộ rằng có nhiều khả năng là có một hệ thống giết chóc. Ông ta nói, “Bất cứ khi nào chúng tôi vào thám sát các làng mạc, chúng tôi luôn luôn tập trung dân làng lại một chỗ. Sự quyết định giết họ hay không hoàn toàn tùy thuộc vào viên đại úy. Bất cứ khi nào binh lính của chúng tôi bị thương hay bị chết, để trả thù, chúng tôi phải giết số dân làng bị tập trung lại. Không phải chỉ có lệnh trực tiếp của viên đại úy, mà cũng còn của binh sĩ nếu họ nghĩ rằng viên đại úy không thể xử lý dân làng, binh lính bắn dân làng. Họ cũng không bao giờ quên bắn thêm lần nữa để cho chắc ăn.” Kim nói rằng câu chuyện của ông ta là câu chuyện của sự thật, nhưng ông ta cũng thêm vào rằng điều đó (giết dân làng) là điều phổ biến hơn là để cho những người Việt Nam bị bắt được thả tự do. Kim nhớ lại một người lính mới không thể bóp cò súng vào một người bị nghi là Việt Cộng trước kia, nhưng giờ đã quen giết người. “Sau khi cậu ta cho những đứa trẻ con Việt Nam 5 -6 tuổi kẹo và thuốc lá, hắn bắn bọn trẻ vào giữa ngực, và sau đó đá chúng ra xa. Tôi ngạc nhiên với hắn và hỏi tại sao hắn lại giết bọn trẻ con vô tội như thế. Cậu ta trả lời “À, bởi vì chúng có thể là trẻ con của Việt Cộng, tôi phải ngăn ngừa sự trả thù trong tương lai của chúng! Một khi lính tráng giết người và chôn những xác chết, mọi người bắt đầu nghĩ rằng giết người trong chiến tranh là điều tự nhiên.”

      Trong thời gian chiến tranh, giá trị của cuộc sống con người là gì? Người ta nói rằng những người chưa từng trải nghiệm qua một cuộc chiến, không thể tưởng tượng ra sự thật của chiến tranh. Điều này có cho phép chúng ta biện minh cho những hành vi sai trái của binh lính Đại Hàn trong cuộc Chiến tranh Việt Nam, nhân danh chiến tranh? Hay chỉ vì nó là quá khứ, chúng ta có thể che giấu tất cả các việc làm sai trái đầy hổ thẹn dưới cái tên lịch sử?

      SG, 8-2010

      Nguyễn Trí Cảm phỏng dịch

      (HẾT)

      Delete
    6. TRONG KHI CÁC CỰU CHIẾN BINH QUÂN ĐỘI MĨ VÀ CHƯ HẦU ĐỀU VÔ CÙNG ÂN HẬN VỀ NHỮNG TỘI ÁC MÀ TRONG CHIẾN TRANH HỌ ĐÃ GÂY RA Ở VIỆT NAM ,HỌ ĐÃ SANG VIỆT NAM LÀM NHỮNG VIỆC TỐT ĐẸP VỚI HI VỌNG CHUỘC LẠI PHẦN NÀO NHỮNG LẦM LỖI ĐÓ,HÀNH ĐỘNG ĐÓ ĐANG RẤT ĐƯỢC HOAN NGEENG Ở VIỆT NAM VÀ QUỐC TẾ THÌ NGAY Ở CHÍNH NƯỚC MĨ ,MỘT BỘ PHẬN NHỮNG NGƯỜI SỐNG LUU VONG LẠI LẬP ĐÀN TẾ LỄ CẦU CHO QUÂN MĨ VÀ CHƯ HẦU TIẾP TỤC XÂM LƯỢC VIỆT NAM NHƯ TRONG QUÁ KHỨ.

      MỜI CÁC BẠN XEM BÀI :


      CỜ VÀNG -KẺ CHỊU TANG VÀ THỜ CÚNG QUÂN XÂM LƯỢC

      http://amaritx.wordpress.com/2012/06/24/co-vang-ke-chiu-tang-va-tho-cung-quan-xam-luoc-2/

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    7. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      Cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam là cuộc chiến man rợ nhất mà nước Mỹ đã gây ra, nó đã làm nước Mỹ bị phân hoá nhất trong lịch sử của họ. Nước Mỹ thời đó đã từng dùng bom đạn với mục đích xoá sạch 4000 năm văn hiến của Việt Nam, Hàng triệu người đã chết vì bom đạn hàng trăm ngàn người khác đã trở nên tàn phế, tàn tật đau đớn vô cùng vì di chứng của chất độc da cam mà quân đội Mỹ đã rải xuống lãnh thổ Việt Nam.



