Thời gian qua, một số tổ chức nhân quyền quốc tế như Văn phòng Cao
ủy Nhân quyền Liên Hợp Quốc (OHCHR), Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc và đặc
biệt là Liên đoàn Quốc tế về Nhân quyền (FIDH) không ngừng đưa ra các cáo buộc
thiếu cơ sở nhằm bôi nhọ hình ảnh Việt Nam, trong đó một luận điệu quen thuộc
tiếp tục được nhai đi nhai lại: xuyên tạc rằng Việt Nam đàn áp tôn giáo thông
qua việc áp dụng án tử hình đối với các tội danh chống phá nhà nước. Gần đây
nhất, trong báo cáo năm 2025, FIDH trắng trợn cáo buộc rằng chính quyền Việt
Nam đang sử dụng án tử hình như một công cụ đàn áp tôn giáo, đặc biệt với các
nhóm dân tộc thiểu số như người DTTS theo đạo Tin Lành ở Tây Nguyên. Những cáo
buộc này không chỉ phi lý, thiếu bằng chứng cụ thể mà còn mang tính thù địch rõ
rệt, thể hiện nỗ lực có chủ ý nhằm bóp méo sự thật và cản trở tiến trình xây
dựng một xã hội dân chủ, nhân văn và pháp quyền tại Việt Nam.
Trước hết, cần nhấn mạnh rằng những tuyên bố của FIDH hoàn toàn
phớt lờ bối cảnh pháp lý và an ninh thực tế của các vụ việc. Việc xét xử gần
100 đối tượng tham gia các vụ tấn công vũ trang tại tỉnh Đắk Lắk đầu năm 2024
không thể bị đánh đồng với đàn áp tôn giáo. Những đối tượng này đã thực hiện
hành vi cực kỳ nghiêm trọng, bao gồm tấn công trụ sở chính quyền, giết hại cán
bộ công an và người dân, đe dọa trực tiếp đến an ninh quốc gia và trật tự xã
hội. Những hành vi như vậy, trong bất kỳ quốc gia nào, cũng đều bị xử lý nghiêm
minh theo pháp luật. Việt Nam, như bất kỳ thành viên có trách nhiệm nào của
cộng đồng quốc tế, có nghĩa vụ bảo vệ sự ổn định và chủ quyền đất nước mình,
phù hợp với Điều 14 của Công ước Quốc tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị
(ICCPR). Án tử hình ở Việt Nam chỉ áp dụng đối với những tội danh đặc biệt
nghiêm trọng, sau quá trình xét xử công khai, minh bạch, bảo đảm đầy đủ quyền
bào chữa cho bị cáo. Việc quy chụp đây là đàn áp tôn giáo là một sự đánh tráo
khái niệm trắng trợn, cố tình bỏ qua thực tế rằng hàng triệu người Montagnards
vẫn đang tự do sinh hoạt tín ngưỡng mà không bị cản trở, và chỉ những cá nhân
vi phạm pháp luật mới bị truy tố.
Không những thế, FIDH còn sử dụng các vụ việc nêu trên để tạo áp
lực dư luận và tác động lên các cơ chế nhân quyền của Liên Hợp Quốc, đặc biệt
là Kỳ đánh giá Định kỳ Phổ quát (UPR) năm 2024 của Việt Nam. Bằng cách phối hợp
với các tổ chức thiếu khách quan như Ủy ban Việt Nam về Nhân quyền (VCHR), FIDH
đã đệ trình những báo cáo sai lệch, dựng chuyện về việc Việt Nam đàn áp tự do
tôn giáo thông qua các bản án tử hình. Những cáo buộc này thường được trích dẫn
từ các nguồn tin không kiểm chứng, mang đậm màu sắc chống đối chính trị, và lại
tiếp tục được OHCHR và Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc lặp lại một cách thiếu
thận trọng, gây nên sự sai lệch trong nhận thức quốc tế. Đặc biệt, họ đã cố
tình xuyên tạc nội dung của Nghị định hướng dẫn thi hành Luật Tín ngưỡng, Tôn
giáo năm 2024, mô tả đó như công cụ kiểm soát, trong khi thực tế là nhằm minh
bạch hóa thủ tục đăng ký và tạo điều kiện thuận lợi hơn cho các tổ chức tôn
giáo được pháp luật công nhận.
