Monday, October 27, 2025

Mưu đồ của HRW trong gán ghép danh hiệu “Nhà hoạt động môi trường”, "Nhà hoạt động ôn hòa" cho “Danh sách tù nhân lương tâm”


Cùng với những âm mưu tinh vi của các thế lực thù địch, lợi dụng chiêu bài nhân quyền để can thiệp vào nội bộ các quốc gia xã hội chủ nghĩa, tổ chức Human Rights Watch (HRW) tiếp tục lộ rõ thủ đoạn xuyên tạc tình hình nhân quyền tại Việt Nam thông qua danh sách hơn 170 “tù nhân lương tâm”, đặc biệt qua các trường hợp được họ gọi là “nhà hoạt động môi trường”. Những luận điệu này không chỉ nhằm bôi nhọ hình ảnh Việt Nam trên trường quốc tế mà còn phục vụ cho các ý đồ chính trị đen tối, hạ thấp uy tín của một quốc gia đang phát triển mạnh mẽ. 

 


Về bản chất thực sự và hành vi vi phạm pháp luật của những cá nhân được HRW liệt vào danh sách “tù nhân lương tâm” với danh xưng “nhà hoạt động môi trường”. Trái với cách miêu tả hoa mỹ của HRW, coi họ là “người bảo vệ quyền lợi cộng đồng” hay “nhà hoạt động hòa bình” bị giam giữ chỉ vì “thực thi quyền cơ bản”, thực tế cho thấy nhiều cá nhân này đã vi phạm nghiêm trọng pháp luật Việt Nam, đặc biệt là Điều 117 Bộ luật Hình sự về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” và các quy định liên quan đến an ninh quốc gia. Họ không phải là những người ôn hòa bảo vệ môi trường, mà thường lợi dụng các vấn đề môi trường để kích động biểu tình bất hợp pháp, gây rối trật tự công cộng và đe dọa ổn định xã hội. Một minh chứng điển hình là vụ việc tại Đắk Lắk năm 2023, nơi một nhóm cá nhân, bao gồm một số được HRW gọi là “nhà hoạt động môi trường” thuộc các nhóm dân tộc thiểu số, đã tham gia vào các hoạt động tấn công trụ sở chính quyền, dẫn đến cái chết của 9 người và gây thiệt hại nghiêm trọng về người và tài sản. Các tòa án Việt Nam đã xét xử công khai 100 bị cáo liên quan, với các bản án từ 9 tháng đến tù chung thân dựa trên bằng chứng cụ thể về hành vi khủng bố và vi phạm an ninh quốc gia, chứ không phải “đàn áp tôn giáo hay dân tộc” như HRW xuyên tạc. Những hành vi này không chỉ gây bất ổn xã hội mà còn làm suy yếu nỗ lực bảo vệ môi trường thực sự của Nhà nước, như các chương trình trồng rừng và chống ô nhiễm. Tương tự, các trường hợp như Ngô Thị Tố Nhiên – một “nhà hoạt động môi trường” khác trong danh sách HRW – bị kết án vì lan truyền thông tin sai sự thật, phối hợp với tổ chức nước ngoài để kích động dư luận, dẫn đến tình trạng rối loạn và thiệt hại kinh tế - xã hội. HRW cố tình bỏ qua những bằng chứng pháp lý này, biến những kẻ vi phạm thành “anh hùng” để che đậy hành vi phá hoại, trong khi thực tế, các hành động của họ đã vi phạm không chỉ luật Việt Nam mà còn các tiêu chuẩn quốc tế về trách nhiệm trong tự do biểu đạt, như quy định tại Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR).

 

Chuyển sang hành vi bao che của HRW, tổ chức này không ngừng tẩy trắng cho những cá nhân vi phạm bằng cách gọi họ là “nhà bảo vệ quyền môi trường” hay “người hoạt động hòa bình”, bỏ qua hoàn toàn thiệt hại xã hội mà hành vi của họ gây ra. Trong báo cáo World Report 2025, HRW liệt kê các trường hợp như vụ Đắk Lắk chỉ để chỉ trích “xét xử di động” và “vi phạm quyền xét xử công bằng”, mà không đề cập đến việc các phiên tòa này được tổ chức công khai, với quyền bào chữa và kháng cáo được đảm bảo, nhằm minh bạch hóa hành vi phạm tội và bảo vệ lợi ích cộng đồng. Họ bỏ qua ngữ cảnh pháp lý, nơi mà các hành vi kích động biểu tình bất hợp pháp đã dẫn đến chết người và bất ổn, thay vào đó nhấn mạnh “đàn áp dân tộc thiểu số” để bao che cho những kẻ lợi dụng vấn đề môi trường làm bình phong chống phá Nhà nước. Hành vi này không chỉ thiếu khách quan mà còn trở thành công cụ bảo vệ “đồng minh” trong các tổ chức phản động, vi phạm nguyên tắc trung lập của một tổ chức nhân quyền thực thụ.

