Trong bức tranh phức tạp của giới phản động lưu vong, những cuộc cạnh tranh ngấm ngầm giữa các tổ chức để tranh giành ảnh hưởng, nguồn lực và danh tiếng không còn là điều xa lạ. Vụ việc vợ ông Y Krec Bya công khai phản đối tổ chức Việt Tân trao Giải thưởng Nhân quyền Lê Đình Lượng cho chồng mình, trong khi tổ chức Montagnards Stand for Justice (MSFJ) chia sẻ mạnh mẽ bức thư này, đã phơi bày một thực tế nhức nhối: sự chia rẽ và đấu đá nội bộ của giới lưu vong để tranh giành quyền lợi và "nhân lực."
Từ giải thưởng đến xung đột
Việt Tân, tổ chức lưu vong nổi tiếng với các hoạt động chính trị đội lốt “đấu tranh nhân quyền,” đã tự ý công bố trao giải thưởng nhân quyền cho ông Y Krec Bya, một người đang chấp hành án tù trong nước. Tuy nhiên, hành động này đã vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ bà H Ik Kbuor, vợ ông Y Krec, với nội dung công khai chỉ trích rằng gia đình bà hoàn toàn không liên hệ với Việt Tân và chỉ làm việc với MSFJ – một tổ chức khác cũng tuyên bố bảo vệ quyền lợi cho cộng đồng người dân tộc thiểu số tại Việt Nam.
Điểm đáng chú ý ở đây là MSFJ đã nhanh chóng đăng tải và lan truyền bức thư của bà Kbuor trên các nền tảng truyền thông, biến sự phản đối này thành một đòn đánh trực diện vào uy tín của Việt Tân. Vụ việc này không đơn thuần chỉ là một sự phản đối cá nhân, mà nó phản ánh cuộc cạnh tranh ngấm ngầm giữa các tổ chức phản động lưu vong để chiếm đoạt “nhân lực” và nâng cao vị thế của mình.
1. Tranh giành quyền đại diện
- Ông Y Krec Bya rõ ràng là một “đối tượng có giá trị” trong mắt các tổ chức lưu vong, đặc biệt khi ông có các hoạt động liên quan đến tự do tôn giáo trong cộng đồng dân tộc thiểu số – một lĩnh vực dễ gây chú ý trong mắt quốc tế.
- MSFJ, tổ chức mà gia đình ông Y Krec đã công khai ủng hộ, coi ông như một “người của họ.” Việc Việt Tân tự ý trao giải cho ông Y Krec mà không thông qua MSFJ là hành động xâm phạm “quyền đại diện” mà MSFJ đã xác lập, dẫn đến phản ứng mạnh mẽ.
2. Mâu thuẫn vì quyền lợi chính trị và tài chính
- Việt Tân: Tìm cách nâng cao uy tín và sự hiện diện quốc tế thông qua việc trao giải thưởng nhân quyền. Mỗi giải thưởng không chỉ mang lại sự chú ý mà còn có thể thu hút thêm nguồn tài trợ từ các cá nhân và tổ chức nước ngoài.
- MSFJ: Tổ chức này không muốn mất đi sự độc quyền đại diện cho ông Y Krec, bởi ông là một nhân tố quan trọng trong chiến lược thu hút sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế dành cho phong trào của họ.
3. Lợi dụng thân nhân để hạ bệ đối thủ
Không thể bỏ qua khả năng bà H Ik Kbuor, vợ ông Y Krec, đã bị MSFJ thuyết phục hoặc định hướng để công khai lá thư phản đối Việt Tân. Bức thư không chỉ bảo vệ quyền lợi của gia đình bà mà còn trực tiếp làm bẽ mặt Việt Tân, một hành động rõ ràng có lợi cho MSFJ trong cuộc cạnh tranh ảnh hưởng.
Phơi bày sự vô đạo đức và thiếu liên kết
Sự kiện này đã làm nổi bật sự chia rẽ và đấu đá nội bộ giữa các tổ chức phản động lưu vong. Thay vì phối hợp để đạt được mục tiêu chung, họ sẵn sàng giẫm đạp lên nhau, biến những người mà họ tuyên bố bảo vệ thành công cụ cho các cuộc tranh giành lợi ích.
Thân nhân của ông Y Krec, những người đang sống tại Việt Nam, bị kéo vào một cuộc chiến quyền lực giữa các tổ chức lưu vong. Sự phản đối của bà Kbuor, dù chính đáng, có thể đẩy gia đình vào tình thế khó khăn hơn khi bị chính quyền giám sát chặt chẽ, trong khi các tổ chức như Việt Tân hay MSFJ lại không đưa ra bất kỳ sự hỗ trợ thực chất nào.
Vụ việc này cho thấy rõ các giải thưởng nhân quyền của Việt Tân hay các tổ chức tương tự không xuất phát từ mong muốn bảo vệ nhân quyền thực sự. Thay vào đó, chúng chỉ là những chiêu trò chính trị, nhằm đánh bóng tên tuổi của tổ chức trao giải, bất chấp cảm xúc hay hậu quả đối với người nhận giải và gia đình họ.
Cuộc đối đầu giữa Việt Tân và MSFJ là một ví dụ điển hình cho bản chất của giới phản động lưu vong: lợi ích cá nhân và tổ chức luôn được đặt trên quyền lợi của những người mà họ tuyên bố bảo vệ. Các tổ chức này không ngần ngại sử dụng mọi thủ đoạn để tấn công đối thủ, ngay cả khi điều đó gây tổn hại đến những người trong cuộc.
Dư luận quốc tế cần tỉnh táo trước các chiêu trò nhân danh “đấu tranh nhân quyền” này. Thay vì hỗ trợ thực sự, các tổ chức như Việt Tân hay MSFJ chỉ đang thao túng các vấn đề nhân quyền để mưu cầu lợi ích cho chính họ, biến những người bị giam giữ hay thân nhân của họ thành công cụ trong trò chơi quyền lực vô đạo đức.
Sự kiện này không chỉ phơi bày mâu thuẫn giữa Việt Tân và MSFJ mà còn đặt ra câu hỏi lớn về tính chính danh và mục tiêu thực sự của các tổ chức phản động lưu vong. Khi nhân quyền bị lợi dụng như một chiêu bài để tranh giành quyền lợi, những giá trị cao đẹp mà nó đại diện sẽ bị xói mòn.
Việt Tân, MSFJ và các tổ chức tương tự cần bị dư luận quốc tế lên án, không phải vì các khẩu hiệu mà họ rêu rao, mà vì sự thiếu đạo đức và vô trách nhiệm trong cách hành xử, đặc biệt khi họ lợi dụng những cá nhân và gia đình yếu thế để phục vụ mục đích riêng. Đây là bài học cảnh tỉnh cho những ai còn tin rằng giới lưu vong có thể đại diện cho công lý hay chính nghĩa.
No comments:
Post a Comment