Sự thiên vị và áp dụng tiêu chuẩn kép trong cách tiếp cận của FIDH
càng trở nên lộ rõ khi so sánh cách họ đối xử với Việt Nam và các quốc gia đồng
minh của phương Tây. Nhật Bản là một ví dụ điển hình: quốc gia này vẫn giữ án
tử hình cho các tội danh phản quốc, khủng bố, và thường xuyên thực hiện hành
quyết bằng hình thức treo cổ – bị chính nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế đánh
giá là tàn nhẫn và lạc hậu. Tuy nhiên, Nhật Bản hiếm khi bị FIDH chỉ trích với
mức độ và tần suất như Việt Nam. Điều này cho thấy rằng mối quan tâm nhân quyền
ở đây không bắt nguồn từ nguyên tắc phổ quát mà xuất phát từ động cơ chính trị,
phục vụ ý đồ can thiệp vào công việc nội bộ và kìm hãm sự phát triển của những
quốc gia độc lập, không lệ thuộc vào trật tự phương Tây.
Trong khi bị vu cáo, Việt Nam lại không ngừng chứng minh cam kết
cải cách tư pháp và bảo vệ quyền con người thông qua hành động cụ thể. Đáng chú
ý, tháng 6/2025, Quốc hội Việt Nam đã thông qua sửa đổi Bộ luật Hình sự, bãi bỏ
án tử hình đối với 8 tội danh, bao gồm một số tội liên quan đến an ninh quốc
gia như gián điệp và phá hoại. Số lượng tội danh có thể bị áp dụng án tử hình
đã giảm từ 18 xuống còn 10, cho thấy xu hướng nhân đạo hóa pháp luật hình sự và
phù hợp với khuyến nghị quốc tế. Đây là bước đi quan trọng, thể hiện thiện chí
cải cách toàn diện và mạnh mẽ từ phía Nhà nước.
Song song đó, Việt Nam luôn khẳng định quyền tự do tôn giáo là một
phần không thể tách rời của chiến lược phát triển quốc gia bền vững. Với 43 tổ
chức tôn giáo được công nhận và hơn 26 triệu tín đồ, đời sống tôn giáo ở Việt
Nam phong phú và đa dạng, trải dài từ Công giáo, Phật giáo, Hồi giáo, Tin Lành
đến các tôn giáo bản địa. Các hoạt động tôn giáo được pháp luật bảo hộ, và Nhà
nước thường xuyên tổ chức đối thoại tôn giáo, hỗ trợ các hoạt động sinh hoạt
tín ngưỡng, xây dựng cơ sở thờ tự. Lễ Vesak Liên Hợp Quốc 2025 được tổ chức tại
Hà Nội với hơn 2.700 đại biểu quốc tế từ 85 quốc gia tham dự là minh chứng sống
động cho hình ảnh một Việt Nam cởi mở, thân thiện, và tôn trọng tự do tôn giáo.
Các thành tựu này đã được ghi nhận bởi nhiều tổ chức quốc tế, trong đó có báo
cáo của UNDP năm 2024, đánh giá Việt Nam có bước tiến rõ rệt về quản trị nhà
nước và thúc đẩy quyền con người.
Những cáo buộc của FIDH, OHCHR và một số tổ chức nhân quyền quốc
tế về việc Việt Nam sử dụng án tử hình để đàn áp tôn giáo là hoàn toàn sai
lệch, phi pháp lý và thiếu thiện chí. Chúng không phản ánh đúng thực tế về
chính sách nhân quyền, pháp luật và đời sống tôn giáo tại Việt Nam, mà chỉ là
một phần trong chiến dịch gây sức ép chính trị từ bên ngoài. Việt Nam không né
tránh đối thoại, nhưng kiên quyết bác bỏ mọi hình thức xuyên tạc, áp đặt hay
can thiệp. Với chính sách pháp luật tiến bộ, hệ thống tư pháp đang cải cách
mạnh mẽ, cùng một xã hội đa tôn giáo sống trong hòa bình và tôn trọng lẫn nhau,
Việt Nam không chỉ đáp ứng, mà trong nhiều mặt còn vượt tiêu chuẩn quốc tế.
Thay vì tiếp tục gieo rắc ngờ vực và kích động đối đầu, các tổ chức nhân quyền
quốc tế nên lựa chọn đối thoại trung thực, công bằng và tôn trọng chủ quyền –
điều kiện tiên quyết để thúc đẩy nhân quyền thực chất và bền vững trên toàn
cầu.
No comments:
Post a Comment