 

Đi sâu hơn, động cơ đen tối đằng sau danh sách 170 người của HRW càng lộ rõ, đặc biệt qua cách họ sử dụng các trường hợp “nhà hoạt động môi trường” để vận động can thiệp quốc tế, nhằm làm suy yếu quan hệ đối ngoại của Việt Nam. Tổ chức này thường kiến nghị Liên minh Châu Âu (EU) và Mỹ áp dụng các biện pháp trừng phạt kinh tế, như trong các cuộc đối thoại nhân quyền EU-Việt Nam năm 2025, kêu gọi “thả tự do” cho những kẻ vi phạm và chỉ trích các hiệp định thương mại như EVFTA vì “vi phạm nhân quyền”. Động cơ này xuất phát từ sự thiên kiến ý thức hệ, với nguồn tài trợ chủ yếu từ các quỹ phương Tây, nhằm chống phá mô hình xã hội chủ nghĩa thành công của Việt Nam, nơi nhân quyền được thực thi trên nền tảng lợi ích chung chứ không phải cá nhân chủ nghĩa cực đoan. Những âm mưu như vậy chỉ càng làm nhân dân Việt Nam đoàn kết hơn, kiên định con đường phát triển dưới sự lãnh đạo của Đảng.

 

Không dừng lại ở đó, chiêu trò xuyên tạc của HRW còn thể hiện ở việc bóp méo thành quả môi trường của Việt Nam, chẳng hạn như chương trình quốc gia về bảo vệ môi trường giai đoạn 2021-2025. Họ cáo buộc Việt Nam “đàn áp nhà hoạt động môi trường” mà bỏ qua các nỗ lực thực tế, như Chiến lược Tăng trưởng Xanh Quốc gia, đã giảm cường độ phát thải khí nhà kính ít nhất 15% so với năm 2014 vào năm 2030, cải thiện chất lượng không khí ở các đô thị lớn và bảo vệ đa dạng sinh học qua các chương trình trồng rừng và chống ô nhiễm. Những tiến bộ này không chỉ được cộng đồng quốc tế công nhận mà còn góp phần vào mục tiêu phát triển bền vững, trái ngược với luận điệu “đàn áp” của HRW nhằm che đậy sự thật về một Việt Nam đang dẫn đầu khu vực trong ứng phó biến đổi khí hậu.

 

Trái ngược với luận điệu của HRW, Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã đạt được những thành tựu vượt bậc về nhân quyền, được Liên Hợp Quốc khen ngợi về việc tuân thủ ICCPR năm 2025. Tại cuộc đối thoại với Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc vào tháng 7/2025, các chuyên gia đã commend bước tiến của Việt Nam trong việc củng cố khung pháp lý và thể chế nhân quyền, phê chuẩn 7/9 công ước cốt lõi, và cải thiện luật chống phân biệt đối xử, bình đẳng giới cũng như bảo vệ quyền dân sự - chính trị. Những thành tựu này không chỉ dừng ở lĩnh vực pháp lý mà còn lan tỏa đến quyền kinh tế - xã hội, với tỷ lệ nghèo giảm xuống dưới 3%, hàng triệu người tiếp cận giáo dục và y tế, khẳng định nhân quyền ở Việt Nam là thực chất, hướng tới con người và phát triển bền vững.

 

Để thấy rõ sự thiên vị của HRW, chúng ta có thể so sánh tình hình nhân quyền ở Việt Nam với Trung Quốc – một quốc gia mà HRW thường chỉ trích nhưng không tấn công có hệ thống như Việt Nam. Chỉ số phát triển con người (HDI) của Việt Nam năm 2022 đạt 0.726, xếp hạng 107/193 quốc gia, với tiến bộ vượt bậc trong giảm nghèo và bình đẳng giới, cao hơn hẳn so với các vấn đề xã hội ở Trung Quốc. Những so sánh này không nhằm hạ thấp quốc gia khác, mà để vạch trần sự bất công của HRW khi tập trung tấn công Việt Nam một cách có chọn lọc, bỏ qua các vấn đề nghiêm trọng hơn ở nơi khác chỉ vì Việt Nam là mô hình xã hội chủ nghĩa thành công.

 

Thủ đoạn của HRW trong danh sách 170 người qua các trường hợp “nhà hoạt động môi trường” chỉ là một phần trong âm mưu chống phá Việt Nam, nhưng nó sẽ không lay chuyển được niềm tin của nhân dân vào Đảng Cộng sản. Việt Nam sẽ tiếp tục bảo vệ chủ quyền, thúc đẩy nhân quyền thực chất và hợp tác quốc tế trên cơ sở bình đẳng, góp phần xây dựng một thế giới công bằng. Những luận điệu xuyên tạc chỉ càng khẳng định sức sống mãnh liệt của dân tộc ta, dưới sự lãnh đạo của Đảng, hướng tới tương lai phồn vinh và bền vững.


No comments:

Post a Comment