Trả
lời trang Nhật ký yêu nước về bài
BÀN VỀ BÀI LẠM DỤNG LUẬT PHÁP
Sau khi tôi đăng bài BÀN VỀ BÀI “LẠM DỤNG LUẬT PHÁP” của Đoan
Trang, bạn Hoàng Thị Nhật Lệ là người tích cực chia sẻ bài viết đã trở thành mục
tiêu tấn công của trang NKYN với liên tục 2 bài “BẠN
HOÀNG THỊ NHẬT LỆ KHÔNG NÊN NÓI NHỮNG ĐIỀU QUÁ TẦM HIỂU BIẾT CỦA MÌNH” cùng nhiều stt khác nhau được phụ họa cho
thấy thể hiện rõ cả diễn đàn này đang phát cuồng vì cô sinh viên bé loắt choắt.
Thật hài hước!
Tạm gác qua những ngôn từ đầy tục
tữu, hằn học, tập trung đánh hội đồng cô sinh viên đã dám lật tẩy trò hề dân
chủ, nhân quyền của đám Tuyên bố 258, Nhật ký bán nước, cuộc tấn công này cùng
với trò block/report tài khoản Facebook của Lệ, hay hò nhau bằng những bản tin
SOS report bản ký tên phản bác tuyên bố 258 trước đó chắc chắn không ngoài ý đồ
“dọa dẫm” những bạn bè của Lệ dám nối gót cùng Lệ vạch mặt bọn chúng. Sự tiểu
nhân, hèn hạ đã là bản chất song hành với chúng, y như vị “thủ lĩnh” Nguyễn Lân
Thắng của chúng rồi.
Vì mục tiêu tấn công lần này của chúng là dựa
vào bài viết của tôi đáp trả bài “Lạm dụng pháp luật” của cô Đoan Trang, nên
tôi thấy cần đứng ra trả lời những bài viết chúng tấn công cô sinh viên Hoàng
Thị Nhật Lệ.
1. Về bức ảnh được xem là biểu tượng
của phong trào Anonymous lên án đạo luật C-309 của Canada dành bản án hà khắc
lên tới 10 năm tù cho những người đeo mặt nạ khi đi bạo loạn hay tụ họp trái
phép, bị dư luận cho là nhằm vào tấn công lý tưởng/niềm tin của những người
thuộc phong trào này. Việc những người ủng hộ phong trào này đưa ra bức họa
chân dung người đeo mặt nạ với so sánh, tội hiếp dâm 2 năm tù, giết người 4 năm
và đeo mặt nạ là 10 năm là cách thức lấy sự vụ điển hình nào đó làm nổi bật chủ
đề đấu tranh, tuy không sát thực với những quy định cụ thể về khung luật pháp
của các tội danh trên (mức min/max) nhằm gây hiệu ứng mạnh cho cuộc tranh đấu
của họ. Bài viết “BÀN VỀ BÀI LẠM DỤNG LUẬT PHÁP”,
tôi đã nói rõ “Sợ hãi một phong trào không kiểm soát được đã
khiến cho Chính phủ Canada sử dụng “luật pháp” phung phí như thế”, đồng tình với phản ứng đạo luật trên với mức án quá nặng
hoàn toàn nhằm vào phong trào hacker đang lật tẩy bản chất thật của chế độ dân
chủ Tây phương có thể đáng được xem như sự “lạm dụng pháp luật”.
2. Về việc tôi so sánh Điều 79, 88
BLHS Việt Nam với “tinh
thần Điều 18 USC Sec. 2385 Advocating overthrow of Government (Tội vận động lật
đổ chính quyền) của Hoa Kỳ, Điều 81 đến Điều 83 BLHS CHLB Đức về “Tội phản nghịch
chống lại chính quyền liên bang” , Điều 77 đến Điều 80 BLHS Nhật Bản về tội “Nổi
loạn” hay Điều 4 BLHS Xingapore”, được
các bạn NKBN “lựa chọn” 3 ví dụ để đả kích, còn Điều 4 BLHS Xingapore thì các
bạn “lờ tịt” đi, tôi nói rõ thế này.
