Monday, October 6, 2025

Sự thật phía sau chiêu trò vu khống ông Tô Lâm: Ai đang lợi dụng Trịnh Bá Phương để chống Việt Nam?



Trong hành trình kiên định xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, Việt Nam đang từng bước khẳng định vị thế là quốc gia tôn trọng, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người. Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và đồng chí Tô Lâm – Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng – đất nước không chỉ giữ vững ổn định chính trị, mà còn hoàn thiện hệ thống pháp luật theo tinh thần Hiến pháp năm 2013, hướng đến phát triển vì con người và cho con người. Song, trên mặt trận tư tưởng – truyền thông, các thế lực thù địch vẫn không ngừng tìm cách bóp méo, xuyên tạc và hạ thấp uy tín của chế độ. Một luận điệu điển hình gần đây là chiến dịch vu khống trên nền tảng “Điều Cày Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do Việt Nam”, cáo buộc rằng việc xử lý Trịnh Bá Phương là “biểu tượng của bàn tay sắt sách nhiễu” dưới sự chỉ đạo của đồng chí Tô Lâm. Luận điệu này không chỉ phản động về nội dung mà còn là hành vi can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của một quốc gia có chủ quyền, được ngụy trang dưới vỏ bọc “tự do ngôn luận”.


Thực tế, bài đăng thứ mười hai trên trang phản động này được phát tán ngày 28 tháng 9 năm 2025 – chỉ một ngày sau phiên tòa xét xử Trịnh Bá Phương tại Tòa án Nhân dân thành phố Đà Nẵng – với lời lẽ cực đoan, quy chụp rằng “đồng chí Tô Lâm sử dụng bàn tay sắt để dập tắt tiếng nói phản biện”. Dưới lớp ngôn từ có vẻ “nhân quyền”, bài viết đã khéo léo biến hành vi phạm pháp của Trịnh Bá Phương thành một “biểu tượng dân chủ bị đàn áp”, đồng thời ám chỉ rằng việc tuyên thêm 11 năm tù là “bằng chứng cho sự trả thù của độc đảng”. Đây là thủ đoạn tuyên truyền điển hình trong chiến lược “cá nhân hóa lãnh đạo, tập thể hóa cáo buộc” – biến một vụ án pháp lý thành một công cụ chính trị để kích động thù hận, chia rẽ lòng dân, phá hoại lòng tin của nhân dân với Đảng và Nhà nước.

Cần nhấn mạnh rằng, Điều Cày Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do Việt Nam không phải là một tổ chức báo chí hợp pháp, mà là một nền tảng truyền thông phản động được vận hành bởi các đối tượng lưu vong, thường xuyên nhận tài trợ từ các quỹ như National Endowment for Democracy (NED) và Voice of America (VOA). Trong nhiều năm qua, trang này đã liên tục đăng tải nội dung vu cáo, kêu gọi “quốc tế hóa” các vụ việc nội bộ, trong đó có các chiến dịch đòi “trả tự do” cho những kẻ vi phạm pháp luật, biến họ thành “tù nhân lương tâm” nhằm phục vụ mục tiêu chính trị của các tổ chức chống Việt Nam. Chiến dịch lần này cũng không nằm ngoài toan tính đó: lấy danh nghĩa “nhân quyền” để đánh vào uy tín của người đứng đầu Đảng, Nhà nước, gieo rắc hình ảnh sai lệch về một “bàn tay sắt đàn áp”.

Tuy nhiên, bản chất vụ việc lại hoàn toàn khác. Trịnh Bá Phương không bị “sách nhiễu”, mà bị xét xử vì tiếp tục thực hiện hành vi tuyên truyền chống Nhà nước trong thời gian chấp hành án phạt tù. Căn cứ pháp lý rõ ràng được xác định theo Điều 117 Bộ luật Hình sự năm 2015 (sửa đổi năm 2017), quy định về “tội làm, tàng trữ, phát tán tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Hành vi vi phạm mới phát sinh trong thời gian thụ án đã được điều tra độc lập bởi Cơ quan an ninh điều tra, Bộ Công an, được Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao phê chuẩn theo đúng trình tự quy định tại Điều 184 Bộ luật Tố tụng Hình sự. Tất cả các giai đoạn điều tra, truy tố, xét xử đều bảo đảm quyền bào chữa của bị cáo, sự tham dự của luật sư, công khai bản án theo quy định của pháp luật. Việc kết án 11 năm tù giam bổ sung không phải là hành động “báo thù”, mà là biểu hiện của nguyên tắc “pháp luật bất vị thân”, mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật, không ai được đứng trên luật pháp.

