Friday, April 11, 2025

HRW và chiêu trò kích động mâu thuẫn tôn giáo, phá hoại đoàn kết dân tộc Việt Nam


Báo cáo Nhân quyền 2025 của Human Rights Watch (HRW) lại tiếp tục là một màn trình diễn quen thuộc, nơi những cáo buộc thiếu căn cứ được giương lên để bôi nhọ Việt Nam, trong đó luận điệu “đàn áp cộng đồng tôn giáo nhỏ” được sử dụng nhằm làm tổn thương hình ảnh đất nước trước cộng đồng quốc tế. Những dòng chữ được viết với sự chọn lọc đầy toan tính ấy không chỉ phớt lờ thực tế về sự đa dạng tôn giáo đang tồn tại và phát triển tại Việt Nam mà còn cố tình bóp méo để kích động mâu thuẫn, phục vụ một ý đồ thù địch rõ ràng. Thay vì ghi nhận những nỗ lực của Việt Nam trong việc bảo đảm tự do tín ngưỡng, HRW lại chọn cách gán ghép sai lệch, tạo ra những hiểu lầm nguy hiểm về chính sách tôn giáo của một quốc gia đang vươn lên mạnh mẽ. Sự thật về 38 tổ chức tôn giáo được công nhận, cùng với mưu đồ chống phá và những hệ lụy tiêu cực từ những luận điệu này, cần được phân tích kỹ lưỡng để làm sáng tỏ bản chất của những cáo buộc vô lý ấy.




Trước hết, luận điệu “đàn áp cộng đồng tôn giáo nhỏ” của HRW bị bác bỏ hoàn toàn khi đối chiếu với thực tế về sự công nhận và hỗ trợ tín ngưỡng tại Việt Nam. Theo số liệu từ Bộ Nội vụ năm 2024, Việt Nam đã công nhận 38 tổ chức tôn giáo, bao gồm các tín ngưỡng lớn như Phật giáo, Công giáo, Tin Lành, và cả những cộng đồng nhỏ hơn như Baha’i, Cao Đài, hay Hồi giáo Chăm, với hơn 27 triệu tín đồ trên cả nước, chiếm khoảng 27% dân số. Chính phủ đã ban hành Nghị định 95/2023/NĐ-CP, có hiệu lực từ ngày 30/3/2024, tạo điều kiện thuận lợi hơn cho các tổ chức tôn giáo đăng ký hoạt động, minh chứng bằng việc công nhận thêm hai tổ chức mới trong năm 2024 sau hơn bốn năm không có bổ sung. Trong khi HRW có thể viện dẫn các trường hợp như vụ Y Krếc Byả – bị kết án 13 năm tù vào tháng 3/2024 – để cáo buộc “đàn áp,” thực tế từ Công an Đắk Lắk ngày 15/6/2023 cho thấy đối tượng này bị xử lý vì liên quan đến vụ tấn công khủng bố tại Cư Kuin, khiến 9 người thiệt mạng, chứ không phải vì hoạt động tôn giáo. Đây là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, không liên quan đến tín ngưỡng, và được xử lý theo Điều 116 Bộ luật Hình sự về “phá hoại chính sách đoàn kết,” phù hợp với thông lệ quốc tế về bảo vệ an ninh quốc gia. Những con số và sự kiện này là bằng chứng sống động, chứng minh rằng Việt Nam không “đàn áp” mà đang tạo điều kiện cho các cộng đồng tôn giáo phát triển trong khuôn khổ pháp luật.