- Về tinh thần các luật 18 Mục 2385
về Tội vận động lật đổ chính quyền của Mỹ và Điều 81-83 BLHS CHLB Đức với Điều
79, 88 BLHS của Việt Nam về cơ bản giống nhau ở nội dung hành vi khách quan. Nhưng
khác nhau ở điểm hành động tuyên truyền hoặc lật đổ chính quyền gắn với “sử
dụng bảo lực hoặc đe dọa sử dụng bạo lực”, còn ở Việt Nam thì nhấn mạnh phải có
“mục đích chống Nhà nước” mới cấu thành tội phạm. Sự khác nhau này xuất phát từ
quan điểm lập pháp/lịch sử lập pháp hình sự giữa phần lớn các nước phương Đông
và phương Tây, đặc tính văn hóa giữa bên nặng về “hành động” và bên nặng “tư tưởng”. Tuy nhiên xét về hiệu
quả chứng minh tội lật đổ chính quyền/tuyên truyền chống Nhà nước thì việc
chứng minh “mục đích chống chính quyền” là việc khó khăn, phức tạp hơn rất
nhiều, đòi hỏi cơ quan tố tụng phải “hệ thống” các hành vi, nhận thức, quan
điểm, tư tưởng, động cơ…của người bị kết tội. Chính vì vậy, ở Mỹ, những sản
phẩm nặng mùi bạo lực, tấn công, đe dọa bằng ngôn từ như Bùi Hằng, Trần Thị Nga
làm gì có cơ hội lêu lổng ngoài xã hội, nhưng ở Việt Nam, chửi/dọa bằng bạo lực
thoải mái, còn phải chờ chứng minh “mục đích lật đổ chính quyền”, “mục đích
chống chính quyền”. Vậy nên các bạn bè của Hoàng Thị Nhật Lệ có bức xúc cũng
phải kiềm chế/chờ công an chứng minh được mục đích phạm tội của các rận, trong
khi các rận cứ thoải mái hô hào, kích động, đe dọa tấn công cảnh sát thoải con
gà mái.
- Luật pháp hình sự của Việt Nam có
nét tương đồng với luật pháp hình sự các nước phương Đông. Như Điều 4 BLHS
Xingapore quy định: “Tội làm ra và chiếm
giữ các tài liệu có nội dung bạo loạn, lật đổ. Tài liệu có nội dung lật đổ bao
gồm: những tài liệu dùng cho việc tuyên truyền ủng hộ, loan truyền những thông
tin về các hoạt động xâm hại cho sự an toàn cộng đồng tại Xingapore. Các tư
liệu tham khảo, các bộ sưu tập, các đơn yêu cầu, các tài liệu có nội dung về sự
liên kết, đồng minh, liên lạc với những tổ chức bất hợp pháp. Nếu không có lý
do hợp pháp thì bất cứ người nào làm ra, chiếm giữ hoặc vận chuyển, kiểm soát
các tài liệu có nội dung lật đổ sẽ bị coi là có tội và bị phạt tù không quá 10
năm…”. Cách quy định của luật pháp Xingapore dễ chứng minh cho cơ quan công
quyền hơn luật hình sự Việt Nam khi cứ phải loay hoay chứng minh “mục đích
chống chính quyền”. Luật pháp Trung Quốc và một số nước khác đã bỏ dấu hiệu
chứng minh “mục đích chống chính quyền” này, chỉ quy định mặt khách quan của
hành vi, đủ yếu tố cấu thành là áp dụng và xử lý.
Phân tích trên cho thấy việc quy
định hành vi tuyên truyền/chuẩn bị, tổ chức cho việc lật đổ chính quyền là tất
yếu trong pháp luật của các quốc gia, dù Đông hay Tây để bảo vệ nhà nước và thể
chế. Gắn với yếu tố lịch sử pháp lý, quan điểm pháp luật, đạo đức, văn hóa… mỗi
quốc gia thì có thể khác nhau vài điểm nhất định khác nhau ở dấu hiệu hành vi
phạm tội, khung hình phạt.
- Thêm một ví dụ nữa cho sự khác nhau giữa pháp lý
phương Đông và phương Tây. Bản “Tuyên ngôn nhân quyền quốc tế” là sản phẩm của
Mỹ, phương Tây những luôn bị các lãnh đạo Nhà nước phương Đông lên án là “xa lạ
với văn hóa phương Đông”. Tiêu biểu như:
(1) Thủ Tướng Mã Lai
Mahathir Mohamad, đã cho rằng Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền là sản phẩm của
những quốc gia Tây phương, không hiểu gì về các xã hội Đông phương, có tính
cách xâm lược văn hóa của chính sách đế quốc Tây phương (Some Asian leaders,
like Malaysian Prime Minister Mahathir Mohamad, denounce it (the Declaration)
as Western cultural imperialism), và đề nghị phải duyệt lại bản Tuyên Ngôn Nhân
Quyền này.
(2)Thủ Tướng Lý Quang Diệu của Singapore cũng
cho rằng “Những bài thuyết giảng về nhân quyền [của Mỹ] chỉ là những vận dụng của thái độ kiêu
căng Tây phương, sẽ không có ảnh hưởng gì đến Bắc Kinh” (Newsweek, Nov. 29, 1993: “Human-rights
lectures, says Lee, are exercices in Western arrogance that will not influence
Beijing.”)