      Ngày nay hai nước Việt – Mỹ muốn hợp tác hướng về tương lai, song những mất mát và nỗi đau từ cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ vẫn còn đó trong từng gia đình, dòng họ và trên cơ thể nhiều người không dễ nguôi ngoai! Thật đáng xấu hổ khi vẫn còn một thiểu số người Việt thuộc các tổ chức phản động lưu vong ở hải ngoại cố tình quên đi vấn đề này với dã tâm muốn xuyên tạc lịch sử, đề cao tội ác của quân xâm lược!

      Lịch sử 4000 dựng nước và giữ nước của dân tộc ta đã có những thời kỳ các thế lực thù địch chống phá Việt Nam bao giờ cũng kết hợp đánh cả bên trong lẫn bên ngoài, thực hiện nội công, ngoại kích, như Kiều Công Tiễn liên kết với quân Nam Hán (năm 938). Trần Thiêm Bình liên kết với quân Minh (năm 1406). Lê Chiêu Thống dẫn đường cho quân Thanh xâm lược (năm 1789)… Trong lịch sử Việt Nam, ngay cả những kẻ thù bán nước tệ hại nhất cũng chưa bao giờ làm chuyện dựng tượng đài để ”Thờ cúng” quân xâm lược kẻ đã gây ra biết bao nhiêu đau thương tang tóc cho dân tộc Việt Nam. Vì như thế thì không còn một chút liêm sỉ làm người, nếu làm như thế mãi mãi sử sách còn lưu nước sông nào gột rửa sạch.

      Ấy vậy mà trong lịch sử của dân tộc Việt lại có những hạng người đạt đến sự tột đỉnh của hành vi bán nước làm tay sai, mà đỉnh điểm là “Thờ – cúng”, “nhang khói” cho quân xâm lược. Những Hành vi quái đản đó được thực hiện bởi những người vô học hay điên khùng thì ta chẳng nói làm gì, cái đáng nói là từ những thành phần trí thức, những người từng giữ cương vị điều hành trong xã hội miền Nam trước đây, hoặc những thành phần văn nghệ sĩ .v.v…, họ đã có những hành động, lời nói còn đáng tởm lợm hơn cả những hạng người vô học nhất trên đất Mỹ.

      Những thành phần CCCĐ này họ giả danh là người yêu nước, giả danh người lương thiện để chống lại những người đứng về phía quê hương , những ai có những hành động đi ngược lại những tiêu chí họ đặt ra thì lập tức họ nhào vô chửi bới với những bài đã học thuộc lòng, đó là bản chất hoang dã của những con thú đội lốt người. Nhìn vào chúng ta nhận diện họ rất dễ, trên thân xác hạng người này nó bốc mùi phản quốc, bốc mùi nô lệ, bốc mùi côn đồ lưu manh mạt hạng. Đối với đồng hương thì chúng hung hăng, côn đồ, đối với người bản xứ thì bộc lộ tính ươn hèn cam chịu. Trong cộng đồng người Việt Nam sống tạm dung trên đất Mỹ này có những điều mà đến bây giờ người ta chưa thể lý giải một cách đầy đủ, làm thoả mãn cho những ai muốn tìm hiểu về hạng người này.

      Cộng đồng người Việt ở hải ngoại mà đặc biệt là tại Hoa Kỳ ngoài những người an phận, chỉ muốn có việc làm ổn định, muốn có một cuộc sống bình yên, những người có đầu óc tiến bộ muốn đóng góp xây dựng quê hương, hoà hợp hoà giải dân tộc, thì vẫn còn một thiểu số băng, nhóm chống cộng cực đoan mang ảo vọng “phục quốc”. Nếu trước đây họ đã lãnh lương Mỹ để ôm súng sẵn sàng chết thay cho kẻ xâm lược chống lại sự nghiệp thống nhất đất nước một cách mù quáng, thì giờ đây lại muốn dựa vào ngoại bang để gây mất ổn định chính trị trong nước một cách điên cuồng nhất, ngu xuẩn nhất. Sau 37 năm, những ảo vọng trên tàn lụi, nhóm cực đoan ngày càng cô độc, lạc lõng giữa cộng đồng người Việt bởi những tư tưởng, hành vi chống phá đất nước mù quáng, điên dại.