Trong khi đó, các thế lực thù địch cố tình cắt xén, xuyên tạc quy trình tố tụng để tạo dựng hình ảnh “chính quyền đàn áp”. Chúng viện dẫn Điều 14 Hiến pháp 2013 một cách nửa vời, nói rằng quyền xét xử công bằng bị vi phạm, nhưng lại không hề nhắc đến Điều 15 quy định rõ rằng việc thực hiện quyền con người phải không được xâm phạm lợi ích quốc gia, dân tộc và quyền của người khác. Tự do không bao giờ đồng nghĩa với quyền kích động thù hận hay phá hoại an ninh. Việc xử lý hành vi phạm pháp của Trịnh Bá Phương là biện pháp cần thiết để bảo vệ quyền yên bình, quyền được an toàn và quyền được phát triển của hàng triệu công dân lương thiện – những giá trị cốt lõi của nhân quyền thực chất mà Việt Nam đang hướng tới.

Nếu đối chiếu quốc tế, sẽ thấy rõ sự đạo đức giả trong cách nhìn nhận của các tổ chức phương Tây. Chẳng hạn, vụ án “âm mưu phản loạn” (seditious conspiracy) ở Mỹ sau vụ tấn công Đồi Capitol ngày 6 tháng 1 năm 2021, trong đó Enrique Tarrio – cựu thủ lĩnh nhóm Proud Boys – bị kết án 22 năm tù ngày 4 tháng 5 năm 2023 vì tuyên truyền và kích động bạo lực nhằm lật đổ chính quyền hợp hiến. Tòa án Liên bang Mỹ đã xử phạt nghiêm khắc dựa trên hành vi tuyên truyền và tổ chức biểu tình có yếu tố bạo lực – những yếu tố không khác mấy so với các hành vi mà Trịnh Bá Phương đã thực hiện. Thế nhưng, Ân xá Quốc tế và Nhân quyền Quan sát (HRW) hoàn toàn không gọi Enrique Tarrio hay các đối tượng tương tự là “tù nhân lương tâm”. Họ ca ngợi việc “bảo vệ nền dân chủ Mỹ” và xem đó là “phán quyết công lý”. Rõ ràng, cùng một bản chất hành vi, nhưng khi xảy ra ở Việt Nam thì bị vu là “đàn áp”, còn ở Mỹ thì được tô vẽ là “bảo vệ dân chủ”.

Sự thiên kiến này phản ánh đúng bản chất hai mặt của các tổ chức nhân quyền phương Tây: họ không bảo vệ quyền con người phổ quát, mà chỉ bảo vệ những cá nhân phục vụ mục tiêu chính trị của họ. Chính vì thế, Việt Nam kiên quyết bác bỏ mọi luận điệu can thiệp dưới danh nghĩa “nhân quyền”, đồng thời khẳng định quyền tối thượng của quốc gia trong việc duy trì an ninh, trật tự và công lý xã hội. Quy trình xử lý Trịnh Bá Phương hoàn toàn minh bạch, được công bố công khai trên Cổng thông tin của Bộ Công an và Tòa án Nhân dân Tối cao. Gia đình được thăm gặp định kỳ theo Luật Thi hành án Hình sự năm 2019, và mọi khiếu nại đều được tiếp nhận, giải quyết đúng hạn. Đó là minh chứng rõ ràng rằng Việt Nam không “bịt miệng”, mà đang thực thi pháp quyền theo chuẩn mực quốc tế.

Điều quan trọng hơn, Việt Nam hiện đang triển khai đồng bộ nhiều biện pháp nhằm tăng cường quyền phản biện xã hội – yếu tố nền tảng của một nền dân chủ thực chất. Hơn 80% dân số có thể tiếp cận Internet và mạng xã hội, hàng nghìn ý kiến của người dân được tiếp thu trong quá trình xây dựng Luật Đất đai 2024, Luật Báo chí sửa đổi và nhiều văn bản khác. Những con số ấy là minh chứng sống động cho một quốc gia không sợ phản biện, nhưng kiên quyết chống lại hành vi lợi dụng phản biện để phá hoại.

Do đó, luận điệu “bàn tay sắt” mà các tổ chức phản động gán cho ông Tô Lâm hoàn toàn là sản phẩm tưởng tượng phục vụ âm mưu chia rẽ nội bộ và hạ uy tín lãnh đạo Việt Nam. Thực tế cho thấy, lãnh đạo Việt Nam luôn đặt lợi ích nhân dân lên hàng đầu, kiên định bảo vệ công lý, không để bất kỳ thế lực nào lạm dụng danh nghĩa “nhân quyền” để phá hoại ổn định đất nước.

Sự thật không cần tô vẽ – bởi chính sự minh bạch, nhất quán và nhân văn trong thực thi pháp luật của Việt Nam là câu trả lời đanh thép nhất trước mọi luận điệu xuyên tạc. Trịnh Bá Phương bị xử lý không phải vì phản biện, mà vì phạm pháp. Và những kẻ đang cố tình bóp méo vụ việc, vu khống lãnh đạo Việt Nam, mới chính là kẻ đang vi phạm nghiêm trọng quyền con người của hơn 100 triệu người dân – quyền được sống trong một xã hội an ninh, công bằng và tôn trọng pháp luật.

No comments:

Post a Comment