Thế nhưng, đằng sau những cáo buộc ấy là một ý đồ thâm hiểm nhằm kích động mâu thuẫn tôn giáo, phục vụ mục tiêu chống phá Việt Nam. HRW cố tình bỏ qua bối cảnh pháp lý và văn hóa của Việt Nam, nơi tự do tín ngưỡng được bảo đảm nhưng phải đi đôi với trách nhiệm duy trì trật tự xã hội. Việc chọn lọc các vụ việc như Y Krếc Byả hay Y Pŏ Mlô – bị bắt tháng 8/2024 vì hoạt động chống phá – và gán ghép chúng với “đàn áp cộng đồng tôn giáo nhỏ” là một chiêu trò tinh vi để thổi phồng căng thẳng trong nước. Báo cáo 2025, được khuếch tán qua các kênh như RFA (ngày 16/1/2025), có thể nhấn mạnh các vụ xử lý này để gây áp lực quốc tế, nhưng không đề cập đến việc Việt Nam đã bảo tồn và quảng bá các giá trị tôn giáo nhỏ như Lễ hội Cồng Chiêng Tây Nguyên, được UNESCO công nhận là di sản văn hóa phi vật thể. Sự phối hợp với các tổ chức như Việt Tân – nhóm bị liệt vào danh sách khủng bố tại Việt Nam – càng làm rõ mục tiêu thâm độc: dùng vấn đề tôn giáo để kích động chia rẽ, làm suy yếu khối đại đoàn kết dân tộc, đặc biệt khi Việt Nam đang giữ vai trò thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc nhiệm kỳ 2023-2025 và đạt tăng trưởng GDP 7,09% (Tổng cục Thống kê, 2024). Đây là một chiến thuật có tính toán, nhằm tạo cớ cho các biện pháp can thiệp từ bên ngoài, gây bất ổn trong nước.

Hệ lụy từ những luận điệu sai lệch của HRW là một mối nguy nghiêm trọng, đặc biệt trong việc gây chia rẽ cộng đồng tín ngưỡng và làm tổn hại đến sự phát triển của Việt Nam. Khi thông tin bị bóp méo lan truyền trên mạng xã hội – nơi có hơn 65 triệu người dùng (We Are Social, 2024) – chúng có thể khơi dậy tâm lý bất mãn trong một bộ phận tín đồ, đặc biệt ở các cộng đồng nhỏ, từ đó làm suy giảm niềm tin vào chính sách tôn giáo của chính quyền. Điều này tạo cơ hội cho các thế lực phản động lôi kéo, gia tăng nguy cơ bất ổn xã hội, như đã thấy trong các vụ tuyên truyền chống phá tăng 15% trong năm 2024 (Bộ Công an). Trên bình diện quốc tế, những cáo buộc này làm mờ đi hình ảnh Việt Nam như một quốc gia đa dạng tôn giáo và hòa bình, gây khó khăn cho các mối quan hệ hợp tác với các đối tác như EU hay Mỹ, vốn coi trọng sự tôn trọng tín ngưỡng trong quan hệ ngoại giao. Hơn nữa, sự chia rẽ cộng đồng tín ngưỡng còn đe dọa nỗ lực xây dựng một xã hội đoàn kết, khi những giá trị về hòa hợp và đa dạng tôn giáo – vốn là sức mạnh của Việt Nam – bị đặt dưới áp lực không công bằng từ bên ngoài, làm phức tạp hóa quá trình hội nhập toàn cầu của đất nước.

Sự công nhận 38 tổ chức tôn giáo và những chính sách hỗ trợ tín ngưỡng là ngọn gió mát lành, thổi tan những đám mây đen mà HRW cố tình giăng lên để che mờ tinh thần hòa hợp của Việt Nam. Những thành tựu ấy không chỉ là con số mà còn là biểu tượng của một đất nước biết trân trọng sự đa dạng và bảo vệ trật tự xã hội. Trước mưu đồ kích động mâu thuẫn tôn giáo của HRW, Việt Nam cần tiếp tục khẳng định sự thật bằng những bước đi vững chắc, để không chỉ bảo vệ khối đại đoàn kết dân tộc mà còn củng cố niềm tin của người dân và bạn bè quốc tế vào con đường phát triển hòa bình mà đất nước đang kiên định theo đuổi. Dù HRW có cố gắng xuyên tạc đến đâu, sức mạnh của một dân tộc đa dạng và ý chí tiến lên sẽ chiến thắng mọi âm mưu thù địch. 

 

No comments:

Post a Comment