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    8. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      Những thành phần cặn bã này trong suy nghĩ luôn mong cho đất nước Việt Nam luôn chìm trong đói nghèo, bất ổn về an ninh hòng dựa vào những điểm yếu đó trục lợi về chính trị. Bọn chúng mong muốn kẻ thù truyền kiếp của dân tộc phát động chiến tranhlợi dụng trong tình thế hỗn mang đó chúng sẽ giành phần lợi thế.Với bản chất nịnh bợ ngoại bang mong muốn làm tay sai “chuyên nghiệp” cho những kẻ đã giày xéo gây bao đau thương thảm khốc cho quê hương mình, lũ người háo danh, lừa đảo, dị hợm về nhân cách đã bức ép, doạ dẫm, khủng bố bà con trong cộng đồng để trục lợi tiền bạc qua chiêu bài “chống cộng”.

      Chúng bày trò lừa gạt, ép buộc một số bà con đóng góp để xây dựng lên những thứ gọi là “tượng đài chiến sỹ Việt Mỹ” (TĐCSVM) tại một số thành phố tại Hoa Kỳ có đông bà con Việt sinh sống như thành phố Westminster – bang Califonia; thành phố Houston – bang Texas; thành phố West Valley tiểu bang Utah .v.v… Theo nhận xét của ông nhà báo Nguyễn phương Hùng chủ trang mạng KBCHN: “… Mà cái tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ này cũng kỳ lắm, từ ngày khánh thành xảy ra không biết là bao nhiêu chuyện cười ra nước mắt. Nói trắng ra là nơi diễn ra những trận võ đài kiểu Hoa Sơn Luận Kiếm cuả Kim Dung với những bang phái ‘võ lâm cao thủ’ người Việt Quốc Gia …” đủ cho ta thấy sự lố bịch của việc làm này.

      Các băng nhóm thiểu số chống cộng cực đoan này đang ra sức nịnh bợ BU (Mỹ), tô vẽ, tôn vinh các “TĐCSVM”, đây là một biểu tượng của cuộc chiến tranh tàn khốc, dã man, phi nghĩa mà chính phủ Mỹ gây ra tại Việt Nam, hàng trăm tỷ đôla và hao tổn bao nhiêu xương máu của hơn 58,000 người Mỹ. Hậu quả của nó để lại di chứng nặng nề trong xã hội Mỹ. Các cơ quan truyền thông Mỹ và phương Tây lên án kịch liệt, phỉ báng những tội ác mà quân đội xâm lược Mỹ đã gây tang tóc trên đất nước Việt Nam mà vụ Mỹ Lai 40 năm trước là một minh chứng không thể bác bỏ.

      Bọn CCCĐ lại lấp liếm làm ngơ trước sự mất mát đau thương của chính người cùng dòng máu Việt, chúng rất thành thạo, nhuần nhuyễn trong việc nịnh bợ những kẻ từng là kẻ thù của dân tộc, chúng muốn biến mình thành công cụ, tay sai ngoại bang, đó là nghề của chúng.

      Thật nhục nhã khi họ dựng tượng đài để vinh danh tội ác man rợ một số tên cặn bã đầu óc đã phát biểu những cảm nghĩ mà những người có lương tri phải lợm giọng, chúng ta hãy nghe một vài nhân vật này “phun” cảm nghĩ. Tên nhà thơ Alibaba Nguyễn Chí Thiện mửa ra những lời: “Người chiến binh Việt Nam cộng hoà bị rất nhiều sách báo của thế giới, nhất là ở Mỹ kết tội là lính đánh thuê. Việc dựng tượng đài này là để thế hệ con cháu biết chúng ta không phải là tay sai của Mỹ…” ?? Trong cuộc biểu tình ngày 18-4-2010 chống báo Người Việt một ông trong đám biểu tình đã nức nở, ai oán trước hồn ma của kẻ xâm lược rằng: “Kính thưa linh hồn của 58.000 ông lính Mỹ đã tử trận ở Việt Nam. Xin các ông mau mau hiển linh đem dùm tòa soạn báo Người Việt về nơi địa ngục”…??