- (3)Và Thủ Tướng Nhật Hosokawa cũng tuyên
bố “Những quan niệm về nhân quyền của Tây
Phương không thể áp dụng một cách mù quáng vào Á Châu” (New York Times, May 2, 1994: Japan’s
Prime Minister Hosokawa: “Western human rights concepts could not be “blindly
applied” to Asia”)
(4) Cách đây ít năm, những quốc gia Á Châu
đã họp ở Bangkok và chấp thuận một bản tuyên ngôn nhấn mạnh rằng nhân quyền phải được xét đến “trong
bối cảnh của những cá biệt quốc gia và địa phương, và những nền tảng lịch sử
văn hóa tôn giáo khác nhau” (human rights must be considered in the
context of national and regional particularities and various historical
religious and cultural backgrounds), và rằng “theo dõi vấn đề nhân quyền là vi phạm
chủ quyền quốc gia”(that
human rights monitoring violated state sovereignty) và sau cùng “viện trợ kinh tế với điều kiện, dựa trên tiêu chuẩn nhân
quyền [trong khi thực sự không quan tâm đến nhân
quyền, theo như nhận định của Noam Chomsky] là đối ngược với quyền phát triển” (and that conditioning economic assistance
on human rights performance was contrary to the right of development).
- So sánh mở rộng thêm một chút nữa.
Chẳng hạn BLHS Vương quốc Thụy Điển tại Chương 19, Phần các tội phạm quy định “Người nào nhận tiền, tài sản từ một nước
ngoài hoặc bất kỳ người nào ở nước ngoài đang hoạt động với sự giúp đỡ của một
nước ngoài mà xuất bản, phổ biến sách báo hoặc dưới hình thức khác nhằm gây ảnh
hưởng đối với công luận về một vấn đề liên quan đến nguyên tắc tổ chức Nhà nước
của Vương Quốc thuộc thẩm quyền quyết định của Nghị viện hoặc Chính phủ, thì bị
phạt tù đến hai năm về tội nhận sự giúp đỡ của nước ngoài”. Điều luật này
khác gần với Tội gián điệp trong BLHS của Việt Nam và chắc chắn các bạn zân chủ
ở Việt Nam mà sống ở Thụy Điển thì lĩnh án tù đã chiếm tuyệt đại đa số rồi.
- Lịch sử pháp luật hình sự Việt Nam
từ thời nhà Đinh, Lê cho đến khi có các bộ luật hoàn thiện như Quốc triều hình
luật, Bộ luật Hồng Đức, Bộ luật Hoàng việt luật lệ (Bộ luật Gia Long) đến Hình luật canh cải
(thời Pháp thuộc) đều quy định những
hình phạt vô cùng nghiêm khắc tới một số loại tội phạm xâm hại đến sự tồn tại
của chế độ phong kiến. Chẳng hạn như Điều 225 Tạo yêu thư yêu ngôn Bộ luật Gia
Long quy định “Phàm ai bày đặt sấm vĩ (tức lời nói tiên tri), sách nói chuyện quái
đản, lời mập mờ quái lạ làm mê hoặc quần chúng”, “Đò đểu là nói láo về thịnh
suy thế đạo, vận may hên của đất nước nhằm thổi bùng lên sự lừa bịp và long
người với ý đồ chống đối nhà nước. Cho nên những kẻ bày đặt và truyền dụng đều
bị chém.”.
Nền pháp luật nước nào khi hình
thành đều dựa trên nền tảng pháp lý, đặc điểm dân tộc của nó, việc áp đặt mô
hình/quan điểm/giáo lý của dân tộc này cho dân tộc khác là điều không thể chấp
nhận.
Bởi vậy, mình xin nhắn gửi các bạn
hành nghề “đấu tranh dân chủ” rằng, với lịch sử, đặc thù dân tộc Việt Nam, việc
đòi áp đặt lực lượng ngoại bang, viện trợ ngoại bang vào thao túng nội bộ dân
tộc sẽ không bao giờ thành công bởi đó đã thành “đặc tính”, “phản xạ”, niềm
tin, sự cảnh giác ăn sâu vào tiềm thức, tâm linh của dân tộc này rồi. Trước Chủ
tịch Hồ Chí Minh, đã có bao nhiêu phong trào đấu tranh với các mô hình Đông Tây
đủ cả, đều thất bại. Thậm chí cùng đem lý luận của Mac-lênin vào Việt Nam như
thế hệ được đào tạo bài bản ở Liên Xô như Trần Phú đều thất bại, chỉ có Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã biết kết hợp/vận dụng lý luận đó với Chủ nghĩa yêu nước, chủ
nghĩa dân tộc mới thành công. Bởi vậy, mọi sự tranh cãi, Bác Hồ là người
Mac-xit hay chủ nghĩa dân tộc đều đúng một phần, xong đa phần nghiêng về ông là
người đại diện cho lợi ích dân tộc, chủ nghĩa dân tộc, ông chỉ dùng Chủ nghĩa
Mác-lênin ,cơ sở triết học, lực lượng vật chất của phong trào vô sản thúc đẩy
cách mạng dân tộc của đất nước mình thôi.
Võ Khánh Linh