      Nhà báo Phan Công Tôn viết trên tờ người Việt: “Xây dựng tượng đài để ăn quả nhớ người trồng cây” ?

      Việt Dzũng tên “găng tơ” trong làng giải trí của người Việt, Nam Lộc tên “thợ nổ” chuyên nghiệp của trường phái kích động và cũng là một trong những kẻ chủ xướng các “đại nhạc hội” gây quỹ dựng tượng đài đã nói: “Những binh lính Mỹ đã đổ xương máu trong trận chiến vì miền Nam, họ xứng đáng được tôn vinh như những anh hùng”???

      Còn đám xướng ca rối loạn tâm thần xổ ra những câu mà có lẽ khi ta nghe họ nói thì cũng đành im lặng chào thua. Ca sĩ Như Mai (nghẹn ngào): “Tôi luôn nhớ ơn những người lính Mỹ đã có công với đất nước chúng ta…” ?? Ca sĩ Thanh Thúy (nức nở): “… Tôi rất hãnh diện vì nét oai hùng của tượng đài tri ơn những người lính Mỹ này…”?? Ca sĩ Khánh Ly (ai oán): “Tôi chắc oan hồn của những người lính Việt Mỹ muốn theo chúng ta qua bên này, xứ sở tự do và không cộng sản …”??

      (MỜI XEM TIẾP)

      Delete
    9. (TIẾP THEO VÀ HẾT))

      Ngày lễ Giáng Sinh 25/12/2011, ban điên dại cộng đồng Nguyễn Xuân Nghiã đã làm lễ tạ ơn vong linh tử sĩ 2 người lính Hoa Kỳ và VNCH bằng 2 con heo và 2 chai rượu Remy Martin. Lễ Giáng Sinh mà có áo xanh áo đỏ, cắc cắc bùm bùm lùng tùng xèng xèng, í a, í ô, chiết tửu tiến tửu, nhất bái, nhị bái, tam bái thì bố ông lính Mỹ có sống lại cũng không hiểu, tổ chức lễ tạ ơn ông Phan kỳ Nhơn quỳ mọp người rên rỉ trước tượng đài nói ”… Hồn Thiêng Sông Núi, các Bậc Tiền Nhân, Anh Hùng Liệt Sĩ, Chiến Sĩ Trận Vong đã hy sinh vì tổ quốc, trong đó có 58 ngàn binh sĩ Hoa Kỳ và đồng minh đã hy sinh để bảo vệ lý tưởng tự do trên quê hương Việt Nam…”

      Vẫn chưa đủ độ ép phê với các hồn ma ông ta gào tiếp: “… kính dâng với tất cả lòng thành kính, tri ơn và nguyện cầu: Hồn Thiêng Sông Núi, Tiền Nhân có công dựng nước và giữ nước, anh linh các đấng anh hùng liệt nữ vị quốc vong thân, các chiến sĩ chết hiên ngang trên các chiến trường để bảo vệ giang sơn, anh linh những người chết tức tưởi trong các trại tù cộng sản và đặc biệt anh linh 58 ngàn chiến sĩ Hoa Kỳ và đồng minh đã hy sinh để bảo vệ lý tưởng tự do… Xin qúy vị hãy về đây chứng giám và độ trì cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi ách thống trị cộng sản” ??.

      Chắc nhiều người nghĩ cái đám người này không phải người Việt Nam? Không đúng rồi, họ vẫn nói tiếng Việt, trong huyết quản của họ vẫn mang dòng máu Việt nhưng họ vẫn ngày đêm chửi bới quê hương của họ, họ ước mong suốt đời được ôm chân ngoại bang, suốt đời thèm muốn làm tay sai, nghề nghiệp sinh sống là làm lính đánh thuê, nhưng tất cả những mong muốn đó cũng đã vuột khỏi bàn tay của những hạng người này.

      Chính vì vậy khi tháo chạy toán loạn qua bên này sự biến chứng về tâm lý nô lệ đã đẩy họ vào con đường cụt nên dẫn đến những rối loạn và có những hành vi quái gỡ như vậy. Bởi vì lòng thù hận chỉ làm hoen rỉ sự khôn ngoan và ý thức của họ, não trạng thù hận làm hỏng hoàn toàn nhân cách của nhóm người vong bản này. Trong đầu óc họ không hề có hai tiếng tổ quốc, họ đã vứt bỏ tất cả sau cái ngày được BU cứu vớt sống tạm dung trên đất nước Mỹ, họ vinh danh một tổ quốc không hề hiện hữu tồn tại trên hành tinh này đó là “VNCH”, một điều kỳ quặc nhất trong những điều kỳ quặc, đến người nuôi dưỡng chúng BU (Mỹ) cũng lắc đầu ngao ngán.

      Nếu nhóm người Việt lưu vong phản động cực đoan có cố gắng dựng thêm bao nhiêu “TĐCSVM” đi nữa, cũng sẽ không làm vơi được “nỗi đau của nước Mỹ”. Những ngày tưởng niệm vụ thảm sát Mỹ Lai sẽ còn mãi mãi trong lòng dân Việt, nước Mỹ với cuộc chiến tranh Việt Nam mãi không bao giờ xoá mờ, báo chí trên thế giới và ngay trong lòng nước Mỹ sẽ còn nói về sự kiện này. Những “TĐCSVM” nó chỉ là dấu nhấn tô đậm thêm tội ác quân xâm lược Mỹ tại Việt Nam, nhắc lại để mọi người không quên, nó phản lại ý nghĩ nịnh bợ quân xâm lược của đám CCCĐ người Việt ở hải ngoại.

      Houston 6-23-2012

      Amari-TX

      (HẾT)

      Delete
  5. HÀN GIÀU NHỜ MỸ?!

    Nhiều bạn hay chọn lựa sự thành công về kinh tế của một vài nước theo Mỹ để cố biện hộ cho hành động làm tay sai cho Mỹ xâm lược chia cắt và dìm VN trong bể khổ chiến tranh tàn phá giết chóc suốt mấy thập niên. Đó là một ngụy biện.

    Cho dù sự thật là làm tay sai cho Mỹ sẽ được Mỹ cho một lợi ích nào đó thì lợi ích đó cũng không thể so sánh với một nước VN độc lập thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ!

    Nhưng đó lại không phải là sự thật! Như bài trước tôi đã chứng minh Nhật sau khi thất trận trong TCII và bị bắt buộc theo Mỹ thì họ đã bị Mỹ đè đầu nên không thể phát triển hơn nữa và do đó TQ mới có cơ hội qua mặt.

    Và ở Châu Á nếu nói theo Mỹ thì không có nước nào theo toàn diện bằng Philippines nhưng các bạn không bao giờ lôi nước này ra để khoe vì sợ mất mặt Mỹ!

    Các bạn lại hay thích lôi Hàn Quốc ra khoe 'Hàn giàu nhờ Mỹ' nên hôm nay chúng ta hãy xem một giáo sư đại học của Mỹ nói gì về chuyện này.

    Trong bài này tôi xin chia sẻ với các bạn phân tích của giáo sư Atul Kohli http://www.princeton.edu/~kohli/. Ông là Giáo sư Đại học Princeton về Chính trị và Các vấn đề Quốc tế. Quan tâm nghiên cứu chính của ông là trong lĩnh vực so sánh kinh tế chính trị nhắm vào các nước đang phát triển. Tài liệu này lấy từ trang web thuộc Đại học Harvard, http://isites.harvard.edu/fs/docs/icb.topic199080.files/Readings_for_September_25_/Kohli.Korea.pdf

    Theo giáo sư chuyên ngành đại học tên tuổi của Mỹ này thì Hàn giàu không phải là nhờ Mỹ mà là nhờ...Nhật! Tài liệu này mang tựa đề:

    "Nền Kinh tế Chính trị Phát triển nhanh đến từ đâu? Nguồn gốc Nhật bản của 'Nhà nước Phát triển' của Hàn Quốc"

    Where Do High Growth Political Economies Come
    From? The Japanese Lineage of Korea’s
    “Developmental State”
    Tham khảo: https://www.facebook.com/photo.php?fbid=723085801066053&set=a.714689918572308.1073741921.124739034234069&type=1

    ReplyDelete